“Hì hì, các cậu lại đây một chuyến đi, tôi tìm được thứ tốt.”Cẩm Khê vừa định ngủ liền nghe giọng nói của Vick từ bộ đàm truyền ra.“Là cái gì?” Khương Thần ngồi dậy.“Thứ tốt.
Qua đây đi.”Khương Thần nhún vai, “Tên này làm việc chẳng màng sáng tối bao giờ.”Hai người chạy qua Trương gia, đại bộ phận đồ vật của Vick đã đưa sang phòng tân hôn, nhưng vẫn còn để ít dụng cụ ở chỗ này.Lúc Cẩm Khê Khương Thần vào nhà, mấy người Trương Trung đều ở gian Đông vây quanh máy tính của Vick.“Hiện tại máy vi tính còn dùng được ư?” Cẩm Khê ngạc nhiên hỏi.“Lên mạng thì không thể, một vài linh kiện bị từ trường ảnh hưởng hư hại rất nhanh nên phải thường xuyên thay đổi, không nói việc đó nữa, các người xem này.” Vick hưng phấn khua chân múa tay.“Thứ gì?” Cẩm Khê nhìn lên màn ảnh máy tính, “Đây là bản đồ vệ tinh Trái đất? Vệ tinh vẫn còn vận hành được?”“Khó tin lắm phải không, từ sau lần mưa thiên thạch không lâu thì tín hiệu vệ tinh đều biến mất, bất quá mấy ngày trước bắt được một cái, tôi còn tưởng là ảo giác, thế nhưng cậu xem, tôi tìm được nó.” Vick vô cùng hưng phấn, “Tuy không ổn định nhưng có nó, chúng ta có thể liên lạc với bên ngoài .”Khương Thần lắc đầu “Khả năng này quá nhỏ.”“Đúng vậy, không nói hiện tại còn bao nhiêu chỗ có thể sử dụng máy vi tinh, nội việc bắt được tín hiệu vệ tinh này thôi cũng khó làm được, trừ khi là chuyên viên.”“Tôi đã kiểm tra qua lúc đầu nó là vệ tinh gián điệp.
Bởi vì trình tự của nó rất dễ giải mã nên tôi tra được một vài thông tin, có khả năng đây là vệ tinh bị bỏ đi trở thành rác thải vũ trụ, nhưng không biết vì nguyên nhân gì nó lại vận hành lần nữa, tốc độ truyền tải rất chậm.” Vick nói, bàn tay không ngừng đánh bàn phím, một lát sau hắn mở ra một tệp, bên trong có vài mục lục.“Vậy nó có thể làm gì?” Cẩm Khê hỏi.“Trước mắt mà nói thì do từ trường và ảnh hưởng bức xạ, hầu hết chức năng của nó đều biến mất, chỉ có thể dùng như máy cảm biến từ xa, sau đó thông qua chữ số hình ảnh gửi hình ảnh về.
Chúng ta có thể dùng nó để chụp ảnh.” Vick nói, mở ra tệp vừa nhận được ra.”Ừ, nhìn coi tôi chụp được gì này.”“Đây là bản đồ vùng mình?”“Phải, tuy không rõ lắm nhưng vẫn phân biệt ra được.” Khương Thần cẩn thận nhìn “Đây là vị trí thôn làng chúng ta.
Nơi này, là rừng rậm.”“Đây là chụp ngày hôm qua?” Cẩm Khê nhíu mày hỏi.“Đúng.” Vick gật đầu “Chỉ có ba tấm, tôi không thể truyền trực tiếp quá nhiều tín hiệu đi, bất quá tôi đã phát đi mệnh lệnh, nó sẽ luôn vận hành, nếu như đài thu sóng bên mình không tệ, nó sẽ truyền file hình về, có điều không quá ổn định, đây là mệnh lệnh ngày hôm qua.”“Nghĩ gì thế?” Khương Thần phát hiện Cẩm Khê luôn ngây người.“Anh xem tấm hình này, chúng ta ở đây, nơi này là Đông Sơn, nơi này là rừng rậm, anh có thấy là chúng ta sắp bị rừng rậm bao vây không? Còn đây là Tào gia thôn chứ không phải rừng, tuy hình nhìn không rõ nhưng rõ ràng chỗ này không phải ruộng” Cẩm Khê chỉ vào Tào gia thôn cách họ không xa.Khương Thần nhìn theo ngón tay Cẩm Khê chỉ, ảnh chụp từ vệ tinh kỳ thực rất khó phân biệt, đại bộ phận bị tuyết đọng che phủ, chỉ có vài cái thôn xóm là thấy rõ, bất quá người không quen thuộc địa hình nơi này có nhìn cũng không phát hiện ra gì.Tào gia thôn cách gần rừng rậm hơn thôn họ, ruộng đồng trong thôn nằm ở phương Bắc vì tuyết đọng che phủ nên chỗ ruộng đồng trên hình là một mảnh trắng xoá, ngoài tuyết ra không còn gì khác.
