Sắc mặt Tuân Du lập tức đen đi, trong mắt lại đen nhánh một mảnh, một lát sau cười nói: “Ở trấn chẳng qua là ngoại thất thôi, sao ta có thể để vương phi của ta tới nơi biên quan nghèo khổ chịu tội chứ.”“Có phải ngoại thất hay không vừa nhìn là biết, nói đến tiểu vương phi kia của ngươi, ta nhớ rõ là một cô nương mỹ mạo khuynh thành a, chậc chậc! Nếu mà đưa tới trong quân, không biết sẽ khiến bao nhiêu tướng sĩ thèm nhỏ dãi, binh lính Tây Lương không chừng còn có thể thay thất đệ hầu hạ vương phi thoải mái đó” Tuân Sách âm hiểm cười cười, nhìn đến biểu tình trên mặt Tuân Du, hắn ngửa đầu cười điên cuồng: “Quả nhiên, quả nhiên, tiểu vương phi chính là điểm yếu của ngươi.
Thất đệ, xưa nay anh hùng khó qua ải mỹ nhân, tứ ca lúc trước đúng là nhìn lầm rồi, ngươi vẫn là kẻ si tình? Ha ha ha ha….”Ân Ly ở bên kia vừa xấu hổ, vừa giận dữ lại càng thêm đau lòng.
Nàng tức giận vì Tuân Sách mở miệng vũ nhục nàng, lại càng đau lòng hắn bị người ta uy hiếp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng rất muốn ôm lấy hắn, nói với hắn đừng khổ sở, đùng tức giận.
Chỉ cần hắn bình an, nàng có bị người ngoài vũ nhục vài câu cũng có sao đâu?Tuân Sách thưởng thức đủ biểu tình trên mặt Tuân Du, tâm tình vui sướng bước đến bên tai hắn cười nhạo nói: “Yên tâm, rất nhanh thôi ta sẽ để các ngươi được gặp mặt, để ngươi thoát khỏi nỗi khổ tương tư.”Không ngờ đâu, vừa mới dứt lời, hắn liền bị Tuân Du vặn cổ khống chế, lật tay đem thanh kiếm trong tay Tuân Sách đặt lên cổ hắn.
Tuân Sách đúng là đắc ý khinh địch, hắn vẫn luôn cho rằng Tuân Du thân bị trọng thương nên càng không phòng bị hắn.
Trong phút chốc đã bị Tuân Du khống chế trước người, mấy người ở đây vẫn chưa ý thức được, đợi đến khi nhận ra, Tuân Sách đã bị hắn khống chế.Tuân Du hô lên với những binh lính vây quanh: “các ngươi biết người này quan trọng như thế nào với bệ hạ của các ngươi, đừng ép ta giết hắn.”Bọn lính vây quanh hai mặt nhìn nhau, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tuân Du bắt lấy Tuân Sách chậm rãi rời khỏi vòng vây.
Tình hình đột ngột thay đổi làm cho đám người Ân Ly cũng bị kinh hãi, đến lúc phục hồi lại tinh thần thì vừa mừng vừa sợ.
Liễu Giang ý bảo binh lính vòng lên phía sau Tuân Du chi viện cho hắn, muốn để