Từ lúc mở máy chủ cho đến nay, Phong Ấn Sư và Ám Minh Sư luôn như hình với bóng.
Bọn họ có vô số khoảnh khắc, ngay cả ảnh chụp thường ngày cũng không thiếu, thế nên thu hút một lượng fan CP khá đông.
Về sau tuôn ra tin tức hai người họ là thật, fan CP đã điên cuồng ăn mừng một hồi.
Nhưng do họ biết 80% Ám Minh Sư là Phương Cảnh Hành nên có không ít người dè bỉu, mong chờ đến lúc Thập Phương Câu Diệt lộ mặt là chết. Giờ lại biết bọn họ đã gặp nhau ngoài đời, thậm chí còn có thể đã sống chung, fan CP thật sự là sướng điên rồi.
“Nghe giọng phát biết ngay anh đẹp trai.”
“Mau lên, để bọn tui xem mặt đi!”
“Bọn em khổ sở cổ vũ cả đêm rồi, mau cho anh đẹp trai nào đó lộ mặt để nâng cao tinh thần chị em đi.”
“Con này không cần biết, lộ mặt lộ mặt lộ mặt!”
Phương Cảnh Hành cười nói: “Không lộ gì hết, chỉ cho mình tôi nhìn được thôi. Mọi người đi ngủ sớm đi… Trông thế nào à? Đẹp hơn tôi nhiều, thật, không lừa mọi người đâu.”
Anh nhìn khu bình luận, bật cười: “Sau này anh ấy thi đấu là mọi người sẽ được thấy thôi, tôi lừa mọi người để làm gì?”
Trong lúc nói chuyện, lại nghe tiếng di động vang lên, trong nhóm chat đang có người gọi anh.
Thế là anh tiện thể tắt stream, mở điện thoại ra xem tin nhắn, thấy đám kia đều đang hỏi anh đoán ra vua kiểu gì, bèn đáp: “Đội bọn tôi có một Hỏa Nhãn Kim Tinh, người đó xem hết video các trận của đội top 10, phân tích ra được.”
Người đầu tiên tag anh trong nhóm chat chính là tên ban nãy dây dưa mãi ở trong game, Song Đao Đại Vu Nhị nghe vậy lập tức nói: “Bớt xàm đi, không tin đâu bạn ơi.”
Phương Cảnh Hành nói: “Lấy ông làm ví dụ nhé, người đó nói ông có tình cảm với một người trong đội nên ông thường xuyên đi chung với cô ấy, chỉ có lúc combat là hai người sẽ tách ra, lúc combat ai đứng ở đằng sau phía bên phải của ông thì khả năng cao người đó là vua.”
Song Đao Đại Vu Nhị: “… Đệt!”
Tất cả tức thì bùng nổ.
“Tức là người ta không nói sai?”
“Đỉnh vậy, ai thế?”
“Là em gái đáng yêu đó à? Cái trận với đám Ly Ly, em ấy đoán ra được Ly Ly là vua cũng nhờ có căn cứ nhất định đúng không?”
“Em gái nào thế? Xinh không?”
Phương Cảnh Hành nói: “Không phải, là người khác.”
Mặc dù anh không biết thân phận của số 7, nhưng đã từng hỏi số 7 nên gọi anh ta như thế nào. Lúc ấy số 7 trả lời là anh ta có quá nhiều tên giả, bọn họ cứ gọi số hiệu là được. Phương Cảnh Hành cũng không ngu, liên tưởng tới việc Khương Thần từng nói bạn chung phòng bệnh của mình có thân phận đặc thù, lại dựa trên khả năng này của số 7, anh hiểu ý, đương nhiên sẽ không lộ ra.
Anh nói: “Không có sự đồng ý của người đó thì tôi tạm thời không thể nói cho mấy ông biết được, tóm lại là không phải tôi.”
Mọi người nghe thế là hiểu sẽ không moi được gì thêm, chuyển chủ đề sang Phong Ấn Sư, bảo anh dẫn người ra ngoài ăn bữa cơm.
Phương Cảnh Hành nói: “Chừng nào rảnh rồi tính.”
“Chừng nào thì cậu ta thi đấu?”
Phương Cảnh Hành nói: “Bí mật.”
“Cái này thì có gì mà bí mật?”
