Dường như là để phòng ngửa tôi lộn xộn không an phận, cái đuôi cá vừa thô vừa dài dưới thân Agaras cuốn lấy mắt cá chân tôi, cánh tay hắn ôm lấy cổ tôi, kê lồng ngực bên dưới ót tôi.
Tư thế thân mật như vậy khiến tôi cảm thấy vừa xấu hổ vừa khẩn trương, bởi vì tôi không biết lúc nào thì Agaras sẽ lại bộc phát thú tính, hiện tại tôi đang ở bên trong sào huyệt của hắn, căn bản chính là tình cảnh mặc hắn xâm lược.
Vì thế, tôi dứt khoát nhắm mắt lại – giả bộ ngủ.
Mà dường như Agaras tạm thời cũng không có ý muốn động vào tôi, lồng ngực rắn chắc của hắn thong thả phập phồng theo quy luật, hô hấp êm đềm bình ổn như gió biển, mềm nhẹ rơi trên đỉnh đầu tôi, bàn tay thon dài rộng lớn như một vận động viên bóng rổ đặt trên tay tôi, thật giống như hai chúng tôi chính là người yêu đồng tính thân mật vậy.
Dường như hắn thật sự không định làm gì cả.
Tôi lén lút nghiêng mặt liếc nhìn hắn, giờ phút này cặp mắt âm u muốn thiêu đốt người ta kia đang nhắm chặt, giọt nước đọng trên lông mi nhỏ xuống cánh mũi, giống như một pho tượng đồng trầm ổn yên lặng.
Dường như Agaras thật sự đang ngủ, hơn nữa đã ngủ say rồi.
Tôi không dám làm hắn tỉnh giấc, cũng chẳng dám thừa dịp hắn ngủ để lén lút chạy trốn.
Chắc chắn sẽ thất bại thôi.
Tôi dám thề chỉ cần tôi rút chân ra khỏi cái đuôi to nặng muốn đòi mạng kia, Agaras sẽ lập tức tỉnh dậy.
Tôi nhắm mắt lại lần nữa, hít sâu mấy hơi, buộc thân thể cứng ngắc mình từ từ trầm tĩnh lại, nhưng dị hương của kích thích tố tràn ngập bên trong sào huyệt này lại khiến tôi không thể nào đi vào giấc ngủ, trái tim tôi đập thật nhanh, toàn thân đổ mồ hôi, cho dù chỉ lẳng lặng nằm như vậy, tôi cũng cảm thân thể năng của mình đang nhanh chóng tiêu hao.
Tôi nằm đó một hồi, thân thể đã bán đứng chính mình –
Bụng của tôi phát ra một chuỗi tiếng ọt ọt.
“A… Chết tiệt!”
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, lúc này mới ý thức được đã rất lâu rồi tôi chưa ăn gì cả.
Hiển nhiên Agaras cũng bị tôi kinh động, hắn mở mắt, tôi có chút ngượng ngùng sờ sờ dạ dày: “Này… Cái kia… Tao… Đói bụng.”
Hắn nghi hoặc thò tay đặt lên dạ dày của tôi, ấn ấn một cái.
Tôi mong ngóng nhìn hắn, tôi thật sự đói muốn chết rồi, mà con đường duy nhất để lấy được thức ăn của tôi chính là hắn.
Dường như Agaras đã biết bản thân vừa bắt được điểm yếu của tôi, hắn nhìn vẻ mặt của tôi, một bên khóe miệng cong lên bỡn cợt, nở nụ cười.
Bàn tay của hắn tiện đà nhẹ nhàng nắm lấy cằm tôi, khiến tôi kề sát bên cạnh hắn, ngay khi tôi còn đang ngạc nhiên không biết hắn có ý định gì, đã thấy hắn ghé cái lỗ tai nhọn nhọn kia của hắn vào bên môi tôi, giống như muốn bảo tôi làm cái gì đó.
Tôi lập tức phản ứng lại được – Tên kia là đang muốn đòi tôi hôn! Nói chính xác hơn thì, hắn đang hi vọng tôi sẽ giống như lần trước… liếm hắn – làm “phần thưởng dự chi” để đổi lấy thức ăn.
