Thật ra đầm nước đó vốn là một con sông. Trước kia nước sông này rất lạnh lẽo, cho dù vào mùa hè nước sông cũng lạnh như nước đá, ai bơi trong đó vài phút cũng bị lạnh cóng, có người xui xẻo còn bị chuột rút, chết đuối ở dưới sông. Người dân trong thôn chúng tôi, không có ai bơi lội ở đó cả, nhưng có vài người từ vùng khác tới không biết lại bơi lội ở đó. Sau khi có vài người chết, người trong thôn cảm nhận được có điều kỳ lạ, cho nên mời thầy phong thủy tới đây xem.Thầy phong thủy nói, trường hợp này gọi là “Sông phạm phong thủy”. Bố cục thôn chúng tôi giống một âm huyệt nhỏ, nói dễ nghe hơn một chút, đó là một phiên bản thu nhỏ của âm tào địa phủ, cho nên rất dễ gặp quỷ. Ngoài thôn có một con sông, đây chính là Minh hà (sông ở cõi âm), người xuống đó nếu vận số không tốt ắt sẽ mất mạng. Biện pháp duy nhất để giải quyết chuyện này, chính là đừng gọi nó là sông, cứ gọi nó là đầm nước là được. Từ đó về sau chúng tôi luôn gọi nơi đó là đầm nước. Nói tới đây cũng thật lạ, sau khi đổi tên, nước trong đầm không còn lạnh buốt như trước, nhưng vẫn không có ai trong thôn chúng tôi dám xuống đó bơi.Đầm nước này rất dài, vòng quanh nửa thôn chúng tôi. Trên sông có bắc một cây cầu, đó là con đường duy nhất để ra khỏi thôn. Trước kia tôi ngã từ trên núi xuống chính là rơi vào trong đầm nước này.Tôi đi xuống dưới nhà, thấy cha mẹ cũng chuẩn bị đi ra ngoài, hẳn là họ cảm thấy tò mò nên tới đó xem, chỉ có Giang Tiểu Thơ ngồi ở trên ghế, sắc mặt rất khó coi, giống như có chuyện gì rất kinh khủng đang diễn ra.Tôi ý thức được có điều không ổn, chờ khi cha mẹ ra ngoài mới ngồi xuống bên cạnh Giang Tiểu Thơ, cẩn thận hỏi: “Em sao vậy?”“Không sao cả.” Giang Tiểu Thơ nở nụ cười lạnh lẽo, mở miệng nói tiếp: “Nhưng e rằng chúng ta cũng không đi được.”“Có chuyện gì vậy?” Tôi hít một hơi lạnh, chăm chú nhìn Giang Tiểu Thơ, không hiểu vì sao cô bé lại đột nhiên nói như vậy, rốt cục là cô bé biết được chuyện gì?“Anh đi xem sẽ biết.” Sắc mặt Giang Tiểu Thơ trắng bệch, nghiêm túc nói: “Khi trước chúng ta có thể đi qua cầu, nhưng hiện giờ muốn rời khỏi đây, chỉ còn cách mạo hiểm đi đường núi.”Từ đầu đến cuối, Giang Tiểu Thơ không hề nói vì sao chúng tôi không đi ra được, nhưng cô bé nói tôi đi xem thì