Còn rừng cây tuy cũng bị tuyết trắng che phủ nhưng từ hình chụp vệ tinh vẫn có thể nhìn ra, bởi chỗ đó sẽ có chút bóng mờ.“Các người lại nhìn nơi này này, Đông Sơn bị thiêu rụi hồi năm kia nhưng bây giờ cây cối trên đó đều cao hơn.
Đã bao lâu chúng ta chưa lên núi rồi?”“Hồi tháng Mười đi nhặt than, quả thật khi đó có rất nhiều cây non, to cỡ miệng bát.” Trương Trung hồi tưởng nói “Cậu không nói tôi cũng không chú ý, dựa theo tốc độ như vầy, không quá ba năm núi Đông Sơn sẽ khôi phục sự phì nhiêu trước kia”“Không nói việc nó khôi phục như trước, mà những thực vật này sinh trưởng quá nhanh.
Hạt giống theo gió bay tán loạn, chỉ cần rơi trong đất, qua một mùa đông hạt giống liền nẩy mầm, sau đó sinh trưởng cực nhanh.
Không bao lâu thôn chúng ta cũng sẽ bị cắn nuốt.”“Kết luận này không phải đã có từ sớm à?” Trương Thành không rõ.“Nhưng tốc độ còn nhanh hơn chúng ta nghĩ.
Có khả năng sang năm Tào gia thôn sẽ bị cắn nuốt, thôn chúng ta có núi Đông Sơn nên có khi còn bị lấn chiếm nhanh hơn.
Khi đó động vật trong rừng rậm sẽ xuất hiện chung quanh thôn, ngoài động vật nhỏ còn có sài lang hổ báo, còn cả gấu nữa.”“Không thể chờ tuyết tan, hiện tại phải lập tức chuẩn bị, làm tốt vành đai cách ly và công tác phòng hộ.”Trời vừa sáng Khương Thần liền đi tìm ông chú Sáu, ông Sáu nghe chuyện cũng gấp gáp lắm.
Ruộng đất là căn cơ của họ, cây cối dù bao phủ thôn làng con người vẫn có thể sống bên trong như cũ, tường vây có thể bảo đảm an toàn cho họ, nhưng nếu ruộng vườn cũng bị cây cối bao trùm thì làm sao thôn dân trồng trọt.Ông có đi xem tình hình mấy hạt giống gieo xuống, mấy hạt giống khác không biết thế nào chứ hạt lúa mì thì đã nảy mầm, mọc lên chừng bốn tấc.
Hơn nữa tỷ suất nẩy mầm cực cao, xem chừng có thể có thu hoạch thành công.Không kể loại hạt giống khác, nội lượng cây lúa mì trồng năm ngoái nếu thu hoạch thành công họ liền có đầy đủ hạt giống cho thôn dân, năm sau lại trồng lên, người trong thôn cũng không lo chịu đói, nhưng nếu ngay cả ruộng đồng cũng không có thì giữ hạt giống có ích gì.“Không cần nói nữa, triệu tập mọi người bắt đầu đào luôn đi.”“Việc này không vội ông Sáu, hiện tại đất bị đông cứng chúng ta đào bằng sức người cũng không được, Hôm nay tụi cháu sẽ ra ngoài coi có kiếm thêm được chút xăng dầu ma-dút nào không, chúng ta có máy đào đất cứng, có dầu ma-dút là có thể sử dụng, cũng dễ hơn một chút.
Trước tiên ông Sáu cần tụ tập mọi người trong thôn lại, không gian cần vây quá lớn nên thôn ta phải đồng lòng hợp lực mới được.
Chúng ta không có đủ gạch đá nên cháu và