Khương Thần và Phương Cảnh Hành giải quyết xong Hồng Trần Nha Sang Nhân thì đi tìm số 7.
Không ngoài dự đoán, số 7 sảng khoái đồng ý. Vì một khi dự án được công khai, anh ta sẽ phải rời khỏi viện nghiên cứu tiếp tục công việc của mình, e là sau này cũng không có nhiều thời gian online.
Đây là lần đầu tiên anh chơi game online, đương nhiên muốn chơi tốt nhất. Thế là anh ta cũng rất nghiêm túc, nhanh chóng thu thập đủ các loại tình báo, đề cử với bọn họ một người.
Khương Thần hỏi: “Ai?”
Số 7 đáp: “Trá Tử.”
Anh ta dùng chất giọng ngọt ngào đáng yêu chép miệng: “Thằng nhóc đó đúng là một nhân tài đấy. Trong các đội top 10 thì phải có đến ít nhất bốn năm đại lão nghe đồn từng dính líu với hắn.”
Khương Thần: “…”
Phương Cảnh Hành: “…”
Số 7 nói: “Cho tên đó vào thử, biết đâu có tác dụng.”
Khương Thần gật đầu, lên kênh bang gọi Trá Tử.
Hai vị đại lão muốn tổ chức đội hình cố định, đám Trá Tử cũng đã được thông báo, đều rất ủng hộ họ, nhưng gã không ngờ rằng mình cũng có cơ hội, bèn hỏi: “Tôi liệu có được không đấy?”
Khương Thần nói: “Bọn này coi trọng tình sử của cậu.”
Trá Tử hiểu ra: “Ok, cứ để tôi, mời đi.”
Hồng Trần Nha Sang Nhân đang cố gắng thuyết phục mấy tên tuyển thủ chuyên nghiệp ở Thần Tinh Ánh Duyên nên không để ý đến động tĩnh của bọn họ. Giờ thấy trong đội có cái tên thứ năm, nhìn ID của thành viên, hồi tưởng lại một phen, cảm thấy đây chỉ là cao thủ bình thường, lại hỏi: “Vì sao?”
Khương Thần nói: “Tên đó hữu dụng.”
“…” Hồng Trần Nha Sang Nhân nói: “Lại hữu dụng?”
Hắn bắt đầu hoài nghi tên Phong Ấn Sư này cố ý không muốn lấy top 3 hòng giữ lại video, để sau này còn lấy ra sai phái hắn, bèn nói: “Tôi nói cho cậu biết, nếu mà thua thì tất cả là lỗi của cậu.”
Khương Thần nói: “Ờ, lỗi tôi.”
Hồng Trần Nha Sang Nhân nói tiếp: “Vậy cậu xóa video đi.”
Khương Thần nói: “Tôi sẽ suy xét dựa trên biểu hiện của cậu.”
Đệt!
Sao cái thằng tân binh này không biết tôn trọng tiền bối gì hết vậy!
Hồng Trần Nha Sang Nhân giận mà không dám nói gì, cố nhịn để không đánh thằng nhóc này, tiếp tục đi thuyết phục những người kia.
Tiếc là hiệu quả quá mức bé nhỏ.
Bởi vì hầu hết tuyển thủ chuyên nghiệp đều có bạn chơi thân với mình, người ta đang chơi vui với bạn, đương nhiên sẽ không muốn đến tổ đội với bọn họ.
Cũng may trong Như Ý còn năm streamer, trong đó cũng có tuyển thủ đã giải nghệ, trình độ tạm ổn.
Vốn bọn họ cũng đã nằm trong top 20 nên cũng không kéo điểm bình quân của đội xuống. Bây giờ anh em nhà mình cần bọn họ, họ không nói hai lời đã đồng ý. Khương Thần và Phương Cảnh Hành suy xét đến các class trong đội nênchỉ lấy ba người.
Giờ còn thiếu hai.
Bọn họ bàn bạc một hồi, quyết mời Nho Sơ vào vì thích con rối của hắn, tiếp đó đi tìm Cô Vấn.
Cô Vấn hỏi: “Lý do.”
