"Nghe nói gì chưa? Thần Nhận phái chính thức cầu hôn Mạc tiên tử của Thiên Duyên phái."
***********
Trong lòng Phó Vân Mặc suy nghĩa tên cao lớn này đại khái cùng Thương Vân phía có chút liên quan, ngay sau đó trong lòng liền có một chủ ý.
Công tâm vi thượng!*
*攻心为上 – Công tâm vi thượng: đánh vào lòng người là thượng sách. Đánh vào tâm lý đối phương.
Vân Trung Tiên trong tay Phó Vân Mặc dùng sức, thế nhưng lại không phải là [Quỷ kiếm] kiếm pháp, mà là Thương Vân kiếm pháp, Thương Vân kiếm pháp tuy rằng đơn giản, nhưng một khi dùng tới, thế nhưng lại làm tên cao lớn phải sửng sốt.
Khóe môi Phó Vân Mặc gợi lên một nụ cười mỉm....Quả nhiên...
Tên cao lớn thấy kiếm thế đã đến trước mắt, lập tức phục hồi tinh thần lại, dùng ra một chiêu [Du long hí thủy] để hóa giải kiếm thế của Phó Vân Mặc.
Nam Côn Luân ở một bên cũng nhìn ra đầu mối...
Phó Vân Mặc cũng không lui về phía sau, một chiêu [Thương long xuất hải] theo sát tấn công về hướng trung môn của tên cao lớn, tên cao lớn vốn dĩ phải dùng kiếm để chắn, ai ngờ Phó Vân Mặc lại thay đổi kiếm thế, [Thương long xuất hải] nối tiếp là [Phiêu dật kiếm pháp] của [Quỷ kiếm], chuyển hướng tấn công ngược lại về phía phần bụng dưới của tên cao lớn.
Tên cao lớn đỡ không kịp, tất nhiên là ăn phải một chiêu của Phó Vân Mặc...
Kiếm chiêu của nha đầu này thật sự quá quỷ dị...
Mà Nam Côn Luân ở một bên cũng xem đến nhập thần...[Thương long xuất hải] thế nhiên lại nối tiếp được [Quỷ kiếm kiếm pháp]? Sao có thể chứ...
Phó Vân Mặc giống như là mãnh hổ tiếp tục tấn công tiếp, một chiêu chồng chất sơ hở, kiếm thế tấn công hướng cổ tên cao lớn, tên cao lớn cười khẽ, đang muốn nói nha đầu này vẫn là còn thiếu chút kinh nghiệm, chỉ là ý cười còn chưa đạt tới đáy mắt, Vân Trung Tiên của Phó Vân Mặc hóa thành dạng xòe ô, trong nháy mắt ngân quang chiếu vào trong mắt, thời điểm tên cao lớn theo bản năng nhắm mắt lại, thì một vật thể lạnh lẽo đã gác lên trên cổ của mình.
Nam Côn Luân xem đến trợn mắt há hốc mồm...Kiếm chiêu của Phó Vân Mặc sử dụng đến quá mức linh hoạt rồi. Đây vẫn là Tiểu Mặc tỷ muốn học võ công phải dạy ít nhất hai ba lần sao?
"Đã nhường rồi."
Phó Vân Mặc không có xuống tay, dù sao cũng chỉ là đánh cướp, không cần phải dùng sinh mạng để đổi lại, hơn nữa vẫn là ba tên Tam tặc vương ngây ngốc.
Tên cao lớn không có rời đi, mà kinh ngạc nhìn Phó Vân Mặc, nói: "Ngươi làm sao lại biết kiếm pháp Thương Vân phái?"
Xem cách hóa trang của Phó Vân Mặc, cũng không giống đệ tử của Thương Vân phái, hơn nữa nàng còn biết một môn kiếm pháp khác thường, đệ tử Thương Vân phái tuyệt đối không thể học võ công bên ngoài.
"Lời này nên là để ta hỏi ngươi nhỉ?"
Phó Vân Mặc thu hồi kiếm, kỳ thật luận võ công, nàng đánh không lại tên cao lớn, luận nội lực, nàng cũng so không nổi với tên cao lớn, bất quá về mặt tâm lý, thắng một bậc mà thôi.
Nam Côn Luân lập tức đi tới bên người Phó Vân Mặc, sợ tên cao lớn sẽ có ý đồ đánh lén.
"Hừ...Chuyện của ta, không tới phiên ngươi hỏi."
Tên cao vóc nhìn trường kiếm màu bạc trong tay Phó Vân Mặc, nói: "Ngươi bất quá chỉ ỷ vào thanh kiếm lợi hại trong tay ngươi mà thôi, có dám không cần dùng thanh kiếm này tỷ thí cùng ta hay không?"
