Chỉ có một hài nhi là đại tiểu thư?
Tại lại như vậy?
Trong kinh thành này không ai không biết Hạ Hầu phu nhân có hai hài tử, một người từng là đệ nhất mỹ nhân Hạ Hầu Âm, người còn lại chính là Hạ Hầu Ngự Thiển rất có nhân khí trong các quý công tử.
Cung nữ này...
"Nói bậy! Đúng là nói bậy! Hoàng Thượng, ngài đừng tin lời một nô tỳ đê tiện nói, những gì bà ta nói đều là bịa đặt, giả dối!" Hạ Hầu Nghi vội phản bác.
Hạ Hầu phu nhân cũng chột dạ, Hạ Hầu Ngự Thiển vẫn ngồi yên ở đó, bề ngoài không chút dao động nhưng dưới bàn, hai tay nắm chặt thành đấm đã tiết lộ cảm xúc của gã.
Tình hình trước mắt gã cũng hiểu.
Bí mật của Hạ Hầu gia chính là thân thế của gã còn giữ được không?
Nếu thân phận của gã bị phơi bày ra ánh sáng, không chỉ gã, ngay cả Hạ Hầu gia đều chịu liên lụy.
"Bịa đặt, giả dối à?" Tĩnh Phong Đế ngửi được mùi không tầm thường trong chuyện này.
Cung nữ nói Hạ Hầu phu nhân chỉ có một hài nhi, vậy Hạ Hầu Ngự Thiển từ đâu nhảy ra? Bí mật mà cung nữ này nói có phải liên quan tới thân thế của Hạ Hầu Ngự Thiển không?
Tĩnh Phong Đế híp mắt nhìn Hạ Hầu Ngự Thiển, lại đảo mắt nhìn cung nữ trước mặt.
Theo sự chuyển động của ánh mắt này, mọi người trong đại điện đều ngừng thở, đặc biệt là Hạ Hầu Nghi.
Chứng kiến tất cả, Thục phi rất vừa lòng, mọi việc còn tốt hơn bà ta tưởng tượng, Hạ Hầu gia ơi, hôm nay chân tướng bị vạch trần, bọn họ một người cũng đừng hòng chạy thoát!
Tĩnh Phong Đế lần nữa lên tiếng: "Ngươi tiếp tục đi."
Cung nữ vẫn bất an: "Thời điểm sinh đại tiểu thư Hạ Hầu phu nhân khó sinh, thân mình đã chịu tổn thương, đại phu nói sau này phu nhân rất khó có thai, nhưng không bao lâu, phu nhân thế mà có thai lần nữa, nô tỳ không phải người hầu hạ phu nhân, chỉ biết tỷ tỷ hầu hạ phu nhân bình thường cứ thần thần bí bí, khi đó nô tỳ nghi ngờ nhưng không dám tìm hiểu.
Bụng của phu nhân mỗi ngày một lớn, nhưng nô tỳ phát hiện cái thai này phu nhân không có phản ứng như hoài đại tiểu thư, nô tỳ còn nghĩ liệu có phải sức khỏe phu nhân có vấn đề gì không, không ngờ bụng của phu nhân thật sự có vấn đề.
Đêm phu nhân sinh, nô tỳ và một tỷ muội trùng hợp bắt gặp..."
"Bắt gặp cái gì?" Tĩnh Phong Đế truy vấn.
"Bắt gặp lão gia bế một hài tử, lệnh quản gia đưa hài tử vào phòng phu nhân, còn nói đó là hậu nhân duy nhất của Nam Cung gia, là hy vọng duy nhất của Nam Cung gia, nhất định phải bảo vệ!"
"Nam Cung gia?" Tĩnh Phong Đế lẩm bẩm.
Đám người Hạ Hầu Nghi sớm đã hoảng loạn đến mức không biết phải làm gì.
Nam Cung gia? Ở Đông Sở họ Nam Cung rất hiếm, có điều Nam Cung ở Nam Cảnh lại là dòng họ vô cùng tôn quý.
Nghe đến đây, mọi người đều theo bản năng nhìn Hạ Hầu Ngự Thiển
Tĩnh Phong Đế trừng mắt nhìn Hạ Hầu Nghi, ép hỏi: "Hạ Hầu Nghe, ngươi nói trẫm nghe xem rất cuộc là hậu nhân của Nam Cung gia nào lại khiến ngươi mất công vậy hả?"
Nếu chỉ là Nam Cung gia bình thường, nhận nuôi đã đủ rồi, nhưng Hạ Hầu Nghi lại bảo thê tử của mình giả bộ mang thai, sau đó "danh chính ngôn thuận" sinh ra hài tử của Nam Cung gia.
Bảo trong đây không có âm mưu gì ai mà tin?
An Cửu nhìn Hạ Hầu Ngự Thiển, suy đoán sớm đã biến thành khẳng định.
Nam Cung gia à?
Hạ Hầu Nghi rét run, dập đầu thật mạnh: "Hoàng Thượng, lời cung nữ này nói không có chữ nào là thật!"
Tĩnh Phong Đế híp mắt: "Làm càn! Còn muốn giảo biện?"
