“Giống đến tám chín phần mười.
” Trần Hùng nói.
Tả Quang Đông cười nói: “Tên Thần Hổ này có vẻ cũng không được thông minh lắm, nếu là tôi thì tôi nhất định sẽ nấu chảy số vàng này trước, lấy ra đổi thành tiền mặt.
”
Trần Hùng trả lời: “Năm đó khi đám người Thần Hổ trốn đến Nhật Bản thì gặp rất nhiều phiền phức, có lẽ bọn họ không có thời gian rảnh để làm những chuyện đó.
Hoặc là bọn họ biết ở Nhật Bản không coi Thanh Cảnh Môn ra gì nên không cần phải xóa dấu vết trên những thỏi vàng này.
”
“Có lẽ vậy.
” Tả Quang Đông gật đầu.
Đúng lúc ấy, điện thoại của Tả Quang Đông vang lên, là người anh ta cài ở chỗ sòng bạc thành phố Ngân Châu gọi đến, anh ta lập tức bấm nút nghe.
“Thủ lĩnh, bên chỗ sòng bạc gọi điện tới báo là con ma bạc kia lại đến rồi, bọn họ đang cho người theo dõi thay chúng ta, giờ hỏi chúng ta có muốn đi đến đó hay không.
”
“Đi.
”
Hai người lái xe qua thành phố, đi thẳng đến thành phố Ngân Châu.
Bây giờ đã hơn chín giờ tối rồi, sòng bạc ở thành phố Ngân Châu này rất nổi tiếng, là sản nghiệp dưới danh nghĩa của dòng họ Inagawa tiếng tăm lừng lẫy.
Trừ những sản nghiệp trong thế giới ngầm ra, dòng họ Inagawa cũng có không ít sản nghiệp kinh doanh hợp pháp.
Mấy năm nay dòng họ này cũng có vài mối làm ăn qua lại với Tả Bộ Linh, thế nên người nhà Inagawa cũng có vài phần nể mặt Tả Quang Đông.
Lúc hai người đến sòng bạc, trong sòng bạc đang đầy người đánh bạc, không khí hết sức ồn ào náo nhiệt.
Hai nhân viên đón tiếp Trần Hùng và Tả Quang Đông lên phòng dành cho khách quý ở tầng trên, người phụ trách ở sòng bạc này là Inagawa Kazuo đã chờ sẵn trên phòng.
“Chào anh, anh Tả Quang Đông.
”
Thấy Trần Hùng và Tả Quang Đông bước vào, Inagawa Kazuo lập tức bước tới chào đón, vô cùng thân thiện.
“Chào anh, anh Inagawa.
”
Tả Quang Đông bắt tay với Inagawa Kazuo rồi