Cho tới bây giờ, tôi không nghĩ giọng nói của mình lại xé gan xé ruột như vậy, tuyệt vọng đến như vậy. Có thể là nhận thấy Giang Tiểu Thơ tới, nữ quỷ xinh đẹp dưới người tôi càng gia tăng tốc độ, tôi rõ ràng cảm giác được cơ thể mình đang bị hút cạn dần.“Gấp cái gì? Trông dáng vẻ của anh đang rất hưởng thụ mà!” Giọng của Giang Tiểu Thơ lại truyền tới.Lúc này tôi thật sự rất sợ, vội kêu lên:- Mau cứu anh! Mau lên đi!Lúc này dường như nữ quỷ xinh đẹp nhận ra tình thế không ổn, đám tóc dài quấn lấy tôi đều tản ra, cảm giác phun trào ở bên dưới người cũng không còn.Tôi thở dài một hơi, vội vàng kéo cái quần ẩm ướt của mình lên, đưa mắt liếc nhìn, thấy nữ quỷ kia nhìn Giang Tiểu Thơ như gặp phải đại địch, trong đôi mắt đỏ như máu tràn ngập vẻ oán hận pha lẫn dè dặt!Thấy vậy, tôi vội chạy ra phía sau Giang Tiểu Thơ, rốt cuộc cô ấy lại nhìn tôi với vẻ ghét bỏ: “Tránh xa em ra một chút! Người anh khai nồng à!”“Ừ!” Tôi đỏ mặt tới tận mang tai, bất cứ ai tiểu ra quần bị người khác bắt tại trận, cũng đều rất xấu hổ.“Mặc đồ diễn kịch, chắc hẳn lúc sinh thời mi là một đào hát?” Giang Tiểu Thơ hơi giễu cợt nhìn thoáng qua nữ quỷ xinh đẹp kia!Nữ quỷ kia làm như không nghe thấy câu hỏi của Giang Tiểu Thơ, vẫn đứng tại chỗ nhìn cô.“Có thể bộc lộ tài năng giữa đám cô hồn dã quỷ đông đúc kia, cũng có chút tài cán, nhưng thật đáng tiếc.” Giang Tiểu Thơ gật gù đắc ý, cũng không biết cô ấy đang muốn nói gì.Giang Tiểu Thơ lúc này, giống như cái gì cũng biết vậy, điểm này càng khiến tôi thầm nghi hoặc, Giang Tiểu Thơ này là thật hay là giả đây? Nếu cô ấy không phải là Giang Tiểu Thơ, vậy thì rốt cuộc là ai? Tiếp cận tôi vì lý do gì?Đây là vấn đề làm tôi hoang mang nhất. Tôi chỉ là một người dân rất bình thường, hoàn toàn không có điểm gì đặc biệt, nếu nói cô gái kia giả mạo Giang Tiểu Thơ tiếp cận tôi, thì cô ta có ý đồ gì? Tôi có thứ gì tốt để mà người khác mưu đồ chiếm đoạt? Muốn hại tôi ư? Với bản lĩnh của cô ấy, nếu muốn hại tôi, thì chỉ trong nháy mắt là đời tôi chấm dứt rồi, cần gì phải tốn công tốn sức như vậy cho mệt?Trong lúc tôi miên man suy nghĩ, Giang Tiểu Thơ lấy ra một cái trống nhỏ từ trong bao của mình. Hình dạng cái trống này rất kỳ lạ, nó vuông vắn, hơn nữa trên mặt trống còn có một lỗ thủng, xung quanh gắn những sợi dây màu đỏ, trông rất quái dị.Sau khi nhìn thấy cái trống nhỏ