Khi Trần Hùng nói lời này, có thể nói là sóng lưng thẳng tắp, người tràn đầy tự tin.
Giờ phút này, hình ảnh của Trần Hùng trong lòng Truy Phong và những người còn lại dường như càng to lớn hơn.
Lúc này Thanh Long đã tới tổng bộ phía bắc của Thanh Cảnh Môn, vừa vào cửa ông ta đã lập tức cảm nhận được một luồng sát khí nồng nặc.
Bề ngoài mọi người đối với ông ta là nhiệt tình kính trọng nhưng Thanh Long có thể cảm nhận được, tất cả cái gọi là tôn trọng này đều là giả, mọi thành viên trong Thanh Cảnh Môn dường như đều có một quả bom cất giấu trong lòng, hận không thể gom lại để cùng hủy diệt Thanh Long.
“Chết tiệt!”
Thanh Long trong lòng nguyền rủa: “Làm sao mà cảm giác như đang tiến vào trong địa ngục khắp nơi đều lạnh lẽo như vậy chứ.
”
Đúng vào lúc này, Trần Hùng cùng La Đồ, Truy Phong và những người khác cũng đi ra ngoài, nhìn thấy Thanh Long, Trần Hùng mở rộng vòng tay, nhiệt tình đi về phía Thanh Long: “Đại ca Thanh Long, đã lâu không gặp, phía bắc Thanh Cảnh Môn hoan nghênh ông.
”
“Ha ha ha, lão đệ thật là khách sáo.
”
Hai người tiến vào ôm một cái, lúc ôm nhau, Thanh Long nói: “Lão đệ Hùng, lần này tôi cũng theo lệnh đến đây để tiếp nhận một ít tài sản, nói vậy lão đệ Hùng sẽ không trách tôi chứ?”
“Không đâu không đâu.
” Trần Hùng nở nụ cười, vẻ mặt rất hào phóng: “Mọi việc đều làm theo quy củ, Trần Hùng tôi làm sao có thể trách đại ca Thanh Long được chứ, ông cho rằng tôi là người kém cỏi như vậy sao?”
“Đúng, đúng, đúng, cậu nói vậy thì tôi yên tâm rồi, bằng không tôi rất lo lắng mình không thể ra khỏi phía bắc của Thanh Cảnh Môn.
”
“Làm sao có chuyện đó được chứ.
Mọi người ở phía bắc của Thanh Cảnh Môn đều rất thấu tình đạt lý, đều nói đại ca Thanh Long làm việc theo quy củ, chúng tôi làm sao có thể oán hận gì chứ.
”
Vừa dứt lời, Trần Hùng và Thanh Long tách ra, khi hai người tách ra, cũng không biết có phải thắt lưng của Trần Hùng không được chặt hay không, một cái cờ lê từ