"Hoàng Thượng..." Hạ Hầu Nghi luống cuống.
Thục phi đứng dậy: "Hoàng Thượng, có nhiều việc Hạ Hầu lão gia còn chưa nghĩ thông suốt, không phải vẫn còn Hạ Hầu phu nhân sao?
Hạ Hầu phu nhân ngẩn ra, nhất thời, mọi người đều nhìn về hướng Hạ Hầu phu nhân, Tĩnh Phong Đế cau mày, Thục phi dẫn đầu đi đến trước mặt Hạ Hầu phu nhân, ngồi xổm xuống, gằn từng chữ: "Phu nhân, cùng là nữ nhân, bổn cung đồng tình với ngươi, có điều chỉ là một người ngoài mà thôi nhưng hình như Hạ Hầu gia các ngươi đều che chở gã, bổn cung nghĩ nếu năm đó ngươi không sinh Hạ Hầu công tử, nữ nhi thân sinh của ngươi đã không đến mức gả cho Bắc vương gia đáng tuổi phụ thân nàng ta đúng không?"
Năm đó sở dĩ Hạ Hầu Âm phải gả cho Bắc vương gia không phải vì Hạ Hầu Nghi mưu tính cho Hạ Hầu Nghị Thiển à?
Nói trắng ra Hạ Hầu Âm cũng chỉ là quân cờ bị người ta lợi dụng mà thôi!
Việc này ngay bà ta cũng hiểu, bà ta không tin Hạ Hầu phu nhân ở trong câu chuyện không rõ!
Cho dù không rõ, đó chẳng qua là cái cớ thuyết phục bản thân thôi!
Thấy Hạ Hầu phu nhân phẫn hận, Thục phi tiếp tục thêm dầu vào lửa: "Hạ Hầu phu nhân, cục diện của Dung phi nương nương hiện giờ do đâu mà ra?"
Hạ Hầu phu nhân nắm chặt hai tay thành đấm.
"Gã là hậu nhân của Nam Cung hoàng thất của Nam Cảnh!" Một câu nhàn nhạt mang theo cơn giận và oán hận, qua bao nhiêu năm, mọi sự ẩn nhẫn của bà ta bùng nổ ngay khoảnh khắc này.
"Phu nhân..." Hạ Hầu Nghi nghiến răng đứng dậy, đi lên tát Hạ Hầu phu nhân một cái, "Ngươi bị thất tâm phong hả? Đừng ở đây hồ ngôn loạn ngữ!"
Bà có biết thừa nhận chuyện Ngự Thiển không phải nhi tử thân sinh của họ, thừa nhận Ngự Thiển là hậu nhân của Nam Cung hoàng thất ở Nam Cảnh sẽ có hậu quả gì không?
Hồ đồ! Nữ nhân này đúng là ngu dốt!
"Hồ ngôn loạn ngữ? Lão gia, ngài là người biết rõ nhất lời ta nói rốt cuộc có phải sự thật hay không.
Nghiệt tử này..." Hạ Hầu phu nhân phẫn nộ chỉ Hạ Hầu Ngự Thiển, kêu gào, "Vì gã, ngài gả Âm Nhi của ta cho một người đáng tuổi phụ thân nó, muốn nó thừa nhận sự chỉ trích của bao nhiêu ngươi là hồ ly tinh câu dẫn Hoàng Thượng, là yêu nữ khiến Hoàng Thượng và tiền Bắc vương gia bất hòa.
Ngài nói ta thất tâm phong? Âm Nhi mới là nữ nhi thân sinh của ngài, vì nữ nhân kia, ngài coi nữ nhi thân sinh của chúng ta là quân cờ, ngài mới thất tâm phong!"
Tĩnh Phong Đế sửng sốt.
Câu dẫn ông ta? Hạ Hầu Âm cố ý câu dẫn ông ta sao? Thậm chí còn có mục đích?
Cho tới lúc này ông ta vẫn luôn cho rằng mình say đắm nàng ta, cho dù tranh đoạt với Bắc vương gia đời trước, ông ta cũng phải cướp được nàng, nhưng tất cả thế mà là cố ý an bài, thậm chí nằm trong kế hoạch của nàng sao?
Ông ta đường đường là hoàng đế một nước lại bị những kẻ này trêu chọc?
Mọi người nhìn mu bàn tay Tĩnh Phong Đế nổi đầy gân xanh liền rõ Hoàng Thượng hoàn toàn nổi giận, đế vương giận dữ sẽ có hậu quả gì, mọi người không khỏi nuốt nước bọt, thầm nghĩ Hạ Hầu Nghi sợ là thảm rồi.
Hạ Hầu Nghi giận sôi máu: "Bà điên này!"
"Nữ nhân kia?" Thục phi bắt được mấu chốt quan trọng trong lời Hạ Hầu phu nhân nói, cười như không cười, "Nữ nhân kia là ai? Hạ Hầu công tử...! Không, phải gọi là Nam Cung công tử, nữ nhân kia là mẫu thân của Nam Cung công tử sao? Bổn cung không ngờ Hạ Hầu lão gia và Nam Cung gia có sâu xa gì, không tiếc vì nhi tử của bà ta mà vứt bỏ nữ nhi của mình, đúng là khiến người ta phải giật mình!"
