Mà bọn họ cũng đã sớm xem qua vài bộ phim thần tượng.
Nhưng mà sau khi bộ phim này được chiếu xong, mỗi một người ở đó đều cảm thấy chưa thỏa mãn.
Bộ phim này thực sự là được quay quá tốt rồi, quá rung động lòng người, đến nỗi từ già đến trẻ đều thích nó.
“Thật là không nghĩ tới, bộ phim này thế mà lại hay như vậy!”
Lúc này, ngay cả Trần Hùng cũng không nhịn được mà cảm thán.
Đây là bộ phim đầu tiên mà công ty truyền thông Ngọc Thanh của anh đầu tư sau khi thành lập, cho nên nó có vai trò tương đối quan trọng đối với công ty.
Phùng Tuyết và đạo diễn Trình Hữu Đạo, bọn họ cũng không làm cho Trần Hùng phải thất vọng, hoàn thành bộ phim xuất sắc như vậy.
Sau này, khi bộ phim được chiếu, chất lượng của bộ phim cộng thêm giai đoạn tuyên truyền, bộ phim này chắc chắn sẽ nổi tiếng, thành tích không tệ.
Bộ phim được chiếu xong cũng là lúc mà vũ hội chính thức bắt đầu.
Nhà Trần Hùng cũng không có ý định ở lại tham gia vũ hội, một mặt là do Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân không thích tham gia những dịp như thế, mặt khác là vì Lâm Thanh Thảo còn nhỏ, không thích hợp với những chỗ như vậy.
Chính vì vậy, sau khi xem phim xong, Trần Hùng chỉ chào hỏi Phùng Tuyết và Huỳnh Phong một tiếng, sau đó thì trở về nghỉ ngơi.
Mà Phùng Tuyết thì phải tiếp tục ở lại xã giao.
Đây là hoạt động thông thường mà cô phải làm.
Bởi vì hôm nay, có rất nhiều ông lớn ở trong ngành truyền thông và giới giải trí, cùng các doanh nhân thành đạt, đạo diễn nổi danh có mặt ở đây, Phùng Tuyết cần phải đi chào hỏi với bọn họ, thì sau này, con đường sự nghiệp của cô mới có thể phát triển.
Những người có mặt ở đây đều đến Phùng Tuyết và công ty đứng sau cô, nên những tên giảo hoạt ngày thường hôm nay cư xử vô cùng quy củ.
Yến tiệc diễn ra được hơn nửa giờ thì Bành Khôi đi về phía Phùng Tuyết ở bên này.
“Cô Phùng, rất vui được làm quen với cô, cô có thể nể mặt tôi, uống với tôi một ly hay không?”
Phùng Tuyết nhìn thấy Bành Khôi thì