Điều này khiến tôi đột nhiên cảm thấy bản thân giống như biến thành một con cá heo lớn, mà hắn lại đổi vị trí biến thành thuần dưỡng viên, con nhân ngư này muốn nuôi nấng tôi thuần phục tôi, mà tôi buộc phải ngoan ngoãn dựa vào hắn.
Cái này cũng quá đáng cười rồi đó!
Tôi sững sờ ngay tại chỗ, bụng lại không chịu thua kém kêu gọi một tiếng, hơn nữa còn vang dội hơn cả lần trước.
Cảm giác đói khát mãnh liệt khiến tôi không thể không buông bỏ chút giãy giụa trong lòng, tâm không càm tình không nguyện tiến đến liếm lên lỗ tai Agaras một cái, ai ngờ hắn được một tấc lại muốn tiến một thước dịch má đến trước mắt tôi, ánh mắt tà tà liếc tôi, khóe miệng cong lên càng sâu.
Âm hiểm…
Tôi hung hăng chửi mắng trong lòng, nhắm mắt lại liếm liếm sườn mặt của hắn, kết quả tên này lại đưa bàn tay đến dưới cằm tôi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve môi tôi, ánh mắt ái muội kinh khủng, rõ ràng còn có chút hưng phấn –
Tùy tiện tưởng tượng một chút cũng biết liếm ngón tay là hành vi có tính ám chỉ đến cỡ nào, nếu cứ tiếp tục như vậy chẳng lẽ còn phải liếm hết toàn thân hắn thì tôi mới lấy được thức ăn hả? Tôi đây thà chết đói còn hơn.
“Này, cái tên này!”
Mặt tôi đỏ lên trơn mặt nhìn hắn, cái tên đối diện lại nhếch miệng, xoay tay bắt lấy cổ tay tôi, vươn đầu lưỡi tùy ý liếm qua liếm lại.
Hành động này khiến tôi đột nhiên ngây ngốc tại chỗ giống như hóa đá không biết làm sao, bên tai nóng rát, sau khi Agaras tùy ý liếm đủ, ánh mắt ý vị thâm trường lại quét qua người tôi, đuôi cá uốn lên, thả người nhảy một cái liền thoát ra khỏi động, trong khi tôi còn chưa kịp phản ứng đã lẫn vào bóng đêm, chỉ còn tiếng nước vang lên ở phía xa xa.
Tôi buồn bực che lồng ngực đau buốt, bò đến bên cạnh cửa động muốn nhìn xem hắn đi săn thế nào, trước mắt lại đột nhiên sáng bừng, tầm mắt trở nên rộng mở.
Quả nhiên sào huyệt này nằm trên một vách đá bên rìa hòn đảo, chẳng qua độ cao so với mặt nước biển cũng không quá cao, Agaras chỉ cần thả người nhảy một cái là có thể lên trên, hơn nữa xung quanh còn có rất nhiều đá ngầm đan xen, giống như cầu thang dẫn thẳng đến mặt biển.
Phóng mắt nhìn ra xa, bốn phía đều là đại dương vô biên vô hạn, ánh trăng rắc trên mặt biển phiếm lên từng vầng sáng dập dềnh, nối tiếp với vòm trời ngập tràn ánh sao.
Gió biển thổi ngược từ dưới lên, vén tung quần áo và tóc của tôi, phảng phất như đang bay lượn.
Trăng tròn gần ngay gang tấc, giống như chỉ cần thò tay là có thể chạm vào, khiến người ta có cảm giác như đang đặt mình trong vũ trụ rộng lớn, chân đạp lên một chiếc phi thuyền, lưu lạc trong ngân hà mênh mông đằng đẵng.
