>
Sau đó Dương Tử Mi còn ở lại tán gẫu với Lưu Hoán Thanh một lúc lâu.
Sau khi nói chuyện với ông, cô phát hiện hóa ra ông cũng là một người vô cùng hiền lành ấm áp, giờ ông đang làm giáo sư khảo cổ học ở trường đại học Quảng Nguyên.
Còn Lưu Hoán Thanh thì phát hiện, tuy Dương Tử Mi còn nhỏ tuổi nhưng lại có kiến thức phong phú về lịch sử hay đồ cổ, nên ông cũng nói chuyện rất thành thật chứ không dám coi cô như đứa trẻ nữa.
- Đúng rồi! Chú Lưu ơi, chú đã từng đi khảo sát ở Châu Tây bao giờ chưa?
Dương Tử Mi nghĩ đến khu cổ mộ có liên quan mật thiết với Long Trục Thiên kia thì không nhịn được hỏi một câu.
- Châu Tây? Năm ngoái tôi mới đi một lần. Trước đó cảnh sát bắt được một đám trộm mộ, thông qua lời kể của họ thì nghe nói có một khu cổ mộ trong núi Châu Tây. Khi khám phá ra nó thì bọn họ có vào thử nhưng không hiểu sao lại bị đẩy ra ngoài một cách khó hiểu. Bọn họ bảo chỉ nhớ là hình như có một khu lăng mộ cực lớn, khí thế phi phàm, có thể đó là mộ của đế vương. Điều này đã khiến giới cổ mộ dấy lên hứng thú, vậy nên tôi đã theo một đoàn chuyên gia khảo cổ đến đó để khảo sát.
Lưu Hoán Thanh đáp lại lời cô.
Nghe vậy, Dương Tử Mi vui vẻ vô cùng, theo như cô đoán thì chắc khu cổ mộ mà ông nói kia chính là khu cổ mộ trên tấm bản đồ.
Thế nên cô giả vờ kinh ngạc rồi hỏi :
- Vậy các chú có tìm thấy khu cổ mộ đấy không?
Nhưng Lưu Hoán Thanh chỉ cười khổ lắc đầu :
- Nhóm của chúng tôi căn cứ vào địa thế phong thủy để tìm huyệt động, tuy có tìm ra long mạch nhưng không tài nào tìm thấy lối vào lăng mộ mà đám trộm mộ kia nói. Sau đó cục cảnh sát đưa một tên trong số đó đến để phân biệt địa hình như hắn ta cũng không tìm được. Có lẽ do lúc đầu bọ họ vô tình vào được thôi, còn ra về sau ra ngoài thế nào thì lại rất mơ hồ kỳ quặc. Vậy là sau kiểm tra nơi đó tròn một tháng, đội khảo cổ của chúng tôi đành phải tay trắng trở về.
Họ không