“Anh ấy là vũ khí bí mật của đội tôi, đương nhiên phải giữ bí mật rồi.” Phương Cảnh Hành nở một nụ cười xinh đẹp: “À nhưng có chuyện này tiết lộ cho mọi người cũng được, tôi sắp trở lại thi đấu. Tất cả ngủ sớm đi nhé, ngủ ngon.”
“Vãi — !”
“Mẹ nó ông vừa nói cái đéo gì cơ?!”
“Đừng có đi, trở lại đây mau!”
Phương Cảnh Hành xấu xa ném một quả lựu đạn rồi tắt khung chat, tiện thể tắt thông báo tin nhắn, vui vẻ nhìn về phía Khương Thần, lại thấy người yêu đang nhìn mình.
Khương Thần hỏi: “Thật à?”
Phương Cảnh Hành tiến lên nắm lấy tay cậu, trong mắt tràn đầy hình bóng người trước mặt: “Ừ, em muốn cùng anh lên sân khấu nhận cúp.”
Khương Thần hỏi: “Là hình thức bàn phím đó, trạng thái của cậu vẫn ổn chứ?”
Phương Cảnh Hành nói: “Vẫn ổn.”
Anh dịu dàng nói: “Anh làm trung tâm, em sẽ hỗ trợ cho anh.”
Khương Thần “ừ” một tiếng, nắm lấy tay Phương Cảnh Hành, nghiêng người về phía trước hôn lên khóe miệng anh.
Hơi thở Phương Cảnh Hành nghẹn lại, tay ôm lấy gáy cậu, bắt đầu hôn trả.
Vì phải livestream nên bọn họ chơi game ở phòng giải trí, giờ phút này anh lập tức bế người lên lầu về phòng, đặt người yêu lên giường lớn, sau đó hỏi: “Có làm không?”
Chất giọng luôn lạnh nhạt của Khương Thần nhiễm chút khàn khàn: “Làm.”
Phương Cảnh Hành cúi đầu cho cậu một cái hôn sâu.
Bọn họ đang hưởng thụ thế giới tuyệt diệu của hai người, trong game thì vẫn còn đang tưng bừng vô cùng.
Số 7 với chất giọng ngọt ngào đáng yêu chào mọi người, xin phép offline đi ngủ.
Hồng Trần Nha Sang Nhân vốn đang khoác lác với đám bạn, bỗng nhận được tin nhắn trong nhóm chat, biết được chuyện lớn nào đó, thế là treo máy cùng đám kia đi chửi Phương Cảnh Hành. Những người còn lại thì đều tới quảng trường thành chính thả pháo hoa, tiện thể đăng video quay được lên diễn đàn, ra sức nở mày nở mặt một phen.
Ai bảo là Thần Tinh Ánh Duyên của bọn này không có ai? Giờ có thấy mặt đau không?
Mấy hôm trước chỉ là đại lão không đánh nghiêm túc mà thôi, nếu mấy người không thối mồm như thế thì số 1 đã về tay các người rồi.
Ai bảo thích tạo nghiệp cơ, đáng đời!
Đương nhiên anti sẽ không chịu im, nhao nhao cãi lại.
24L: Cứ nhặng lên làm gì, tôi đang xem lại trận của mấy người đó đây, nếu để ông đây tìm được chứng cứ gian lận thì mấy người cứ ngồi đó mà đợi bị tước mất vị trí số 1 đi.
28L: Cũng đang soi, chờ mong bị tước.
34L: Đảm bảo là gian lận luôn, không thì sao trận nào cũng đoán được vua hả?
39L: Đêm nay không biết có bao nhiêu người đi báo cáo bọn họ rồi. Nếu có vấn đề thật thì người ta bị khóa nick từ lâu rồi, cay cú thì nói xừ đi, thua thôi mà sao cứ phải làm khó coi như vậy hả.
46L: Tin lấy được từ nhóm chat tuyển thủ nào đó, đội trưởng Phương nói bọn họ xem hết video các trận đấu của đội trong top 10, phân tích hành vi rồi đưa ra được kết luận.
52L: Bớt chém đi, phân tích được chuẩn vậy á?
64L: Cái đó mà phân tích được thì ai cũng đoán được hết.
72L: Tóm lại là bên nhà phát hành sẽ xác minh, chờ kết quả thôi.
