Trên đường về Nhậm Nhã Lâm thắc mắc hỏi Lục Thành.
“Anh xem, Tiểu Khiết và Thiếu Nhiên xác định quan hệ cũng đã lâu vậy sao không thấy cậu ấy nhắc gì đến chuyện kết hôn vậy ?”
“Gia đình Thiếu Nhiên có chút không tầm thường, ba cậu ấy thì không nói đến nhưng mẹ của cậu ấy thì lại khác”
“Vậy chẳng khác nào việc em ấy muốn bên cạnh Thiếu Nhiên là rất khó”
“Tính cách cố chấp của Thiếu Nhiên thì có lẽ sẽ bất chấp bên cạnh Niệm Khiết, nhưng mẹ cậu ấy cũng thủ đoạn không hề kém cạnh, một người từ bàn tay trắng đi lên trở thành một doanh nghiệp lớn mạnh, vậy thì em nghĩ bà ấy là người có đầu óc đơn giản hay phức tạp”
“Em lại không hề nghĩ đến chuyện đó…….
chỉ là thấy Tiểu Khiết quá yêu cậu ấy, em sợ nếu có chuyện gì xảy ra…….
”
Lục Thành nắm lấy tay Nhậm Nhã Lâm an ủi.
“Đừng quá lo, nếu là Thiếu Nhiên thì anh tin cậu ấy sẽ dùng mọi cách bảo vệ Niệm Khiết thôi”
Nhậm Nhã Lâm cũng đã thả lỏng một chút, liền nắm chặt lấy tay Lục Thành hạnh phúc.
Lúc này ở bên phía Niệm Khiết và Tần Thiếu Nhiên cũng không kém cạnh.
“Vợ à ? Em muốn ăn gì nào ?”
Tần Thiếu Nhiên mặc đồ chỉnh tề, vẻ ngoài lạnh lùng lại bị chiếc tạp dề hình mèo trước ngực làm anh trông rất đáng yêu.
“Hay là anh để em nấu đi, đồ ăn anh nấu cũng quá là…….
”
“Em chê đồ ăn anh nấu à ?”
“Em không có ý đó, nhưng anh cũng phải nhớ mỗi lần nấu ăn anh xém chút đốt cả nhà bếp, em làm sao an tâm để anh nấu đây ?”
Tần Thiếu Nhiên tỏ vẻ giận dỗi.
“Được, vậy anh không nấu nữa, sau này không để em ăn món anh nấu nữa”
Niệm Khiết bất lực với anh rồi đi đến dỗ dành.
“Được rồi, đừng giận nữa, em cùng anh nấu có được không ?”
“Cũng được, nhưng mà em phải làm anh hết giận đã”
“Làm thế nào ?”
Tần Thiếu Nhiên đưa một bên mặt của mình về phía Niệm Khiết.
“Mau hôn anh một cái đi”
Niệm Khiết bật cười với hành động này của anh nhưng cũng phải làm theo lời anh ấy nói.
“Được, hôn thì hôn”
Hai người vui vẻ cùng nhau nấu ăn, trên bàn ăn một lúc sau đã có vài món ăn được chuẩn bị, Niệm Khiết trên bàn ăn liên tục gắp thức ăn cho Tần Thiếu Nhiên.
“Hôm nay anh có tiến bộ rồi, em thưởng cho anh”
“Cảm ơn vợ”
Niệm Khiết nhìn Tần Thiếu Nhiên có chút ấp úng rồi nhẹ nhàng lên tiếng.
“Thiếu Nhiên…….
.
”
“Hửm”
“Khi nào thì anh để em gặp mặt ba mẹ vậy ?”
Nghe đến đây Tần Thiếu Nhiên chợt ngẩn người, anh ấy lo lắng nhẹ giọng nói với cô.
“Chuyện này…….
”
“Anh đừng có trốn tránh nữa nha, anh đã hứa với em sẽ nhanh chóng sắp xếp”
“À……được thôi, anh sẽ nhanh chóng sắp xếp mà, em yên tâm”
Niệm Khiết thấy vậy thì vui vẻ, nhưng trái ngược với cô ấy Tần Thiếu Nhiên lại thấy có chút hoang mang và suy nghĩ gì đó.
Hôm sau Lục Thành như thường lệ đi đến bệnh viện, anh ấy vui vẻ nhắn tin cho Nhậm Nhã Lâm.
“A Thành”
Lục Thành đang vui vẻ thì đột nhiên biến sắc khi thấy người trước mặt.
“Tuyết Thanh, sao em lại ở đây ?”
Dương Tuyết Thanh là bạn gái cũ của Lục Thành, năm đó cô ấy là người duy nhất ủng hộ anh theo ngành y, họ bên nhau không lâu thì đã chia tay, kể từ đó anh ấy cũng không yêu bất cứ ai nữa cho đến khi gặp Nhậm Nhã Lâm.
“Em vừa mới về nước đã đến thăm anh, không biết dạo này anh thế nào ?”
Lục