Trần Hùng kích động ôm Lâm Ngọc Ngân vào lòng.
Buổi sáng ngày hôm đó, Trần Hùng đặc biệt đưa Lâm Ngọc Ngân đến bệnh viện để kiểm tra toàn diện.
Đúng vậy, quả nhiên là Lâm Ngọc Ngân có thai, cô đã mang thai gần một tháng rồi.
Chỉ là trong khoảng thời gian này Lâm Ngọc Ngân cùng Trần Hùng quá bận rộn, cho nên không để ý tới.
Vừa bước ra khỏi bệnh viện thì Trần Hùng nhận cuộc gọi của Viên Trọng Chi.
Ngày hôm qua Trần Hùng đã gửi một bức thư hẹn giao chiến cho Thái Tuế.
Một tháng sau họ sẽ bắt đầu trận chiến cuối cùng trên hòn đảo vô danh.
Vì vậy trong vòng một tháng này, họ phải chuẩn bị đầy đủ chu đáo để Trần Hùng có thể đánh bại Thái Tuế trong trận chiến cuối cùng.
Vì vậy Viên Trọng Chi muốn tìm Trần Hùng để thảo luận về cách lập kế hoạch tiếp theo.
“Chú Viên, hôm nay cháu không rảnh.
À không đúng, ba ngày tới cháu cũng không rảnh.
Tất cả mọi chuyện phải ba ngày sau hãy nói vậy.”
Viên Trọng Chi ở đầu bên kia điện thoại hơi sững sờ, nói: “Trần Hùng à, có phải cháu đã trúng tà rồi hay không?”
“Không phải trúng tà đâu chú Viên.
Ngọc Ngân đã mang thai rồi, trước hết cháu phải thu xếp mọi chuyện bên phía cô ấy ổn thỏa đã.”
“Ngọc Ngân có thai sao?”
Viên Trọng Chi ở đầu bên kia điện thoại sững sờ một lúc, sau đó cũng cười ha hả: “Có thai rồi sao? Chúc mừng Trần Hùng.
Vậy tất cả mọi chuyện hãy gác lại rồi ba ngày sau hãy nói.”
Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân trở về nhà, Trần Hùng nói: “Bà xã, thu dọn hành lý đi.
Hôm nay chúng ta trở về Bình Minh.”
Lâm Ngọc Ngân giật mình nói: “Ông xã, anh đùa cái gì vậy? Sao chúng ta lại trở về Bình Minh chứ?”
Trần Hùng nói: “Anh đưa em về để cho cha mẹ ở nhà chăm sóc cho em, từ nay về sau em không được làm gì cả.”
Lâm Ngọc Ngân phì cười nói: “Trần Hùng, sao anh lại giống như một đứa trẻ vậy chứ? Em chỉ mới mang thai chưa được bao lâu mà.
Anh không cần căng thẳng như vậy đâu.”
“Huống chi chỉ là có thai thôi mà.
Lúc em mang thai Thanh Thảo, bảy tám tháng rồi mà vẫn còn chạy vạy bên ngoài.
Bây giờ công ty đang bận rộn như vậy, làm sao em có thể rời khỏi đây được chứ?”
Nghe được những lời của Lâm Ngọc Ngân, trái tim của Trần Hùng đột nhiên nhói đau như bị dao cứa vào.
Trước đây Lâm Ngọc Ngân đã phải chịu đựng quá nhiều cực khổ, đặc biệt là khi cô ấy mang thai Thanh Thảo.
Thật khó có thể tưởng tượng cô làm thế nào để sống sót được trong thời gian ấy.
Trần Hùng ôm Lâm Ngọc Ngân ôm vào lòng, nói: “Bà xã, trước đây anh đã nợ em quá nhiều rồi.
Cho nên