Khương Thần đáp: “Điểm tích lũy của cậu cao.”
Cô Vấn im lặng hai giây, thấy trong đội toàn là nguời của Thần Tinh Ánh Duyên thì hiểu được ý đồ của bọn họ, đồng ý gia nhập.
Nhóm này tập hợp đủ mười người, vào Cuộc Chiến Ngai Vàng điên cuồng đánh cả một buổi trưa thêm một buổi tối, vọt thẳng lên top 10.
Một đám người tròn mắt há mồm.
Ngày xưa bọn họ có nói đến mấy Thập Phương Câu Diệt cũng không buồn care, không ngờ lần này lại có phản ứng!
Họ xem lại danh sách thành viên: Thập Phương Câu Diệt, Ám Minh, Yêu ta hai ba hiệp, Cô Vấn, Hồng Trần Nha Sang Nhân, Ma Thính Thiên, Nho Sơ, Sơn Hà Vô Dạng, Hương Thảo Ngọt Ngào, Trá Tử.
5L: Cô Vấn bỏ Kim Cạnh Liên Minh luôn, vậy là tính làm một đội cố định luôn rồi!
8L: Đâu chỉ có Cô Vấn, có thấy đám Hồng Trần rồi Ma Thính Thiên đều bỏ đội không?
11L: Top 10 bị xáo trộn mạnh đấy, kiểu này chắc tính lên top 5 luôn nhỉ?
16L: Top 5 thì hơi quá, không thấy mấy người đó vẫn còn ham gánh gái à?
23L: Tôi cũng không hiểu, trong Kim Cạnh Liên Minh có khối vú em pro hơn Hương Thảo Ngọt Ngào nhiều, sao không gọi bọn họ? Cả Trá Tử nữa, Phi Tinh Trọng Mộc hay Bạch Long Cốt đều mạnh hơn tên đó mà?
29L: Đợi mấy đội top 10 nhận ra thì đảm bảo là đội này sẽ bị đì cho bằng chết.
35L: Tôi không hiểu mấy người chửi cái gì luôn á, tốt xấu người ta đều cùng một server, kiểu gì trông cũng tốt hơn là mấy đội tạp nham kia chứ?
39L: Khỏi cần phải nói, chỉ tính riêng nhân phẩm của đội trưởng Phương thôi nhé, ảnh muốn nhờ mấy người pro giúp đỡ thì mấy người nghĩ là khó lắm à? Chủ lực của câu lạc bộ ảnh cũng đang chơi cái này đó thôi, anh ấy đâu có gọi bọn họ đâu?
43L: Ghép trận liên server là cơ chế của đấu trường, đám Phương Cảnh Hành không cần thì là vấn đề của bọn họ, thế mà cũng đáng để vênh mặt lên à?
47L: Ê tôi vừa xem thì đây chẳng phải là đám chó dại đợt trước chửi Thần Tinh Ánh Duyên không có người à?
Diễn đàn náo nhiệt vô cùng, Cuộc Chiến Ngai Vàng trong game thì vẫn đang tiếp tục.
Dù sao cũng là một đội mười người, trong những ngày qua, trừ một số ít các đội có thành viên cố định thì hầu hết đều thay đổi thường xuyên. Giờ vì để lấp chỗ trống cho đám Hồng Trần Nha Sang Nhân, các đội cũng làm điều chỉnh tương ứng, trở nên mạnh hơn một chút.
Hồng Trần Nha Sang Nhân nhìn bảng xếp hạng mới ra lò, miệng nói: “Đám chó Ly chắc lại top 1 rồi, không có gì bất ngờ hết.”
Khương Thần cũng nhìn thoáng qua.
Có lẽ là sợ bị chửi nên hầu hết đội hình của các đội đều là tuyển thủ + streamer + cao thủ, không có đội nào toàn tuyển thủ hết.
Tuyển thủ chuyên nghiệp của đội top 1 đến từ hai đội mạnh hiện giờ, thực lực đều không kém. Nhưng cơ chế của Cuộc Chiến Ngai Vàng không phải là gϊếŧ hết tất cả mới thắng, mà chỉ cần đánh chết người mấu chốt là được.
