Phu xướng phụ tùy?! Vân Yên trợn tròn mắt, trên gương mặt tái nhợt có chút ảo não, hắn thật là dám nói.
Nhìn động tác cợt nhã của Mộ Cảnh Nam, sắc mặt Mộ Thanh Viễn trầm xuống, nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác.
Vân Hoằng bên cạnh đè nén lửa giận, nhìn về phía Vân Nguyệt, nói: "Tứ vương gia hỏi, còn không mau trả lời!"
Vân Nguyệt bị quát, cả người run run, đầu nàng càng cúi thấp hơn, trong lòng càng hận Vân Yên hơn, đều tại nàng.
"Mấy ngày trước thần nữ ăn đồ bậy, cho nên..." Vân Nguyệt nhỏ giọng nói.
Vế sau còn chưa nói ra, bỗng nhiên "A..." một tiếng, Vân Nguyệt lấy tay che mặt mình thật chặt, kinh ngạc nhìn người bên cạnh, trong tay hắn đang cầm một cái khăn che mặt.
Mộ Cảnh Nam nâng cái khăn che mặt lên, cười nói với mọi người: "Như vậy, tin tưởng Nhị tiểu thư cũng không cần khổ não nói lý do với mọi người."
Nghe vậy, Vân Nguyệt vô thức bụm mặt lui về sau mấy bước, sắc mặt hoảng sợ.
Nhìn khuôn mặt Vân Nguyệt nổi mụn đỏ giống như từng viên huyết ngọc khϊế͙p͙ người, Mộ Thanh Viễn cau mày chặt hơn, đây chính là trắc phi mẫu hậu chọn cho hắn sao? Nhìn lại Vân Yên, một thân vàng nhạt, dáng người yểu điệu, phong thái lạnh lùng trong trẻo, vết bớt trên mặt cũng khó giấu được phong hoa của nàng.
Đột nhiên, Mộ Cảnh Nam đi đến trước mặt Mộ Thanh Viễn chặn tầm mắt của hắn.
Hắn quay đầu lại, trêи mặt khuôn mặt tuấn dật có chút khó chịu: "Tứ ca, đây chính là thê tử chưa cưới của bổn vương, ngươi còn nhìn nữa, bổn vương cũng không rộng lượng với ngươi được." Hắn lại chỉ sang hướng Vân Nguyệt, "Trắc phi của ngươi ở bên kia!"
Nhìn Mộ Cảnh Nam, trong lòng Vân Yên thầm trào phúng, cái gì phu xướng phụ tùy, còn không phải là hắn lợi dụng nàng đối phó Mộ Thanh Viễn sao, nhưng mà nhìn sắc mặt Vân Hoằng xanh mét, khiến đại ca bị khó xử rồi.
Sắc mặt Mộ Thanh Viễn nặng nề liếc nhìn Vân Nguyệt.
Đúng vậy, cô gái này là trắc phi tương lai của hắn, hắn đến gần nàng nhưng không nhìn nàng, nói: "Nhị tiểu thư vẫn là nên về phòng nghỉ ngơi đi."
Vân Nguyệt ngẩng đầu lên, mắt rưng rưng, hắn ghét bỏ nàng sao? Một chút cũng không muốn nhìn nàng? Xong rồi, tất cả đều xong rồi, hắn không thích nàng, hắn sẽ không lấy nàng! Tất cả cũng tại nữ nhân kia, nhất định là nàng nói Lục vương gia lấy khăn che mặt của nàng.
Nàng oán hận nhìn Vân Yên, lửa giận trong lòng bùng lên, nàng chỉ tay về phía Vân Yên, quát lên: "Nhất định là ngươi...!ngươi cố ý, là ngươi khiến ta mất thể diện trước mặt Tứ vương gia, là ngươi, là ngươi làm mặt ta nổi mụn đỏ có đúng không, tất cả đều tại ngươi.
Vân Yên, ta cho ngươi biết, ta không có được, ngươi cũng đừng mơ tưởng có