“Phùng Tuyết đang ở đâu?” Trần Hùng lạnh lùng nhìn Bành Khôi đứng bên kia.
“Tôi, tôi không biết.
”
Răng rắc!
Lại là một tiếng xương cốt bị gãy vang lên, cánh tay thứ hai của Bành Sướng cũng đã bị gãy: “Phùng Tuyết, đang ở đâu!”
“Trần Hùng, anh đừng làm loạn nữa, tôi! ”
Răng rắc! Chân phải của Bành Sướng cũng bị gãy.
Tiếng kêu đau đớn vô cùng thảm thiết, đây chính là con trai ruột của Bành Khôi, Trần Hùng ngược đãi anh ta như vậy thật sự còn khó chịu hơn là ngược đãi chính ông ta.
“Phùng Tuyết ở đâu.
”
“Cha ơi cứu con, cứu con đi! ”
Bành Khôi im lặng.
Răng rắc.
Ngay sau đó, chân trái của Bành Sướng cũng đã bị gãy, cả người anh ta giống như là một con chó chết nằm sấp trên mặt đất, không ngừng thở hổn hển, nhìn qua thật sự rất thê thảm.
Mà những cao thủ củ nhà họ Bành kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, rất nhiều người lúc này đều đoán ra thân phận của Trần Hùng.
Trần Hùng đạp chân lên cổ Bành Sướng, trong mắt tràn đầy sát khí: “Tôi hỏi ông lần cuối cùng, Phùng Tuyết đang ở đâu!”
Bành Khôi vẫn không trả lời, mà Trần Hùng đã giơ chân lên chuẩn bị giẫm lên cổ của Bành Sướng, ngay lúc anh giẫm xuống thì cuối cùng Bành Khôi cũng không chịu nổi áp lực như vậy nữa, hét lớn: “Hồ Tình Thanh Khiết, ở hồ Tình Thanh Khiết.
”
“Là Long Anh Khoa, Long Anh Khoa bảo tôi sai người đi bắt cóc Phùng Tuyết.
”
“Long Anh Khoa là ai?” Trần Hùng hỏi.
Bành Khôi trả lời: “Tôi! Tôi không dám nói, nhưng mà Trần Hùng, Long Anh Khoa thật sự có thế lực rất lớn, ông ta có thể không thèm để ý đến hoàng gia phương Bắc thậm chí là hoàng gia Nam Lăng vào mắt, anh đừng làm loạn, tôi khuyên anh tốt nhất không nên đối đầu với Long Anh Khoa, bằng không toàn bộ phương Nam các anh đều gặp nạn.
”
“Ha ha! ”
Trần Hùng cười lạnh một