Cậu nói: “Đến lúc đó đánh thử xem.”
Hồng Trần Nha Sang Nhân nói: “Chừng nào lên được cùng hạng với bọn nó đi rồi nói.”
Khương Thần đáp: “Sẽ.”
16 tháng Giêng, ngày cuối cùng của Cuộc Chiến Ngai Vàng.
Vì săn sóc cho mấy hộ khó dậy sớm trong đội mà Khương Thần và Phương Cảnh Hành quyết định chín rưỡi mới bắt đầu đánh.
Hệ thống sẽ luôn ghép trận cho các đội thuộc cùng bậc điểm.
Nếu như họ có điểm số gần nhau, xác suất gặp nhau sẽ cao hơn nhiều.
Có điều với tuyển thủ chuyên nghiệp hay streamer mà nói thì việc rời giường vào buổi sáng thật sự quá khó, đám trong đội Khương Thần tối qua bị bọn họ ép offline đi ngủ nên sáng nay mới bò dậy nổi.
Giờ trong mấy đội top 10 chỉ có hai đội là có đủ thành viên online, còn lại có online cũng không thể làm gì, chỉ có thể đi đánh với các đội khác hoặc ghép ngẫu nhiên vào một đội nào đó, tranh thủ lấy ít điểm, đợi đồng đội online đủ rồi lại leo hạng tiếp.
Dưới tình huống như vậy, đội cố định của Khương Thần lại có ưu thế hơn hẳn, nhân cơ hội kiếm được không ít điểm.
Đội hình các bên cứ rối loạn như vậy đến tầm chiều tối mới trở về như bình thường, mà đám Khương Thần thì đã vọt lên tới top 5.
Người chơi thì không màng gì nữa, chỉ chuyên môn theo dõi đội mình thích, muốn xem kết quả.
Còn có một bộ phận người thì ngóng trông đội của đội trưởng Phương đụng độ với đội đứng đầu của Ly thần, nhưng điều khiến người ta sốt ruột là hai đội này luôn ghép trận vào những lúc khác nhau. Lúc đội của Phương Cảnh Hành vào trận thì đội của Ly thần mới chuẩn bị sang trận tiếp theo, mà lúc đội của Phương Cảnh Hành ghép trận thì đội của Ly thần đang đánh trận mới.
Cuộc chiến của hai đội đang được toàn dân mong ngóng chậm rãi tiến đến, bên đội trưởng Phương lại lên được hai hạng nữa, đã là đội đứng thứ ba.
Dân tình chấn động, muốn vào xem tận mắt, nhưng là đội được toàn dân chú ý, sự nổi tiếng cũng không phải là đùa, họ căn bản không chen nổi vào khán phòng. Cũng may trong đội của Phương Cảnh Hành có vài streamer đều đang livestream, bọn họ có thể vào stream xem, cũng bình luận hỏi han tình hình.
“Chuyện gì đấy? Tôi còn tưởng đợi người của mấy đội kia online hết là bên Phương Cảnh Hành sẽ tịt ngòi luôn chứ.”
“Tôi cũng nghĩ vậy, không ngờ đánh cực mượt luôn.”
“Có hai ván đầu là vừa vào đã gặp được vua của đội bên kia đi lạc, nhanh chóng giải quyết.”
“Còn có một ván Trá Tử gặp người yêu cũ, lấy thân làm mồi lập bẫy. Còn có vài ván thì… Hơi magic.”
“Là như nào?”
“Kiểu như là lần nào gặp nhau bọn họ đều sẽ tìm được vua của đối phương ấy, đảm bảo sẽ trúng thầu trong ba mạng. Nếu không phải là đang livestream từ đầu đến cuối với luôn có người quan sát thì tôi cũng nghĩ là có người báo tin.”
“Đấy xem kìa, ván này lại thế rồi.”
Bọn họ nhìn thấy trong bản đồ, sau khi hai bên đụng độ thì Phương Cảnh Hành và Thập Phương Câu Diệt lập tức dẫn quân hội đồng vua bên kia, sau một hồi đã cho người ta đi bán muối.