89L: Vãi chưởng tin vỡ mặt, có khả năng đội trưởng Phương sẽ trở lại thi đấu!
92L: Cái gì? Ông trẻ trở về á?
97L: Vãi chưởng thật hay giả vậy, anh ta còn đánh nổi à?
103L: Ông đó năm nay cũng sắp 26 rồi, bảo đánh thực tế ảo tôi nghe còn được, chứ bàn phím thì… Còn chơi nổi hả?
112L: Thật ra tôi không muốn anh ấy trở lại lắm, khó khăn lắm mới được combo quán quân trong nước và thế giới, vừa đẹp để giải nghệ, lỡ giờ trở lại làm bản thân trở nên chật vật thì phải làm sao đây?
126L: Trạng thái của đội trưởng Phương có chỗ nào không được? Năm ngoái giành chức vô địch, tốc độ tay của anh ấy vẫn trên năm trăm, tuy không bằng thời kì đỉnh cao phong độ nhưng vẫn có thể đánh bại phần lớn tuyển thủ chuyên nghiệp còn gì?
Chủ đề nhanh chóng bị lệch hướng.
Mọi người bắt đầu thảo luận Phương Cảnh Hành vì yêu mất trí hay là thực tế ảo mới trở lại thi đấu, hay đây chỉ là tin vịt.
Nhà phát hành Du Mộng thì tranh thủ xác minh các đội trên bảng xếp hạng có tồn tại hành vi gian lận nào không, bao gồm trong trận đấu có sử dụng ứng dụng trò chuyện, chuyển sang thiết bị khác, vân vân.
Trải qua một đêm nỗ lực, ít nhất xác minh được 10 top đầu không có vấn đề gì, bọn họ bèn đăng thông báo về nhóm này trước, sau đó tiếp tục kiểm tra những đội sau.
Tin tức truyền lên diễn đàn, anti lại lần nữa bị vả nát mặt.
Người chơi của Thần Tinh Ánh Duyên lại nở mày nở mặt, đột nhiên cảm thấy làm fan của Thập Phương Câu Diệt thật sảng khoái.
Cậu ấy lạnh lùng còn hay trào phúng, không phục là lập tức bật lại, nhưng chưa từng lật xe. Bọn họ dù chỉ là theo sau hóng hớt cũng cảm thấy sảng khoái vô cùng. Hâm mộ một người như vậy, thật đáng giá.
Người “đáng giá” hôm nay bị hỏng đồng hồ sinh học, mười giờ hơn mới rời giường.
Hai người ăn cơm trưa xong, Phương Cảnh Hành bèn lái xe đưa cậu về nhà, sau đó ở lại lên game chơi với cậu.
Tối hôm qua bọn họ offline ở đấu trường, sóng vai đi ra ngoài, bỗng thấy một dòng tin nhẹ nhàng bay lên.
[Loa] Thần Tinh quan sát Duyên: Tin nóng —! Đánh nhau [Screenshot]
Hai người mở ra xem thì phát hiện là cổng bang Như Ý, vội vàng chạy về, thấy ở đây đã có không ít người vây quanh.
Ở giữa có bốn người, đều là tài khoản lạ. Lúc bọn họ tới thì bốn người này không còn đánh nữa, không biết đang nói chuyện gì.
Số 10 ôm cửa ló đầu ra, thấy thần tượng thì lập tức chạy tới bên cạnh cậu, không ngừng tâng bốc nịnh nọt: “Em xem video trận tối qua rồi, anh đẹp trai quá đi mất!”
Quần chúng vây xem tối qua chưa kịp nịnh đại lão, nghe vậy thì nhao nhao phụ họa.
Hôm qua trong trận đấu với các đội top 10, hai vị đại lão phối hợp chém người, chọn ai người ấy chết, cực kì sảng khoái.
Khương Thần dẫn theo số 10 vào cửa, hỏi cậu nhóc: “Mấy người đó là ai vậy?”
Số 10 đáp: “Người yêu cũ của Tra Tra đó anh, nghe nói năm đó trở mặt xong bọn họ đường ai nấy đi, không ở chung server, nhưng tối qua Tra Tra đụng độ họ trong Cuộc Chiến Ngai Vàng nên hôm nay cả đám lập tức mua tài khoản chạy tới.”
