Lý Giao Viên âm thầm đánh giá cao về xu hướng thiết kế cao cấp của ngôi nhà, tuy nội thất và phong cách chủ đạo mang hơi thở hiện đại nhưng vẫn hòa hợp nét văn hóa phương đông một cách tinh tế làm nên tổ hợp không gian tinh xảo hài hòa khiến con người cảm giác thoải mái và bình yên khi ở nơi đây.
Dĩ An yên lặng dẫn mọi người vào nhà, cô đặt Hoan Hoan lên sofa bàn tay xoa mái tóc cô bé, ánh mắt dời hướng về Lý Giao Viên đứng phía sau "Chị cứ tự nhiên"
Lý Giao Viên thu hồi tầm mắt bao quát xung quanh tập trung nhìn cô gái trước mặt "Chị có thể phụ em làm cơm"
Khẽ nhìn hai đứa trẻ an vị trên sofa vừa mở tivi xem hoạt hình, Dĩ An gật đầu xem như đồng ý, cô cởi áo khoác để tạm trên thành ghế sofa, Dĩ An vừa hướng bếp bước đi vừa nói với Trầm Dĩ Huân đang cười ha hả "Tiểu Huân nên hiếu khách một chút, lấy sữa mời Hoan Hoan đi"
Trầm Dĩ Huân ngoan ngoãn vâng lời chạy một mạch vào bếp, mở tủ lạnh lấy một hộp sữa hàng ngoại mà Dĩ An thích nhất đem ra mời Hoan Hoan.
Cả hai thấy bọn trẻ hí hửng xem tivi cũng an tâm vào bếp, Dĩ An xoắn tay áo bắt đầu mở tủ lạnh nhìn xem nguyên liệu sau đó đặt trên đảo bếp, cô nhìn Lý Giao Viên còn đang đứng ngây ngô phía bàn ăn nhìn chầm chầm vào mình "Chị đứng ngây ra đó làm gì? Không phải muốn giúp tôi sao?"
"À..
Tới đây" – Lý Giao Viên lắc đầu thoát khỏi suy nghĩ lúc nãy khi nhìn thấy bộ dạng trong bếp của Dĩ An, nàng không khỏi thầm đánh giá một câu "Thật soái, cảm giác thật ấm áp"
"Em tính làm món gì?" – Lý Giao Viên nhìn nguyên liệu tươi ngon trên bàn nghiêng đầu hỏi Dĩ An đang rửa tay bên cạnh.
"Về thịt gà sẽ chiên giòn sốt trứng kiểu nhật, cá thu sẽ hấp với chanh và cải bẹ xanh nấu canh với gừng.
Đạm bạc như vậy chị thấy được không?" – Dĩ An nâng mắt nhìn Lý Giao Viên.
"Được chứ, chị không nghĩ nó là đạm bạc" – Lý Giao Viên trong lòng lại càng thêm tán thưởng cô gái này.
Dĩ An gật đầu hài lòng tiếp tục phân phó "Vậy chị rửa rau giúp tôi và băm nhỏ gừng.
Sau đó đánh giúp tôi bốn quả trứng"
"Được" –Lý Giao Viên hăng hái bắt đầu thao tác, không biết vì sao trong lòng nàng lại cảm giác mình rất thích khoảnh khắc này.
Cả hai không ai nói tiếng nào chỉ im lặng làm công việc của mình, tiếng ma sát của dụng cụ vang điều trong không gian bếp.
Thời gian dần trôi qua, mùi thức ăn cũng tỏa ra khắp căn phòng, Lý Giao Viên nhìn Dĩ An bài trí món ăn một cách tinh tế nét mặt nở rộ "Em thật tài, có thể làm món ăn nhìn đẹp mắt như vậy, chắc chắn mùi vị không cần phải bàn rồi"
Dĩ An môi khẽ nhếch "Ngon hay không phải ăn mới biết được, bài trí vẫn chỉ là hình thức mà thôi.
Cũng như việc đánh giá về diễn xuất của chị, xinh đẹp chỉ là bên ngoài nhưng có thực lực hay không còn phải xem thể hiện của chị trong từng tác phẩm được đánh giá như thế nào."
Lý Giao Viên gật đầu đồng ý lại không quên khen bản thân một chút "Đúng thế, nên tôi là một diễn viên thực lực." – Ngưng một chút nàng lại có chút buồn "Hiện nay chất lượng diễn viên đã không còn như trước, đa số điều dựa vào ngoại hình cùng quy tắc ngầm mà đánh bóng tên tuổi không thực lực của mình."
Dĩ An bê thức ăn ra bàn "Chị nghĩ giới giải trí như hiện nay, một diễn viên có thực lực mới ra trường sẽ làm được gì khi không có chỗ hậu thuẫn? Chung quy tôi thấy họ là những kẻ thông minh, ít nhất họ biết tận dụng những gì họ có."
Lý Giao Viên cầm chén đũa sắp xếp trên bàn ăn nhăn mi không đồng tình "Chị không nghĩ thế, tại sao có thể vì đồng tiền, vị thế mà bán đứng thân thể mình như vậy như thế chẳng khác nào làm mất đi tôn nghiêm của người nghệ sĩ."
Dĩ An khẽ cười "Tôn nghiêm, tự trọng? Một khi họ chọn con đường này thì những thứ đó đã không còn quan trọng nữa.
Còn nhớ cảm giác của thời kỳ bị phong sát, sẽ không dễ qua đi.
Chị nghĩ ai cũng có thể chịu đựng như chị sao?"
Lý Giao Viên sẽ không bao giờ quên giai đoạn đó, đoạn thời gian mà hầu như không một nhà sản xuất, kịch bản phim hay ít nhất một đoạn quản cáo tìm đến nàng, chỉ vì nàng không chấp nhận quy tắc ngầm và lên án nó.
Nếu không phải do Nhan Kiều nhận thấy thực lực thật sự và cho nàng cơ hội thì e rằng đã không có Lý Giao Viên hiện nay.
Tuy nhiên, nàng vẫn bảo vệ quan điểm của mình.
"Chị vẫn không đồng tình cách làm như vậy.
Nghèo đói, không có chỗ dựa là một cái tội hay sao?"
"Trong xã hội hiện tại, nghèo đói chính là tội cho dù chị có ngụy biện thế nào thì người bị lừa cũng chỉ có mình chị mà thôi, còn thế giới này thì không bị lừa đâu.
Nhỏ bé mới bị dày vò, không có tiền mới bị bắt