Trên đường đi về, màn hình chiếu lớn bên ngoài đưa tin tức về Nguỵ Gia suốt những ngày qua.
Được biết cô con gái Nguỵ Uyên của họ đã mất tích suốt mấy ngày qua cùng lúc cổ phiếu của Nguỵ Thị rớt giá trầm trọng có nguy cơ đối mặt với việc phá sản nếu cứ duy trì như vậy trong hai ngày tới.
"Mất tích sao.." - Trong vô thức Giai Hân nhìn lên rồi nói ra một câu khiến Tần Mặc Đình hơi chau mày.
"Sao thế em ?" - Hắn đóng cửa xe lại cẩn thận thắt dây an toàn cho cô rồi hỏi.
"Không, em chỉ có cảm giác nghe cái tên này ở đâu đó rồi thì phải" - Giai Hân rất tự nhiên nói ra những gì đang suy nghĩ trong đầu.
"Đừng nghĩ nhiều, trong đầu em có anh là đủ rồi còn có tâm tư nghĩ ngợi nhiều người vậy sao" - Hắn vuốt v khuôn mặt cô giọng điệu kiêu ngạo mang chút ghen tuông khiến cô buồn cười.
"Được..em chỉ nghĩ về anh thôi được không" - Cô lại thấy một Tần Mặc Đình thế này thật sự rất tốt, dù cô chẳng nhớ gì chuyện trước kia nhưng hiện tại cô rất hài lòng và mãn nguyện.
Cô nhẹ nhàng nhướng lên một chút hôn lên má hắn một nụ hôn nhẹ nhàng cứ như gió thoảng qua.
"Đây mới là hôn" - Hắn không chờ cô quay lại vị trí mà lập tức kéo người cô lại gần hôn lên môi cô một cách cuồng nhiệt tỏ rõ sự chủ quyền mãnh liệt.
"Ưm..Mặc Đình, đang ở ngoài đường đấy.." - Cô ngại người khác đi ngang nhìn thấy liền đẩy nhẹ hắn ra.
"Chúng ta về nhà nhé" - Trong lời nói mang rõ nghĩa nào cô cũng rõ, nhìn ánh mắt đầy rẫy d*c vọng kiềm chế cô cũng thuận theo gật nhẹ đầu rồi nhanh quay về ghế phụ của mình không nhìn hắn nữa.
Chưa đến ba mươi phút thì người đã về đến nhà, hắn bế cô lên phòng mãnh liệt hôn lên bờ vai thon thả cứ hệt như một con sói ngấu nghiến con mồi của mình.
"Hân Nhi..anh yêu em" - Tần Mặc Đình nhẹ nhàng ở bên tai càng khiến cho tâm trí cô rối bời khó tự chủ.
"Ưm..đừng..chạm như vậy" - Bàn tay hắn nhanh len vào lớp áo trong x0a nắn nơi đầy đặn tròn trịa, cảm giác kì lạ hơi hoang ái này khiến cô như lửa đốt.
"Thế thì chạm thế nào..hửm.." - Hắn cười gian ác bế cô lên giường, một tay cởi bỏ từng cúc áo sơ mi nhìn mỹ nhân đang ở dưới thân mình khát vọng của hắn lập tức trỗi dậy.
"Mặc Đình..nhẹ thôi..a..ưm.." - Với sự trêu chọc trên cơ thể này của Tần Mặc Đình cô đã hoàn toàn mất khống chế cả người như bị thêu đốt nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt làm cô cũng không kiềm được đáp lại nụ hôn nóng chảy kia.
----------------
Trong một không gian tối om, Nguỵ Uyên tỉnh lại cả người đau đến mức ngồi cũng không