Trước khi bị truyền tống ra ngoài, bên kia đưa ra nghi vấn.
[Công cộng] Song Đao Đại Vu Nhị: Cho thằng này chết trong minh bạch được không, tại sao?
[Công cộng] Ám Minh: Đêm nay đánh xong sẽ nói cho ông.
[Công cộng] Song Đao Đại Vu Nhị: Đậu!
Người xem cũng muốn nói câu đậu, nhưng không thể làm gì, đành phải tiếp tục mang cái dấu chấm hỏi to đùng này xem bọn họ tiếp tục lên top 2 với hiệu suất cực cao.
Giờ 10 đội đứng đầu có số điểm chênh lệch không nhiều lắm, nếu không ghép trận thì sẽ lập tức bị đá xuống, bảng xếp hạng gần như thay đổi theo từng giây. Mọi người hồi hộp theo dõi, cuối cùng cũng thấy đội của Phương Cảnh Hành đụng độ với đội của Ly thần.
Giờ phút này cho đến lúc kết thúc hoạt động còn chưa đến mười lăm phút, số điểm chênh lệch giữa hai bên chỉ cần một ván là sẽ quyết định.
Tức là, đội của Phương Cảnh Hành chỉ cần thắng là sẽ trở thành đội đứng đầu bảng xếp hạng.
“Má ơi đỉnh vãi!”
“Ê có tính lộn không vậy mấy má? Sao tôi thấy còn kém nhiều điểm lắm mà.”
“Nếu bên đội trưởng Phương thắng thì mười người cùng được cộng điểm, bên kia cũng có mười người bị trừ điểm, tính thử đi bà nội.”
“Vậy chắc bên Ly thần hối hận xanh cả ruột rồi ấy nhỉ? Nếu hôm nay bọn họ chịu khó dậy sớm hơn một chút là sẽ không bị đuổi kịp rồi.”
“Không chỉ có vậy đâu, bên Ly thần đánh chậm hơn đội trưởng Phương nên điểm cũng tăng chậm hơn nữa.”
“Thế thì giờ đội trưởng Phương xui rồi còn gì? Nếu như trận này ghép với đội khác thì bọn họ còn thắng được, hiệu suất cao một chút thì thắng liền hai ván, cũng có thể lên hạng 1. Nhưng giờ đụng phải Ly thần, lỡ không đoán được ai là vua thì chẳng phải thảm luôn à?”
“Là thảm vãi luôn, bên đội trưởng Phương lẫn bên Ly thần đều là bốc thăm quyết định xem ai là vua, không dễ đoán đâu.”
“Nhưng tôi thấy vua của mấy đội kia cũng ngẫu nhiên mà, đội trưởng Phương vẫn đoán được đó thôi?”
“Ừ, hơi kì.”
Đội hơi kì tranh thủ lúc còn chưa vào bản đồ, mở cuộc họp.
Mấy vị streamer đóng hết míc, không muốn để người xem nghe được chiến lược.
Hồng Trần Nha Sang Nhân thì thật sự không ngờ đội bọn họ lại đi được đến đây, mắt thấy đã đến lúc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng cảm thấy hơi kíƈɦ ŧɦíƈɦ, bèn hỏi: “Đánh như thế nào? Có thể đoán được không?”
Phương Cảnh Hành nói: “Không.”
Bọn họ có thể thuận lợi đánh được như vậy là vì tối qua số 7 xin thức đêm, sau đó kéo anh xem lại một đống video các trận của các đội top 10, lý do là vì trong đó có rất nhiều người anh biết, có thể giúp tham khảo.
Con người khi đối xử với nhân vật quan trọng sẽ thường có phản ứng nhất định, có vài người là sẽ đứng ở vị trí đặc thù, có vài người là sẽ để lộ thông qua lời nói và trong chiến đấu. Số 7 chỉ hết ra cho anh, anh ghi nhớ tất cả nên hôm nay mới có thể dẫn đội đi gϊếŧ vua với hiệu suất cao như vậy.
Nhưng cũng có vài đội khá là tùy ý, trừ phi là thời điểm khẩn cấp, còn không thì họ sẽ không để lộ sơ hở.
