Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Sự Việc Đã Bại Lộ, Trắc Phi Mang Thai


trước sau

Thời gian này, cũng coi như Mộ Thiếu Dục chăm sóc Tần Thư Dao đủ thứ, mặc kệ chuyện gì cũng không cần Tần Thư Dao làm, hơn nữa cũng nghiêm cấm Phương Sơ Viện và Đinh Văn Tĩnh quấy rầy. Ngược lại mỗi ngày Bạch Thiển đều đến chỗ nàng chơi đùa.

Nàng nhíu mày một cái, chỉ cảm thấy bóng lưng người nọ có chút quen thuộc, nhưng mà trong chốc lát lại không nghĩ ra. Nàng đứng lên, sau đó mang theo Thi Cận và Tuyết Ảnh lặng lẽ đi theo, lại phát hiện người nọ lại đi về phía viện của Phương Sơ Viện.

Từ khi Tần Thư Dao gả vào hai ngày này, ngoại trừ Phương Sơ Viện cố ý tới gây phiền toái hai lần thì sau đó cũng không gặp được ả nữa.

Nhìn xiêm áo mặc trên người này, giống như là người trong cung, lại cũng không phải là thái giám. Chẳng lẽ là hoàng tử trong cung?

Sau khi nghĩ như vậy, Tần Thư Dao càng thêm khẳng định. Dù sao trong hoàng cung này, ngoại trừ hoàng thượng, hoàng tử, chính là thái giám. Hoàn toàn không có nam nhân khác.

Không phải là lần đầu tiên Mộ Tử Liệt tới cung Vĩnh Phúc, cho nên đối với tình hình trong cung này dĩ nhiên là quen thuộc. Hắn cảm giác được người sau lưng đang đi theo, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, sau đó bước chân cũng thay đổi nhanh hơn.

Trong sân cũng không có cung nữ, chỉ vì Phương Sơ Viện không thích, cũng đã bị đuổi ra ngoài. Cho nên lúc Mộ Tử Liệt tiến vào, cũng thuận lợi.

Rốt cuộc đi tới cửa, Mộ Tử Liệt khẽ gõ cửa một cái, sau đó cửa liền mở ra. Chỉ là hắn vào phòng rất nhanh.

Phương Sơ Viện cũng đã sớm không kịp đợi, nhìn thấy Mộ Tử Liệt lập tức liền mềm nhũn ở trong ngực của hắn, dịu dàng nói: "Biểu ca thật là hư, rõ ràng nói tới ngay, lại để ta chờ!"

Mộ Tử Liệt dùng sức nắm cằm Phương Sơ Viện, sau đó hung hăng ngậm môi của ả. Phương Sơ Viện hơi chấn động một chút, sau đó cũng phối hợp.

Trong chốc lát bên trong phòng là cảnh xuân lộ ra ngoài, xiêm ý trên người Phương Sơ Viện cũng xốc xếch không chịu nổi, trên mặt càng thêm đỏ ửng, càng thêm kiều diễm. Chẳng qua là trong mắt Mộ Tử Liệt không có một chút ý vui, có cũng chỉ là khinh thường mà thôi.

Hắn ôm Phương Sơ Viện đến trên giường, sau đó càng thêm tùy ý xé y phục của ả.

Lúc này, Phương Sơ Viện vội vàng che ngực của mình, trên mặt càng thêm đỏ bừng: "Đừng gấp gáp như vậy... Không biết cửa đã đóng chưa. Nếu như bị người bắt gặp..."

"Tiểu yêu tinh, ta đây liền đi xem một chút!"

Mộ Tử Liệt cười đi tới, sau đó liền cố ý mở cửa ra một khe nhỏ, chỉ là qua khe nhỏ hắn đã thấy rõ ràng bên ngoài.

Đang núp trong bóng tối Tần Thư Dao nhìn thấy là Mộ Tử Liệt, trong lòng kinh ngạc không thôi.

Cửa bị khép lại lần nữa, bên trong phòng truyền đến tiếng thở dốc và tiếng va chạm.

Tần Thư Dao mang người vội vàng trở về hoa viên, nàng không nghĩ tới Phương Sơ Viện lén lút gặp người, hơn nữa đối tượng còn là Mộ Tử Liệt. Chỉ là suy nghĩ một chút, nói không chừng Phương Sơ Viện đã sớm lén lút qua lại với Mộ Tử Liệt, dù sao nhà bên ngoại của Mộ Tử Liệt là Phương gia. Nếu như không phải là hoàng thượng chợt tâm huyết dâng trào, chắc Phương Sơ Viện cũng đã gả cho Mộ Tử Liệt.

Lúc đang ngẩn người, đột nhiên cảm giác được trên mặt lành lạnh, đợi lấy lại tinh thần mới phát hiện mình đã bị người trộm hôn.

Mộ Thiếu Dục thấy Tần Thư Dao hoàn toàn không phát hiện mình đi tới, liền đuổi cung nữ đi, đợi lúc không có ai liền trộm hôn một cái, quả nhiên lúc này Tần Thư Dao mới phục hồi tinh thần lại.

Nàng vội che mặt của mình, nhìn xung quanh một chút, thấy không có bất kỳ người nào, mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

"Ngươi tới đây sao cũng không nói một tiếng, nếu bị bọn họ nhìn thấy, truyền đến trong tai hoàng hậu thì sẽ không tốt!"

Mộ Thiếu Dục thích nhất nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Tần Thư Dao, hắn ôm Tần Thư Dao vào trong ngực, cười nói: "Sợ gì, hơn nữa sao nơi này lại có người của hoàng hậu được!"