Nhìn thấy cảnh đẹp thần bí đồ sộ như vậy, tôi không khỏi vui vẻ thoải mái, nhất thời quên mất thời gian, quên mất bản thân, đắm chìm trong thế giới mênh mông nơi đây, cho đến khi một bóng đen chợt phá tan mặt biển như tên nhọn, tôi mới đột ngột hồi phục tinh thần, nhìn thấy thân ảnh nửa người nửa cá mạnh mẽ kia xẹt qua một đường cong duyên dáng dưới trăng tròn, khi rơi xuống biển làm tung lên một mảng bọt nước lấp lánh như ánh sao, lại phảng phất không phải rơi vào trong biển, mà là trực tiếp chui vào trong lòng tôi, kích khỏi từng đợt sóng nước không cách nào bình lặng.
Trái tim tôi giống như nước biển bị bắn lên tận cổ họng.
Tôi ngây ngốc nhìn về phương hướng kia hồi lâu, mới miễn cưỡng thu tầm mắt lại.
Bằng không tôi thật sự rất sợ bản thân sẽ không nhịn được nhảy vào trong biển, bơi cùng với Agaras.
Tôi nhắc nhở bản thân, hẳn là nên thừa dịp hắn còn chưa trở về, nhanh chóng tra xét địa hình bên trong huyệt động một chút, chuẩn bị để về sau tìm cơ hội thoát thân.
Nghĩ như vậy, tôi mò mẫm từng bước đi vào trong huyệt động.
Sâu trong huyệt động lơ lửng rất nhiều sinh vật phù du giống như đom đóm, tản ra từng đốm sáng màu lam nho nhỏ, có tác dụng chiếu sáng rất tốt, giúp cho tôi có thể thấy rõ cấu tạo sào huyệt của Agaras.
Trung tâm huyệt động có một cái hố lõm xuống rất to, bên trong tràn ngập nước chảy, giống như một bể tắm thiên nhiên, tôi đoán dưới đáy chắc hẳn được thông đến đại dương, đây có lẽ là nơi bình thường hắn hay ngủ.
Tôi thật cẩn thân đi vòng qua bên cạnh nó, phát hiện phía bên trái có một cửa động chứa được nửa người chui qua, nhìn giống như một cửa sổ hình trứng, thế nhưng bên trong nó không sâu, liếc mắt là có thể thấy rõ, đây là một tử động không có cửa ra.
Tôi chú ý tới bên trong hình như có đặt một đống đồ, liền hiếu kỳ thò nửa thân thể vào nhìn.
Lập tức, tôi kinh ngạc phát hiện tất cả những thứ này đều là một số vột phẩm thuộc về nhân loại.
Thượng vàng hạ cám, cái gì cũng có, một lọ hương liệu, một viên trân châu, chế phẩm từ ngà voi giá trị xa xỉ, rượu vang đỏ, rượu đế, bia, mất thứ này đều là hàng hóa thường gặp trong thương mại Á Âu, ngoài ra còn có một số dụng cụ thường dùng trong hàng hải, không ít trong số đó đều đã từng được sử dụng trong quá khứ, tỷ như kính lục phân(*) và bản đồ hàng hải làm bằng da dê, niên đại xa nhất còn có một cái kính viễn vọng đơn bằng ống đồng chỉ thấy trong thế kỷ 18, cùng với một cái bánh lái dường như bị bẻ xuống từ một chiếc thuyền!
(*)Kính lục phân (sextant) là dụng cụ để đo góc kẹp giữa hai vật thể có thể trông thấy bằng mắt thường.
Trong hàng hải, sextant thường được sử dụng để đo góc kẹp giữa thiên thể và đường chân trời, góc kẹp đo được cùng với thời điểm đo cho ta vị trí tàu tại thời điểm quan trắc.
Do đó sextant là dụng cụ hàng hải cơ bản được sử dụng trong hành hải từ rất lâu rồi.
Người ta thường sử dụng nhất là vào giữa trưa để xác định vĩ độ người quan sát.
Ông trời của tôi, ngay lúc tôi đang cảm thấy khó tin vì những gì mình nhìn thấy, tôi lại đột nhiên thấy được một quyển từ điển tiếng Anh rất dày đã bị tàn phá không chịu nổi – Tôi lập tức hiểu ra đây chính là nguyên nhân Agaras lại có thể nói được tiếng Anh.
Hắn quả thật là một nhân ngư hiếu học…
Tôi tùy ý mở quyển từ điển này ra, thấy bên trong có một