Nhìn khuôn mặt ngây ngô của hắn tôi thấy mình giống như đang dụ dỗ trẻ con vậy, đợi một lúc lâu đến khi tôi sắp hết kiên nhẫn thì hắn nói:
"Được"
Đúng là lời nói quý như vàng ngọc, có thể nói nhiều hơn một từ không.
Nhưng khi nhận được câu trả lời của hắn trong lòng tôi rất vui...!rất kích động.
"Bây giờ chúng ta là bằng hữu rồi nha, có thể cho ta biết tên của huynh không"
Tôi thấy ngồi xổm thế này hơi mỏi chân nên đặt mông ngồi hẳn xuống đất, hai tay chống lên cằm, ánh mắt si mê nhìn hắn.
Hắn nghĩ nghĩ một lúc rồi nói "Thần Phù"
Hoa sen lúc bình minh, tên đẹp như người "Ta tên là Phục Hy, huynh có thể gọi ta là tiểu Hy"
"Tiểu Hy" Hắn nhắc lại tên tôi, nghe tên mình được hắn nhắc lại kiến xương cốt của tôi mềm nhũn.
"Huynh ở đây một mình à" Tôi tò mò nhìn hắn
Hắn kẽ gật đầu, một bộ dạng ngoan ngoãn nhưng có chút cô đơn.
"Mắt của huynh..." Tôi nhìn vào mắt hắn, một màu mắt bạc trong giác mạc có các đường vân màu tím vô cùng ma mị, thế giới này chắc chưa có lens nên đây là màu mắt thật nha, thế giới này thật vi diệu nhưng mà hình như mắt của hắn không nhìn thấy được.
Hắn lại nhẹ gật đầu...!
Đúng là ông trời không cho ai tất cả, bạch kim công tử có vẻ đẹp cuốn hút đầy ma mị, có một giọng nói trầm khàn quyến rũ, nhưng mắt của hắn không thấy được.
"Vương gia, vương gia..."
Bỗng tôi nghe thấy tiếng tiểu Tương và đám nội thị đang chạy đi tìm mình...!Tôi thật sự không muốn rời khỏi đây, nhưng mà đám tiểu Tương đang tìm tôi...!
Tôi miễn cưỡng đứng dậy, phủi phủi mông rồi nói:
"Ta phải đi trước đây, khi khác lại vào thăm huynh nhé, nhớ tên ta đấy, lần sau mang đồ ăn ngon đến cho huynh"
Tôi vội chạy đi không dám nhìn lại, sợ nhìn lại rồi không rời đi được nữa...!Thật yêu thích bạch kim công tử quá đi.
Đi ra ngoài thấy tiểu Tương đang bộ dạng oái thê nhìn mình, tôi hơi ngại cười trừ với hắn.
"Vương gia, ngài lại đi lung tung nữa, ngài có biết chúng ta tìm ngài khắp nơi không"
"Được rồi, được rồi" Tôi vội ngăn tiểu Tương lại "Ta không phải vẫn lành lặn ở đây sao"
"Nhưng mà..." Thấy Tiểu Tương vẫn muốn cằn nhằn tiếp, tôi vội kéo hắn đi "Nhanh nhanh về phủ nào"
- -----------
Tại căn tiểu viện đơn sơ trước đó...!khi bóng dáng Phục Hy vừa đi khuất một án vệ từ bóng tối bước ra cung kính nói với Thần Phù.
"Chủ Thượng, người vừa rồi là vương gia Phục Hy, chúng ta có cần..."
Thần Phù nhấc tay án vệ dừng lại không nói tiếp, cung kính đứng đợi Thần Phù phân phó.
"Điều tra toàn bộ thông tin về y"
Án vệ cung kính cúi người với Thần phù rồi biến mất như chưa từng xuất hiện.
Hoa tử đằng nhẹ bay trong gió, vài cánh hoa màu tím nhẹ vương trên mái tóc bạch y trắng muốt.
Trong điện kim loan, Thượng Quan Gia Huy đang xử lý tấu chương thì tiểu thái giám chạy đến nói nhỏ vào tai hắn, đôi lông mày của hắn hơi nhăn lại.
"Tiểu Hy sao lại đi đến nơi ấy" Khẽ thở dài một tiếng "Phân phó người bên cạnh tiểu Hy không để vương gia đến tiểu viện đó nữa"
"Vâng ạ" Tiểu thái giám cúi người hành lễ rồi lui ra ngoài.
Thượng Quan Gia Huy lấy tay bóp bóp trán, thật là không khi nào hết lo lắng.
- --------
Trên đường về tôi vẫn luôn suy nghĩ về bạch kim công tử, có thể ở một tiểu viện trong cung chắc chắn cũng phải là người có thân phận.
Thần Phù, cái tên này không có trong ký ức của nguyên chủ, có thể người này được dưỡng một cách thần bí trong cung, con tin à...!Tôi nhớ lại các bộ phim cung đấu mình xem trước kia, eo ôi nghĩ mà sợ ghê.
Về đến phủ tiểu nội thị chạy ra báo có vương gia Ngọc Hòa đến chơi, còn mang rất nhiều đồ hải sản đến, nghe thấy đồ ăn mắt tôi sáng lên.
"Ca, ngươi giờ mới về" Ngọc Hòa thấy tôi vào cửa thì khẽ than, khi nhìn thấy vẻ ngoài hòa hoa phong nhã của tôi thì há hốc miệng.
Tôi mỉm cười nhìn người em sinh đôi này của mình, đúng là có nhiều nét tương đồng với nguyên chủ, nhưng vì vương gia Ngọc Hòa rất thích đi đây đó thăm thú nên da hơi ngăm đen, người nhìn rắn giỏi hơn tôi rất nhiều, thật kiến một tiểu bạch kiến là tôi đây ghen tị mà.
"Ngươi...!ngươi..." Ngọc Hòa há hốc mồm rồi tự nhiên nhào vào người tôi khiến tôi phải lùi lại mấy bước mới đứng vững được.
"Hahaha...!ta đã bảo ngươi bao nhiêu lần rồi, phải ăn mặc cho ra người một chút, haha thấy chưa thế này mới giống sinh đôi chứ...!ngày trước cứ như một đứa được nhặt ở bãi rác về nuôi hahaha..."
Cái tên không biết trời cao đất dày này, tôi gỡ hắn từ trên người xuống rồi đá cho hắn mấy cái.
"Ngươi mới được nhặt từ bãi rác