Mà đội hạng nhất hiện giờ chính là dạng này, thành viên của họ đều có thực lực mạnh, rất ít khi bối rối. Trước đó số 7 đã từng phân tích vài trường hợp có tỉ lệ xảy ra khá nhỏ, nhưng cũng đã nói thêm rằng vào thời điểm không bình thường thì họ sẽ có phản ứng khác. Nếu như quả thật gặp phải tình huống đó thì mấy thứ hiện giờ ta có đều mất hiệu lực — Ví dụ như hiện giờ, đây là trận mấu chốt giành vị trí số một, hiển nhiên là bọn họ sẽ không dám quá tùy ý.
Số 7 nói: “Lát nữa mọi người cố gắng nói chuyện gì đó với họ trên kênh chat chung nhé, ngoài ra thì ai nhìn thấy Tiểu Hoa Yêu chạy vội thì báo lại với em, em sẽ đi tâm sự với chị ấy ~”
Hồng Trần Nha Sang Nhân hỏi: “Tâm sự chuyện gì?”
Số 7 ngượng ngùng: “Tâm sự chuyện em thích Phương Cảnh Hành ấy mà.”
Toàn đội chấn động, ánh mắt láo liên giữa ba người họ.
Khương Thần hiểu ý số 7, nhìn sang Phương Cảnh Hành.
Phương Cảnh Hành gật đầu: “Cô ấy có thích em.”
Anh ngẫm lại bộ não của Hồng Trần, bổ sung: “Đang nói Tiểu Hoa Yêu.”
Hồng Trần Nha Sang Nhân lại hỏi: “Gì cơ?”
Số 7 nói: “Khi thích ai đó là sẽ không giấu được đâu. Lần trước đội bọn mình gặp nhau, chị ấy vẫn luôn cố bắt chuyện với đội trưởng Phương, lúc cá cược mời cơm cũng là chị ấy đề nghị cùng ăn, anh không nhìn ra à?”
Hồng Trần Nha Sang Nhân chần chừ: “Có hả?”
Lúc ấy hắn chỉ chăm chăm muốn thắng Thập Phương Câu Diệt, thật sự là không để ý.
Lại nói cũng chỉ có hôm đó là Tiểu Hoa Yêu chơi chung với bọn họ, về sau cô ấy toàn đi với đội khác, sau nữa thì thành thành viên cố định của đội hạng nhất, họ hoàn toàn không có cơ hội gặp nhau.
Số 7 nói: “Chắc do em là con gái nên nhạy cảm hơn á.”
Anh ta nói tiếp: “Tóm lại là ai trông thấy chị ấy thì nhớ báo cho em nha, em sẽ đi tâm sự với chị ấy.”
Hồng Trần Nha Sang Nhân ngơ ngác gật đầu: “Sau đó thì sao?”
Số 7 nói: “Sau đó thì đợi tin của em thôi.”
Trong lúc bọn họ trò chuyện thì bản đồ đã mở ra, nhóm streamer lại mở míc.
Hai bên được spawn ngẫu nhiên, bắt đầu cuộc chiến mấu chốt nhất.
[Công cộng] Ly Ly Nguyên Thượng: Cuối cùng cũng gặp được mọi người.
[Công cộng] Ám Minh: Mong ăn đòn thế cơ à : )
[Công cộng] Tiểu Hoa Yêu chạy vội: Chào đội trưởng Phương [mỉm cười]
[Công cộng] czx S: Nhớ nương tay ạ [ôm quyền]
[Công cộng] Hồng Trần Nha Sang Nhân: Xem ông đây gϊếŧ chú mày nhé.
[Công cộng] Vợ nhỏ của bàn phím: Em thích đại lão Thập Phương Câu Diệt lắm đó, đại lão nhìn em đi nè.
[Công cộng] Thập Phương Câu Diệt: Qua đây solo, ai thua bên đó đầu hàng.
[Công cộng] czx S: Ngang ngược vậy luôn?
[Công cộng] Vợ nhỏ của bàn phím: Em đến ngay!
[Công cộng] czx S: