Theo đúng như bản khế ước.
3 ngày sau 5 chiếc thuyền vận chuyển 1 triệu tấn lương thực đã cập cảng Barum.
Từng đó lương thực đủ cho toàn bộ người dân ở lãnh địa Barum dùng trong một tháng.
Cũng nhờ đó mà giá lương thực lại điều chỉnh xuống trở về với mức ban đầu 1 đồng vàng mua được 5 tấn lương thực.
Rút kinh nghiệm lầm trước, lần này Alex ban bố lệnh hạn chế số lượng bán ra.
Mỗi người dân chỉ có thể mua lương thực với hạn lượng 1kg lương thực một ngày.
Nhưng điều đó cũng không thể làm khó được những thương hội như thương hội Lotus
Thương hội vắt hết óc, cuối cùng nghĩ ra cách thuê những người dân quanh đó đi xếp hàng mua lương thực.
Một gia đình 4 người chỉ cần 1 người mua 1kg lương thực là đủ ăn cả ngày.
Còn lại 3 người khác trong gia đình sẽ đem số lượng thực mua được bán cho thương hội.
Vì có sự tham gia của rất nhiều thương hội, bọn chúng ném ra rất nhiều tiền nên rất nhanh hơn 1 triệu kg lương thực đã thấy đáy.
Hai tuần sau.
Toàn bộ số lương thực vay mượn được đều đã ném hết ra ngoài thị trường.
Giá của lương thực cũng bắt đầu tăng nhé lên 1 đồng vàng cho 4 tấn lương thực.
Với tình hình này, từ giờ đến lúc phải đáo hạn nợ giá lương thực sẽ có thể tăng đến 1 đồng vàng mua 1 tấn lương thực.
Đến lúc đó Alex sẽ phải trả 1.050.000 đồng vàng tương ứng với 1.050 tử kim tệ cả gốc lẫn lãi.
Cung điện Thái Tử Anzo lúc này đang tổ chức một bữa tiệc.
Thành viên tham gia chủ yếu là những thương hội và cả Quý Tộc tham gia vào vụ việc lần này.
Trên bàn tiệc đầy rẫy những món ăn được làm từ nguyên liệu đắt tiền.
Sơn hào hải vị đâu đâu cũng có.
Khắp bữa tiệc là tiếng cười nói vui vẻ, chỉ cần nhìn khuôn mặt của mọi người cũng thấy được vẻ hạnh phúc, mãn nguyện.
"Chúc mừng Thái Tử sắp kiếm được một món tiền lớn." Một người trong bữa tiệc đứng lên nâng theo ly rượu lên chúc mừng nói.
"Cùng vui cùng vui." Thái Tử tươi cười nói.
Nếu mọi chuyện êm xuôi, sắp tới hắn cũng kiếm được hơn 400 tử kim tệ, còn lại hơn 600 tử kim tệ hơn 20 người ở đây tự xử
Hơn hết hắn còn có được rất nhiều thương hội và Quý Tộc đi theo ủng hộ hắn.
Bảo sao mà hắn không vui cho được.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh vừa có tiền vừa báo được thù.
Có chết hắn cũng phải đội mồ sống dạy.
"Thái Tử thật là thần nhân, kế hoạch to lớn như vậy mà Thái Tử có thể vận hành hết sức thuận lợi." Lại một người nữa đứng lên nịnh nọt.
— QUẢNG CÁO —
Event
"Không những thế Thái Tử còn dẫn theo chúng ta kiếm lời lớn, thật cảm tạ Thái Tử."
"Đúng vậy, sau này Thái Tử có việc gì cứ báo một tiếng cho ta là được, đảm bảo luôn luôn có mặt."
Ta một câu, ngươi một câu.
Không khí bữa tiệc hết sức náo nhiệt.
"Yên tâm đi, các ngươi chỉ cần đi theo ta đảm bảo các ngươi có ăn có uống." Thái Tử Anzo tỏ thái độ.
Lúc này không thu phục nhân tâm thì đợi lúc nào.
Cùng lúc Thái Tử Anzo đang tổ chức tiệc vui vẻ linh đình, ở khách sạn trụ sở của Alex.
"Thiếu gia ta trở về rồi, may mắn hoàn thành sứ mệnh.".
Sophia bước vào báo cáo cho Alex.
Cô lúc này cười rất tươi nhưng cũng không dấu được vẻ phong trần mệt mỏi.
"Tốt quá rồi, ngươi vất vả rồi.
Dẫn ta ra xem thành quả của ngươi nào." Alex nghe Sophia báo cáo cũng không dấu nổi nét vui mừng.
Cuối cùng cái bẫy mà hắn đào ra cũng đến lúc phải khép lại rồi.
