Tôi muốn đuổi theo, nhưng khi chạy ra cửa, thì đã không thấy ông Triệu đâu nữa. Không còn cách nào cả, tôi đành quay về. Lúc này, anh họ, thím và chị dâu đã ra khỏi phòng Tú Tú, mọi người ngồi trong phòng khách, mặt mày tái nhợt. Hiển nhiên chuyện vừa xảy ra đã hù dọa họ một phen.Đặc biệt là chị dâu, chị ta đưa hai tay ôm đầu, miệng lẩm bẩm cầu xin Tú Tú đừng tìm mình, không phải là mình cố ý. Tôi vừa nhìn đã thấy buồn cười, mấy ngày trước chị ta còn luôn miệng oán trách Tú Tú, giờ còn dám mở miệng xin tha? Nếu tôi là Tú Tú, tôi sẽ tìm chị ta báo thù đầu tiên."Chuyện gì xảy ra vậy, sao ông Triệu lại chạy trốn?" Anh họ là người đầu tiên bình tĩnh lại.Tôi lắc đầu, nhưng trong lòng cũng đoán được tám chín phần nguyên do. Hẳn là ông Triệu biết sự lợi hại của Tú Tú, bị cô dọa chạy. Tôi nghĩ tới đây thì cũng cảm thấy luống cuống, vốn mọi chuyện đang dần lắng xuống nhưng mời ông Triệu tới lại biến thành như vậy, khiến tôi cũng khiếp sợ."Bây giờ phải làm thế nào? Đều tại hai đứa, cưới thì cứ cưới đi, lại biến mọi chuyện thành ra như thế này!" Thím lo lắng, mở miệng trách cứ."Đồ đàn bà phá hoại!" Anh họ tức giận, vung tay tát chị dâu: "Nếu không phải do cô, thì mọi chuyện cũng đâu đến nỗi không thể cứu vãn thế này?!""Trách tôi? Anh còn dám trách tôi? Kẻ gây chuyện không phải đám bạn xấu xa của anh sao?! Bây giờ anh còn đánh tôi?" Chị dâu bị đánh, cũng nổi giận, cãi lại anh họ.Cả căn phòng chỉ còn mình tôi là tỉnh táo nhất. Tôi biết ba người bọn họ đang quá sợ hãi, bắt đầu đổ lỗi cho nhau, tất cả đều sợ Tú Tú sẽ quay về tìm mình trả thù.Tôi cười nhạt, không hiểu vì sao lại thốt lên một câu: "Giờ đổ lỗi cho nhau thì làm được gì? Nếu như Tú Tú có ý định báo thù, toàn thôn chúng ta đều không sống nổi. Tất cả người trong thôn đều tham gia che giấu chuyện này, ai cũng đừng mong trốn thoát!"Khi tôi vừa nói xong, ở bên ngoài dường như mơ hồ có tiếng cười khẩy từ rất xa vọng tới, nghe như từ trong khe núi truyền ra. Toàn thân chúng tôi đều sởn gai ốc, sống lưng lạnh toát."Tú Tú, chị sai rồi, chị biết mình sai rồi, em tha cho chị đi mà!" Chị dâu bị dọa sợ, quỳ sụp xuống đất, không ngừng dập đầu.Tôi cảm thấy cổ mình cứng đờ, sau lưng lạnh buốt."Ông Triệu kia nhất định đã biết được chuyện gì đó. Như vậy đi, Chu Dương, chú đi một chuyến tìm ông ta, hỏi thăm xem có cách nào cứu vãn mọi chuyện không." Anh họ lau mồ hôi lạnh, yếu ớt lên tiếng.Tôi khẽ gật đầu, cách duy nhất hiện giờ, chính là tìm ông Triệu kia hỏi cho rõ.Lần này tôi đi nhanh hơn rất nhiều. Thứ nhất là vì trong lòng đang cảm thấy sợ hãi, muốn nhanh chóng tìm được ông Triệu cho nên cố gắng bước nhanh. Thứ hai là vì đã đi một lần, cho nên