Nói phân nửa, Sở Ứng Trúc vẻ mặt nghi hoặc nhìn Sở Diệc Dao, "Cô cô, cưới vợ là cái gì, có thể ăn sao?"
Sở Diệc Dao ôm Sở Ứng Trúc hôn vài ngụm, "Làm sao cháu lại đáng yêu như thế đây."
Sở Ứng Trúc ở trong ngực nàng vùng vẫy hai cái vẫn không quên chứng thực rốt cuộc cái gì là cưới vợ vài lần, cho đến khi Kiều Tòng An trở lại, Sở Ứng Trúc vẫn như cũ không có hiểu rõ cái gì là cưới vợ, bất quá rất nhanh sự chú ý của bé đã bị chính điểm tâm mẹ của bé mang đến hấp dẫn, nhũ nương ôm bé đi xuống ăn điểm tâm, Kiều Tòng An thì kêu nha hoàn mang đồ vào, "Trình phu nhân sai người đưa tới."
Sở Diệc Dao sững sờ mở cái hộp kia ra, bên trong là một đôi vòng ngọc óng ánh trong suốt, cũng không có thiệp, chỉ nghe Kiều Tòng An nói, "Người đưa đồ tới nói đây là thời điểm Trình thiếu gia đi Lạc Dương mang về, Trình phu nhân xem tỉ lệ không sai, liền chọn lấy một đôi đưa tới cho muội."
"Sớm không tới, muộn không tới, cũng không biết muốn biểu đạt điều gì?" Sở Diệc Dao ngẩng đầu hỏi, Kiều Tòng An lắc lắc đầu thầm nghĩ, mặc dù thời điểm năm ngoái Trình gia cũng đưa lễ tết đến, nhưng so với lần này xác thực quá chênh lệch, mùng một đầu năm lại tặng một đôi vòng đến cho em chồng, chẳng lẽ hôn sự này còn muốn tiếp tục?
"Muội mới có mười hai, qua năm Trình thiếu gia cũng có mười lăm, hôn sự này mặc dù chúng ta không vội, Trình gia cũng nên để thêm một hai tuổi nữa." Kiều Tòng An duy nhất có thể nghĩ đến đúng là chuyện hôn ước của hai người, nhưng trong nhận thức của nàng, Trình phu nhân không phải là người dễ dàng như vậy.
"Thì người Trình phu nhân vừa ý không phải muội." Sở Diệc Dao đem cái hộp kia đặt gọn một bên, nói với Kiều Tòng An chuyện đột ngột đêm qua, "Chỉ sợ là tin tức anh hùng cứu mỹ lần này đã truyền tới trong tai Trình phu nhân." Trình phu nhân là muốn Sở gia các nàng tự đem chuyện này giải quyết ổn thỏa, trước khi Trình Thiệu Bằng chính thức làm mai với người khác, nói như thế nào nàng cũng treo danh hiệu vị hôn thê của hắn nhiều năm như vậy, hôm nay có người đến đào góc tường của nàng, lại còn là đường tỷ trong nhà, sao nàng có thể không hợp tác với bà ta?
Sở Diệc Dao hừ một tiếng, một đôi vòng, nàng sẽ phải dẹp yên tin đồn lần này, mà Trình phu nhân bà ta lại có thể hai tay không dính bụi đi chọn nàng dâu hài lòng, thiên hạ nào có chuyện tiện nghi như vậy?
"Này, Diệu Lạc cũng quá không hiểu chuyện." Trong quan niệm Kiều Tòng An, nhiều lần to gan như vậy, cũng sớm đã đánh mất lễ nghĩa liêm sỉ một cô nương nên có.
"Chuyện đau đầu hãy để cho Trình phu nhân tự mình dọn cho con trai bà ta đi, nếu Nhị thẩm thích, vậy hãy để cho Nhị thẩm và Trình phu nhân đấu nhau." Chỉ cần Nhị thẩm có biện pháp, chỉ cần đường tỷ có bản lĩnh, Sở Diệc Dao nàng tuyệt không ngăn đón, cửa Trình gia này Sở Diệu Lạc có vào được hay không, cũng không phải nàng có thể làm chủ.
"Muội thật sự không để trong lòng?" Kiều Tòng An rót trà cho nàng, thấy vẻ mặt nàng ung dung, có vài phần kinh ngạc.
"Trình đại ca cùng muội cũng vẻn vẹn là tình huynh muội thôi, hắn thích ai nguyện ý cưới ai, đều không có quan hệ gì với muội." Sở Diệc Dao nâng chung trà lên một hơi cạn sạch, lựa chọn nhiều thời điểm, nàng cũng thật sự tò mò nếu mọi việc có thể thuận lợi dẹp đi, con dâu tốt đến tột cùng như thế nào.
