Nghe có vẻ như bệnh rất nghiêm trọng, phải dùng đến tủy xương mới có thể chữa khỏi được, nhưng nếu Trần Kỳ Lâm thực sự mắc bệnh hiểm nghèo thì tại sao nhà họ Trần có thể chịu đựng trong thời gian dài như vậy?
Đây cũng là điều khiến cho Trần Hùng khó hiểu nhất, trong lòng anh có dự cảm rất mạnh, nhà họ Trần đã phái người đến gây phiền phức cho anh hết lần này đến lần khác, chắc chắn không phải đơn giản vì bệnh tình của Trần Kỳ Lâm.
Trong chuyện này chắc chắn phải có một âm mưu lớn hơn, về phần có âm mưu gì thì Trần Hùng vẫn chưa biết được.
Tuy nhiên, anh tin rằng “Quân đến thì đánh giặc, nước đến thì đất vỡ bờ”, thực lực là thứ quyết định tất cả.
Dù đằng sau chuyện này nhà họ Trần có âm mưu gì đi nữa thì Trần Hùng vẫn tự tin bản thân mình sẽ giải quyết tốt đẹp mọi chuyện.
Nhưng phải nói là toàn bộ phía bắc rộng lớn như vậy, hơn nữa bởi vì trong hai năm qua Thanh Cảnh Môn đã không hoạt động, nhà họ Trần từ lâu đã không còn bị Thanh Cảnh Môn khống chế, cho nên bây giờ dù là phía bắc Thanh Cảnh Môn đã có một môn chủ mới thì có lẽ nhà họ Trần hoàn toàn không để ý tới chuyện này.
Chính vì vậy mà nhà họ Trần chưa có bất kỳ động tĩnh gì.
Trần Hùng không quan tâm thái độ của nhà họ Trần, hiện tại anh không phải vội vàng đối phó nhà họ Trần mà là đối phó với tứ đại gia tộc, không thể không báo thù cho người bạn tốt Nghiêm Hưng Đằng của anh.
Đối phó với tứ đại gia tộc, Trần Hùng không hề cảm thấy áp lực, thậm chí có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Tiếp theo đây, Trần Hùng đang tự mình nghĩ nên bắt đầu như thế nào.
Đúng lúc này, có người gõ cửa phòng làm việc của Trần Hùng.
Truyện Tiên Hiệp
“Mời vào.”
Trần Hùng nói một tiếng, ngoài cửa, sắc mặt ông chủ Truy Phong và La Đồ nghiêm nghị bước vào.
“Môn chủ, họ đến rồi.”
“Ừ.”
Trần Hùng trả lời một tiếng, xoay người đảo mắt nhìn Truy Phong và La Đồ, nhìn vẻ mặt của bọn