Tới đây, mọi người bàn tán sôi nổi.
"Đúng rồi, năm đó Hạ Hầu lão gia từng đi sứ Nam Cảnh, tính thời gian hình như phù hợp!"
"Đúng vậy, e rằng đi sứ cũng vì nguyên nhân nào đó!"
Thục phi lặng lẽ nhìn Tĩnh Phong Đế, để xem Hạ Hầu gia có chịu nổi cơn thịnh nộ của Hoàng Thượng không!
"Làm càn!" Tĩnh Phong Đế quát lớn.
Hạ Hầu Nghi run rẩy, lần nữa quỳ xuống.
Hạ Hầu phu nhân cũng kinh sợ bước ra tiền điện, quỳ gối cạnh Hạ Hầu Nghi.
Nhưng Hạ Hầu Ngự Thiển vẫn ngồi yên một chỗ, cứ như mọi chuyện đang xảy ra đều không liên quan tới gã.
"Hạ Hầu Nghi, ngươi bảo Dung phi câu dẫn trẫm rốt cuộc là có mục đích gì?"
"Hoàng Thượng minh giám, là Âm Nhi ngưỡng mộ Hoàng Thượng, vi thần hoàn toàn không có tư tâm gì!" Hạ Hầu Nghi biết một khi thừa nhận, Hạ Hầu gia sẽ bị hủy, cho nên ông ta đã có quyết định, dù là lúc này có vài chuyện ông ta không thể thừa nhận.
Ngay cả khi việc Ngự Thiển không phải nhi tử thân sinh của Hạ Hầu gia bị vạch trần thì sao?
Có một số việc chỉ cần không nhận, có lẽ vẫn còn đường xoay chuyển.
Thục phi cười khinh, sắp chết đến nơi rồi Hạ Hầu Nghi còn cứng miệng à? Hoàng Thượng là người đa nghi, có một số thứ một khi đã khai phá, cuối cùng vẫn sẽ dẫn đến cục diện không thể vãn hồi.
Quả nhiên, Tĩnh Phong Đế híp mắt: "Không có tư tâm? Vậy được, để trẫm nói ngươi có tư tâm gì, ngươi và Hạ Hầu Ngự Thiển dùng mỹ nhân kế với trẫm, muốn khống chế triều cục của trẫm.
Hạ Hầu Âm có thai, có phải các ngươi nghĩ một ngày nào sẽ lợi dụng hài tử của nàng ta đoạt ngôi vị hoàng đế của trẫm, để cả Đông Sở này thuộc về Hạ Hầu gia ngươi, cho Nam Cung Ngự Thiển kia sử dụng đúng không?"
"Hoàng Thượng...!Thần không có hề có ý nghĩ đại nghịch bất đạo này."
Không có?
An Cửu liếc nhìn Thục phi, lại nhìn Tĩnh Phong Đế, kết quả đã bày ra trước mắt.
Dù Hạ Hầu Nghi biện hộ cho chính mình thì sao?
Tĩnh Phong Đế trời sinh đa nghi, có vài việc một khi để lộ manh mối, cho dù Hạ Hầu Nghi không thừa nhận thì sao?
Kết quả cuối cùng vẫn không thay đổi, Tĩnh Phong Đế sao có thể cho phép bản thân bị tính kế, càng không cho phép ngôi vị hoàng đế cả mình chịu chút uy hiếp nào!
Giờ phút này, cho dù Hạ Hầu Ngự Thiển thật sự không phải hậu nhân của Nam Cung gia ở Nam Cảnh cũng chẳng liên quan.
Bại cục của Hạ Hầu gia đã định!
An Cửu có cảm giác Thục phi hiểu Hoàng Thượng hơn Ngọc hoàng hậu, bây giờ xem ra đúng là thế, bà ta bắt được điểm đa nghi này của ông ta, chỉ cần kích một gợn sóng trên mặt hồ phẳng lặng cũng đủ rồi.
An Cửu xem trò hay, trong lúc lơ đãng nhìn về phía Tiêu thái tử phi, chỉ thấy bà ta mỉm cười, ánh mắt lạnh lẽo, dường như cục diện trước mắt đều nằm trong dự đoán của bà ta, thậm chí...!Bà ta phấn khích với cục diện hiện tại!
Nụ cười trên khóe miệng che giấu ánh mắt lạnh băng khiến da đầu An Cửu tê dại.
Mà bên này, Tĩnh Phong Đế rống giận kéo An Cửu hoàn hồn, ông ta quát lớn với Hạ Hầu Nghi: "Không có ý nghĩ này? Vậy những gì ngươi làm là vì gì hả?"
"Cái này..." Hạ Hầu Nghi á khẩu không trả lời được.
Tĩnh Phong Đế khẽ cười: "Hạ Hầu Nghi, ngươi làm quan trong triều mấy chục năm, chắc ngươi biết luật pháp Đông Sở ta không cho phép người Nam Cảnh bước vào Đông Sở đúng không!"
"Vi thần...!Biết." Hạ