Kẻ nào không may mắn rơi vào cái bẫy này thì xin chia buồn.
Bến cảng Barum.
Chính xác có 32 chiếc thuyền vận chuyển với đủ loại kích cỡ đang neo đậu tại cảng.
Tất cả những chiếc thuyền này đều treo cờ của thương hội khác nhau nhằm che dấu tai mắt.
Toàn bộ những chiếc thuyền này đều chở đầy ắp lương thực và một số khoáng sản.
Để có thể tìm được những chiếc thuyền để vận chuyển lương thực, Alex đã phải thuê thuyền từ thương hội Baron và gom góp thuyền từ các nơi trên lãnh địa
Nhìn khung cảnh đồ sộ như vậy, Alex và Sophia không thể dấu được nét vui mừng trên mặt.
"Lần này thu hoạch bao nhiêu?" Alex hỏi
"Bên đó vừa qua mùa thu hoạch nên có dư rất nhiều lương thực, tổng cộng có 18 triệu tấn lương thực và hơn 10 tấn khoáng sản các loại, dược liệu và nguyên liệu ma pháp một số......" Sophia báo cáo.
Alex một bên nghe, càng nghe càng vui vẻ cười.
"Ừm ngươi làm tốt lắm, muốn gì cứ nói với ta, đây là phần thưởng của ngươi.
Ra lệnh cho họ vận chuyển xuống đi rồi đi về nghỉ ngơi đi." Alex nói xong quay người lại đi về.
Quay trở lại trụ sở, Alex cho gọi Amori tiến đến.
"Thiếu gia cho gọi thuộc hạ?" Amori bước vào phòng nói.
"Sophia vừa về mang theo một số lương thực, trong một tuần này ngươi tiếp tục khống chế số lượng lương thực lưu thông trên thị trường, để những người muốn mua gom tích cực mua gom, có thể nâng giá lương thực trong phạm vi cho phép." Alex cười lạnh nói.
"Ngài muốn ta cho bọn chúng mua nhiều nhất lương thực có thể?" Amori chưa hiểu lắm hỏi lại.
"Đúng vậy, bọn chúng mua càng nhiều càng tốt." Alex xác nhận lại.
Amori nhận lệnh rời đi.
Một tuần tiếp theo, giá lương thực trong lãnh địa tiếp tục có xu hướng tăng cao.
— QUẢNG CÁO —
Event
Giá lương thực càng cao Thái Tử Anzo càng vui mừng, khắp nơi vay mượn tiền tiếp tế cho thương hội Lotus tiếp tục tăng mua lương thực.
Theo tính toán của thương hội Lotus, đến ngày Alex đáo hạn nợ, giá lương thực sẽ tăng lên mức 1 đồng vàng 1,5 tấn, đã tăng gấp đôi so với thời điểm Alex ký kết khế ước mượn lương thực.
Đến lúc đó nếu Alex không trả được 1 triệu tấn lương thực hắn sẽ phải trả gần 1000 tử kim tệ cả gốc lẫn lãi.
Thái Tử Anzo và đám người của hắn lúc này đang hết sức đau đầu, không biết tiêu tiền như thế nào, nên mua nô lệ tốt vẫn là nên đi nhà thổ tốt.
Aizza thật là đau đầu mà.
Đến ngày đáo hạn nợ.
Chủ nhân thương hội Lotus - Snapy Lotus dẫn theo rất nhiều thuộc hạ đến địa điểm ước hẹn.
Vừa đi hắn còn ngâm nga hát, chưa bao giờ hắn yêu cuộc đời như ngày hôm nay.
Để chuẩn bị vẹn toàn, Thái Tử Anzo còn phải đến rất nhiều thuộc hạ có tu vi cao nhằm hộ tống số tiền này.
Đương nhiên phần nhiều là sợ Alex giựt nợ không trả.
Đến nơi, thấy Amori đã đến đó trước ngồi uống nước đợi sẵn, Snapy dẫn đầu tiến lên chào hỏi:
"Quản gia Amori tới thật sớm, không biết phía lãnh chúa Lucifer đã chuẩn bị đủ số lương thực trả cho chúng ta chưa?"
Sau khi chào hỏi Sanpy Lotus ngồi xuống ghế đối diện Amori, còn đám thuộc hạ thì đứng ở ngoài.
Nhìn nhìn bản mặt tươi cười của Snapy Lotus, Amori không nói gì, vẫn điềm nhiên thưởng thức cốc trà của mình.
Hắn làm sao mà không biết Snapy Lotus nghĩ cái gì, bọn chúng chỉ ước gì cho thiếu gia Alex không trả nổi số lương thực đã mượn và phải đền một khoản tiền lớn.
Tuy nhiên bọn họ