Lần này nhà họ Lâm phải đối mặt với rất nhiều phiền phức, chính là cái gọi là tự làm bậy không thể sống, cũng nên nhận một ít báo ứng.
Còn về phần rốt cuộc có muốn giúp đỡ bọn họ hay không, đợi khi về rồi hẵng nói.
Thời gian hai ngày trôi qua trong chớp mắt.
Tết Đoan ngọ, tới rồi!
Sáng sớm ngày hôm đó, người nhà họ Lâm ăn cơm từ sáng sớm, sau đó liền đi tới đường Tân Giang xem thi đấu thuyền rồng.
Mà trước khi bọn họ ra khỏi nhà, Lương Mỹ Ngọc đã gọi điện tới cho Trần Hùng.
Dường như bà ta muốn nhắc nhở Trần Hùng chuyện thi đấu ở lôi đài ngày hôm nay.
Giọng điệu Trần Hùng khi nhận điện thoại hơi không vui, anh chỉ nói một câu: “Chuyện tôi đã đồng ý với bà, tôi sẽ không thất hứa.” Sau đó liền cúp điện thoại.
Lương Mỹ Ngọc ở đầu bên kia điện thoại sau khi nghe được câu này thì hoảng sợ thật lâu.
Bà ta rất hối hận, hối hận vì lẽ ra không nên gọi cuộc điện thoại này.
Bởi vì bà ta không có lý do gì để đi nhắc nhở Trần Hùng, càng không thể nghi ngờ Trần Hùng.
Mục đích chủ yếu mà Trần Hùng tới thành phố Lâm Giang lần này là để đón tết Đoan ngọ cùng gia đình.
Giúp đỡ liên minh thành phố Lâm Giang lên lôi đài chỉ là thuận tay mà thôi. Lương Mỹ Ngọc là một người thông minh, bà ta nên nghĩ tới điều này sớm hơn mới phải.
Chín giờ sáng, ở đường Tân Giang đã chen chúc đầy là người với người.
Đặc biệt là ở chỗ bến sông, bên ngoài tuyến ngăn cách thậm chí đã đầy người.
Trong mỗi dịp tết Đoan ngọ mỗi năm, đua thuyền rồng là cuộc thi không thể thiếu được.
Mà ở thành phố Lâm Giang này lại tổ chức vô cùng linh đình.
Trong nhóm người nhà họ Lưu, người phấn khích nhất không ai khác ngoài Lâm Thanh Thảo.
Năm nay cô bé vừa tròn năm tuổi, đang ở giai đoạn dần dần hình thành ý thức tự chủ, vì thế nên cô bé vô cùng tò mò đối với tất cả mọi thứ ở nơi này.
Trần Hùng cõng Lâm Thanh Thảo lên cổ mình, trên suốt đường đi Lâm Thanh Thảo đều hỏi đông hỏi tây rất nhiều thứ.
Giống như mười vạn câu hỏi vì sao vậy.
Mà Trần Hùng thì lại không hề cảm thấy phiền toái mà đều giải thích cho Lâm Thanh Thảo.
Đây chính là con gái ruột của anh, anh rất vui vẻ khi có thể kiên nhẫn giảng giải cho con gái mình nghe về những thứ đẹp đẽ muôn màu trên