Phó Vân Mặc sau khi nghe xong, phụt bật cười, nói: "Ta quả thật đúng là không dám, ta vốn đánh không lại ngươi, chỉ là tâm lý ngươi không yên, vừa hay thắng ngươi thôi."
Phó Vân Mặc tự nhận bản thân không phải là quân tử gì, cũng khinh người đám người trên giang hồ giảng đạo nghĩa giảng tới giảng lui, chơi xấu là chuyện nàng rất thích làm.
"Chậc!"
Thấy Phó Vân Mặc không mắc lừa, tên cao lớn thối lui vài bước, về tới trước người hai tên huynh đệ kia.
"Còn không mau đi..."
Thanh âm tên cao lớn từ kẽ răng mà phát ra, thanh âm cực nhẹ, nhưng cũng đủ để Nam Côn Luân và Phó Vân Mặc nghe được.
"Ê! Đã đánh cược thì phải nhận thua đi chứ! Các ngươi đưa tiền cho a!"
Nam Côn Luân lập tức xong lên đêm hai tên một mập một lùng đang chuẩn bị chạy trốn kia bắt lấy, làm cho bọn họ không đi được.
"Chậc! Gặp các ngươi coi như chúng ta xui xẻo! Cho các ngươi!"
Tên cao lớn thấy huynh đệ nhà mình chạy không thoát, chỉ có thể nhịn đau đem túi tiền trong lòng ngực ném cho Phó Vân Mặc.
"Thư hùng đạo thánh, ta nhớ rõ các ngươi rồi."
Tên cao lớn xoay người rời đi, Phó Vân Mặc vừa nghe thấy, thiếu chút nữa liền cười ra tiếng, thư hùng đạo thánh, Nam Côn Luân, ngươi thật là lấy một cái tên hay nha.
"Ê ê ê, để lại cái tên đi! Để ta lần sau còn biết một chút về Tam tặc vương."
Phó Vân Mặc kêu tên cao lớn ljai, chỉ thấy hắn suy nghĩ một chút, nói: "Ninh Viễn Hành."
Họ Ninh? Phó Vân Mặc có chút kinh ngạc, nhưng lại không có vạch trần, mà tên mập cùng tên lùn cũng giới thiệu tên của mình.
Tên mập gọi là Trần Nhượng, tên lùn gọi là Trương Hiểu.
Bọn họ vội vàng rời đi cũng không hỏi tên của mình, bất quá Phó Vân Mặc lại có trực giác, bọn họ nhất định sẽ gặp lại.
Nam Côn Luân nhìn thấy ba người kia đi xa, lập tức đi đến bên người Phó Vân Mặc nói: "Thật lợi hại a Tiểu Mặc tỷ! [Thương long xuất hải] kia nối tiếp [Quỷ kiếm], tỷ làm sao mà nghĩ ra được vậy?"
Phó Vân Mặc vừa nghe, tức khắc cũng cảm thấy có chút tò mò, nghĩ?
"Không cần nghĩ a, muốn dùng liền dùng mà thôi a!"
Phó Vân Mặc nói xong, Nam Côn Luân lại càng thêm tò mò...Cái này làm sao có thể chứ...Rõ ràng là hai thứ võ công không giống nhau mà.
"Cái này làm sao có thể nối tiếp nhau được..."
"Tại sao không thể? Lại đâu có quy định võ công không giống nhau thì không thể nối chiêu nhau chứ."
Phó Vân Mặc nói xong, Nam Côn Luân mới ngộ đạo, hóa ra đây mới là sự tinh túy của [Qu ỷ kiếm], đây cũng là tại sao bản thân luyện lâu như vậy, cũng chính là nguyên nhân đạt được đến hình không đạt đến ý.
Phó Vân Mặc bởi vì đối với tri thức võ học cơ hồ đều bằng không, cho nên khi dùng võ công, tất cả đều thuận theo tâm ý của mình mà hành động, không có sự trói buộc của tri thức võ học, cho nên mới linh hoạt như vậy....
"Tiểu Mặc tỷ! Tỷ quá lợi hại rồi!"
Nam Côn Luân sùng kính mà nhìn Phó Vân Mặc, Phó Vân Mặc chỉ cảm thấy ánh mắt đầy dầu mỡ làm người khác muốn buồn nôn, lập tức một tay đẩy hắn ra.
"Chậc chậc chậc, tên tiểu ngươi nha, đừng dựa vào ta gần quá, mau nhanh lên đường thôi!"
Nam Côn Luân từ trên người Phó Vân Mặc lĩnh hội được sự tinh túy của [Qu ỷ kiếm], hóa ra hắn vẫn luôn bị trói buộc, đã có sự nhận thức ổn định, đánh vỡ loại nhận thức này, là có thể dùng đến được uy lực chân chính của [Quỷ kiếm].
"Dù sao Tiểu Mặc tỷ chính là lợi hại a!"