Tần Thư Dao vội vàng đẩy hắn ra, mặc dù nàng biết lúc này nhất định Mộ Tử Liệt vẫn còn ở trong phòng Phương Sơ Viện, ngay cả bị hắn ta thấy được, vậy cũng không sao, dù sao người vụng trộm là hắn ta.

"Gần đây Tam hoàng tử thường xuyên lui tới với Tứ hoàng tử, không biết Tứ hoàng tử cũng thường xuyên tới trong cung chúng ta hay không!"

Tần Thư Dao suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này hay là nên nói với Mộ Thiếu Dục. Dù sao hai người bọn họ cũng không phải là huynh đệ tình thâm, mà ghen ghét lẫn nhau.

Mộ Thiếu Dục không nghĩ tới Tần Thư Dao sẽ hỏi
Mộ Tử Liệt, hơi sửng sờ, sau đó cười nói: "Sao vậy? Nàng cảm thấy khoảng thời gian này ta lạnh nhạt với nàng?"

Trong khoảng thời gian này, gần như mỗi ngày Mộ Tử Liệt cũng cùng đi du ngoạn với đám người Mộ Thiếu Dục và Mộ Thành Hi, vốn cũng không có chuyện gì quan trọng. Chẳng qua là Tần Thư Dao cảm giác ánh mắt vừa nãy của Mộ Tử Liệt quá mức cổ quái, dường như hắn ta đã sớm biết mình vẫn luôn núp trong bóng tối.

"Không phải." Tần Thư Dao khẽ cắn môi dưới, nàng hít sâu một hơi, trên mặt cũng đỏ ửng: "Ngươi và Phương trắc phi đã từng ở cùng trong một phòng chưa?"

Mộ Thiếu Dục thấy bộ dạng này của nàng, chỉ cho là nàng ghen, cười nói: "Chưa từng, nàng hài lòng chưa?"

"Chỉ sợ hiện tại nàng đã nằm ở trong ngực của người khác rồi!"

Mộ Thiếu Dục nghe vậy ánh mắt híp lại: "Dao Nhi cũng nhìn thấy?"

Tần Thư Dao cho rằng Mộ Thiếu Dục hoàn toàn không biết chuyện này, còn nhăn nhó trong chốc lát, không biết nên nói như thế nào, lại không nghĩ rằng Mộ Thiếu Dục cũng đã sớm biết rõ, chỉ là không nói ra mà thôi.

"Ngươi đã sớm biết?" Tần Thư Dao trợn to hai tròng mắt, kinh ngạc nói: "Biết khi nào?"

Mộ Thiếu Dục đứng chắp tay, nụ cười trên mặt cũng lạnh nhạt như nước: "Hai người bọn họ cũng khá, ta cũng đang suy nghĩ khi nào thì đuổi nữ nhân kia đi. Bây giờ đã bị nàng nhìn thấy, như vậy cũng không thể để hắn ta theo ý mình như thế nữa. Nàng cũng đừng lo lắng, không quá ba ngày, nữ nhân kia cũng sẽ bị biếm vào lãnh cung!"

Mặc dù hắn không thích Phương Sơ Viện, nhưng cũng sẽ không nguyện ý thấy nữ nhân bên cạnh hắn thông dâm với nam nhân khác.

Tần Thư Dao hơi nhíu mày: "Tam hoàng tử không cần làm như vậy, đưa nàng ta cho Tứ hoàng tử, để cho nàng tự sanh tự diệt!"

Từ xưa nữ tử đều dựa vào nam nhân mà sống. Hơn nữa nữ nhân giống như Phương Sơ Viện, ả ở trên người Mộ Thiếu Dục không thấy được hi vọng, cho nên mới phải đi tìm Mộ Tử Liệt.

Chẳng qua là Tần Thư Dao càng biết, nếu thật sự đưa Phương Sơ Viện cho Mộ Tử Liệt, như vậy cũng chính là hung hăng đánh hoàng hậu một bạt tai. Đây chính là người mà nhà mẹ hoàng hậu nuôi dưỡng ra, không ngờ lại làm ra loại chuyện cẩu thả này.

Tất nhiên Mộ Thiếu Dục hiểu ý tứ của Tần Thư Dao, cho tới bây giờ hắn cũng đã biết Tần Thư Dao không phải là người mềm lòng nương tay: "Lần này cũng được, chỉ cần đợi thêm hai ngày nữa là được!"

Vở kịch hay vừa xuất hiện, đúng là vẫn không cần hai ngày.

Ngày hôm sau, Phương Sơ Viện liền mời thái y đến viện bắt mạch cho ả, chẳng qua là lần bắt mạch này lại xảy ra chuyện.

Thì ra là, từ mấy ngày trước Phương Sơ Viện cảm thấy khẩu vị nhạt nhẽo, thường ăn cái gì thì ói cái đó, vốn ả là người yếu ớt, làm sao chịu được khổ cực như vậy, liền mời thái y tới bắt mạch.

Chuyện ả và Mộ Tử Liệt vụng trộm, người biết cũng không nhiều lắm, chỉ có một thiếp thân nha hoàn bên người ả biết mà thôi. Cho nên cũng không biết sau khi nữ tử mang thai sẽ có phản ứng như thế nào, ả chỉ cho rằng là mình cảm lạnh, hoặc là ăn đồ bị hỏng.

Nhưng mà không nghĩ tới lại là có tin vui.

Hết lần này tới lần khác thái y kia chính là Phùng thái y, mà Phùng thái y cũng đã sớm lén lút đầu nhập vào dưới trướng của Mộ Thiếu Dục.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện