Trần Hùng lại lắc đầu liên tục, nói: "Lôi đại đương gia, tôi kính trọng ông như là anh hùng, nhưng không biết mấy năm nay có phải là do gió biển thổi nhiều quá nên đầu óc ông không dùng được nữa rồi không?"
Lôi Quốc Định sầm mặt lại, lúc trước Ngô Trung Kiên cũng nói ông ta như vậy!
Bên cạnh đó, Kim Thần Vũ và La Cường cũng đi ra theo sau Kim Đồ Khiếu – ông hai của nhà họ Kim.
"Trần Hùng, cậu sắp chết đến nơi rồi mà còn dám mạnh miệng, đừng nói tới trận quyết chiến một tháng sau mà tôi thấy chắc chắn hôm nay cậu sẽ phải chết.
"
Nói đoạn, Kim Đồ Khiếu cũng hét lớn một tiếng: "Mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau bắt tên hung thủ giết người này lại đi.
"
Những lực lượng tinh nhuệ của nhà họ Lôi đứng xung quanh lập tức đỏ mắt, lao về phía Trần Hùng.
Ánh mắt Trần Hùng trở nên lạnh lẽo, đạp tên tinh nhuệ xông tới đầu tiên của nhà họ Lôi đạp bay ra xa bảy tám mét rồi tặc lưỡi và nói: "Một đám ngớ ngẩn, dù sao các người cũng là người của nhà họ Lôi, sao lại phải làm theo mệnh lệnh của người nhà họ Kim chứ?"
Dứt lời, Trần Hùng bèn đi về phía Lôi Quốc Định.
Những đương gia khác bao gồm Lôi Cận Vĩ đứng xung quanh tưởng Trần Hùng định ra tay với Lôi Quốc Định, bèn đứng chắn trước mặt Lôi Quốc Định trong vô thức.
Trần Hùng cười nói: "Căng thẳng thế làm gì chứ, các vị đương gia, tiếp theo chúng ta sẽ cùng hợp tác với nhau đấy.
"
"Nói hươu nói vượn.
" Kim Đồ Khiếu bên kia lập tức phá lên cười ha ha: "Trần Hùng, cậu đang mơ mộng viển vông đấy à? Nhà họ Lôi đã chọn về pha nhà họ Kim chúng tôi rồi, mấy người đã giết Tam đương gia mà còn muốn hợp tác với nhà họ Lôi à, nói đùa cái gì vậy?"
Kim Đồ Khiếu này quả thực là một con cáo già, thật ra Lôi Quốc Định cũng không đồng ý gia nhập vào nhà họ Kim, nhưng ông ta lại thừa dịp nói nhà họ Lôi đã chọn về phe nhà họ Kim, mà Lôi Quốc Định cũng không phản bác lại, chứng tỏ chuyện này đã chắc như đinh đóng cột.
Nhưng trong tay Trần Hùng có một quả bom lớn nên đương nhiên anh không lo sợ Kim Đồ