"Đại tiểu thư, Trân Bảo các kia truyền lời tới, đường đại tiểu thư bị bệnh, đêm qua trở lại phát sốt, hôm nay còn không dậy được." Đang nói, Khổng Tước vội vã tiến đến bẩm báo nói.
...
Trình phủ.
Qua giờ cơm trưa không bao lâu, vừa tiễn hai vị khách nhân đi, sắc mặt Trình phu nhân trầm ngưng nhìn con trai, hồi lâu, chậm rãi mở miệng nói, "Chuyện đêm qua đến tột cùng là thế nào?"
"Kia Sở gia tiểu thư ngoài ý muốn từ trên ghế té xuống, Gửi Lâm đỡ nàng, con ôm nàng trở về xe ngựa."
"Đó là thân thích ở nhờ tại Sở gia, Sở gia chỉ có một vị tiểu thư!" Trình phu nhân trầm giọng chỉnh lời của hắn, Trình Thiệu Bằng dừng một chút tiếp tục nói, "Nương, nếu đổi lại là người khác, tình huống như vậy cũng sẽ ôm nàng trở về, đêm qua rất lạnh cũng không thể để cho một cô nương đông cứng, huống chi nhiều người như vậy."
"Vương tiểu Tam kia không ôm, vì sao con phải đi ôm, con cũng biết có nhiều người thấy được như vậy, những người đó đến tột cùng sẽ nói con như thế nào, nói các ngươi như thế nào!" Trình phu nhân hiểu rất rõ con trai, nói hắn chân thực nhiệt tình không bằng nói con trai bà chính là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, cùng một dạng với cha hắn.
"Gửi Lâm căn bản không ôm nổi nàng, tất cả mọi người nhìn xem chính nàng té xuống, có thể nói cái gì." Trình Thiệu Bằng không khỏi có chút đưa khí, "Chẳng lẽ nhìn nàng quần áo đơn bạc đứng ở đó chính là hành vi quân tử?"
"Làm gì có con gái đứng đắn nhà ai ra ngoài đón giao thừa lại ăn mặc đơn bạc như thế, những cô gái có nuôi dạy tất nhiên biết rõ những thứ này, con là bị váng đầu rồi, con có biết bên ngoài người ta truyền tai như thế nào không, cô nương danh tiếng như vậy con còn cảm thấy là tốt, sao con không sai Lý Hành đến ôm mà lại tự mình ôm đến, về sau không cho phép con có bất kỳ lui tới với Sở gia!" Trình phu nhân tức vỗ bàn, "Con đây là đang muốn tức chết ta không thành mà!"
"Nương." Trình Thiệu Bằng bất đắc dĩ hô một tiếng, "Làm sao có thể cùng Sở gia không lui tới, con cùng Diệc Dao còn có hôn ước."
"Hôn sự của các ngươi không làm đếm, về sau cũng không cho con lại nhắc đến chuyện này, bắt đầu ngày mai con hảo hảo đi theo cha con đến cửa hàng, sao con lại không hiểu nỗi khổ tâm của nương, Sở gia nha đầu kia không thích hợp với con." Trình phu nhân che dấu vẻ mặt vừa rồi, ngược lại tận tình khuyên bảo khuyên đến, sắc mặt của Trình Thiệu Bằng cũng hòa hoãn không ít, nhưng là đối với hôn sự này lại kiên trì như cũ nói, "Hôn sự này cũng là lúc trước nương cùng cha thay con quyết định, hôm nay còn nói không làm đếm, con trai thật không hiểu."
"Về sau con sẽ hiểu, nương đều là vì muốn tốt cho con." Trình phu nhân thở dài một hơi, Trình Thiệu Bằng từ nhỏ đến lớn nghe những lời này nhiều lắm, kêu hắn vô duyên vô cớ chặt đứt liên lạc cùng Sở gia, hắn làm không được.
"Nương, Sở gia đã xảy ra chuyện lớn như vậy chúng ta không viện thủ đã là quá mức, hôm nay còn nói hôn sự này không làm, chẳng phải là càng phụ bạc Sở gia, Diệc Dao khó có thể tiếp nhận." Trình Thiệu Bằng nghĩ tới tiểu cô nương đáng yêu lúc nhỏ bên cạnh mình không ngừng kêu ca ca, muốn nàng thừa nhận tin tức nói hôn sự nhiều năm như vậy không làm đếm , Trình Thiệu Bằng thử đặt mình vào hoàn cảnh của