Khương Thần đã hiểu, thấy Trá Tử ở bên kia muốn ra ngoài thì đứng lại, định xem xét tình hình, tránh cho người nhà phải chịu thiệt.
Đám Tình Thâm Trường Thọ cũng đi cùng gã, vừa đi vừa tám chuyện.
Tình Thâm Trường Thọ: “Đúng là chỉ cần sống đủ lâu thì kiểu gì cũng đợi được phần tiếp theo, anh khai thật đi, ngủ với mấy đứa rồi?”
Trá Tử: “Ngủ cái gì mà ngủ, ngay cả cậu anh cũng chưa ngủ bao giờ.”
Tình Thâm Trường Thọ: “Đúng rồi, tại sao anh không chịu tôi?”
Trá Tử: “Sở khanh thì cũng phải có nguyên tắc, thỏ không ăn cỏ gần hang.”
Tình Thâm Trường Thọ: “Thôi đi ba, đợt trước anh còn có ý đồ với Nho Sơ kìa, làm như tôi không biết ấy!”
Ngô Đồng Già nảy mầm: “Gì cơ?”
Cẩu Thịnh: “Tra Tra, cuối cùng mày cũng chán sống rồi à?”
Trá Tử ho khan: “Lúc đó chỉ nghĩ vui thế thôi.”
Nói xong gã bước ra khỏi cổng lớn, bốn người thấy vậy kia lập tức vây tới đòi nói chuyện. Trá Tử nói: “Chúng ta còn gì để nói với nhau nữa?”
Sau đó gã chỉ vào quần chúng đang vây xem: “Hỏi bọn họ đi, cam lòng để tôi đi à?”
Mọi người rất phối hợp, lập tức trả lời.
“Không cam lòng!”
“Tra Tra à em yêu anh!”
“Tra Tra em là của anh!”
Trá Tử xòe tay: “Thấy không, để không làm tổn thương những người đó, tôi quyết định sẽ độc thân vui vẻ. Có điều tôi vẫn rất nể tình cũ, nên không thể để mấy người về tay không được.”
Nói xong gã kéo Tình Thâm Trường Thọ qua, đẩy y về phía trước: “Đây, giới thiệu cho mấy người đối tượng 419, đẹp trai tốt tính, đặc sản của bang bọn này đấy.”
Bốn người kia: “…”
Quần chúng vây xem: “…”
Ngô Đồng Già nảy mầm hơi nhắm mắt lại, hối hận vì đã ra cùng.
Cẩu Thịnh cũng quay đầu đi không dám nhìn, con mẹ nó đặc với chả sản!
Khương Thần đứng từ cửa trông ra, có hơi tò mò rốt cuộc tên sở khanh này làm thế nào để sống được lâu như vậy.
Tình Thâm Trường Thọ thì chửi một câu sau đó bắt đầu cãi cọ với Trá Tử. Khương Thần im lặng quan sát một hồi, phát hiện có vẻ như sẽ không đánh đấm gì, lại nhớ bên cạnh còn thằng nhóc con, thấy ở đây không thích hợp với thiếu nhi lắm, quyết định dắt số 10 đi chơi Săn Tìm Kho Báu.
Số 10 rất vui vẻ: “Lúc đánh quái để em đánh cho, hai người dạy em đi.”
Khương Thần nói với Phương Cảnh Hành: “Dạy đi kìa.”
Phương Cảnh Hành cười: “Được rồi.”
Nhưng mà dân chơi hệ phản xạ không dễ dạy như vậy.
Hai người ngồi xổm một bên nhìn số 10 vật nhau với con quái nhỏ mất nửa ngày mới gϊếŧ được nó, đều cạn lời.
Số 10 lại cảm thấy rất tuyệt, hỏi: “Anh thấy thế nào?”
Phương Cảnh Hành khen: “Có tiến bộ.”
Số 10 nói: “Vậy một thời gian nữa là em có thể trở thành tuyển thủ rồi đúng không?”
Phương Cảnh Hành nín cười: “Chuyện này thì cần xem xét.”
Cuộc sống lại trở về với nhịp điệu ngày trước.
Ngoài vụ của Trá Tử có hơi náo nhiệt ra thì không có gì khác với bình thường.
Khương Thần và Phương Cảnh Hành chơi game thêm một thời gian thì cũng bắt đầu đưa