“Con đứng lại cho cha.”
Triệu Bách Xương muốn quát Triệu Hiền Quyên, để cô ấy dừng lại, nhưng hiện giờ, Triệu Hiền Quyên tựa như đã mất hết lý trí, hai mắt đỏ ửng đi thẳng ra ngoài cửa, không hề nghe lời khuyên ngăn của Triệu Bách Xương.
Song, cô ấy vừa ra tới cửa thì lại thấy hai người đàn ông một già một trẻ đi tới.
Hai người họ, một người khoảng hơn bảy mươi tuổi, một người thì hơn hai mươi, trông khá giống nhau, người già hơn chính là ông nội Triệu Bách Lãng mà Triệu Hiền Quyên vừa nhắc tới.
Hiện giờ, ông chủ trên danh nghĩa của nhà họ Triệu là Triệu Bách Xương nhưng trên thực tế, ai cũng biết rằng người thật sự làm chủ nhà họ Triệu vẫn là Triệu Bách Lãng.
Người thanh niên hơn hai mươi tuổi kia chính là Triệu Kim Bằng, con trai của chú hai Triệu Hiền Quyên.
Hai người đang đi tới đây, còn chưa tới gần đã nghe thấy giọng nói quái gở của Triệu Kim Bằng: “Triệu Hiền Quyên, chị còn biết trở về cơ đấy.
Chị cũng to gan thật, đã lúc nào rồi mà còn dám chạy ra ngoài làm loạn với người đàn ông khác, chị đang muốn nhà họ Triệu ta rơi vào cảnh không thể vãn hồi sao.”
Triệu Hiền Quyên giận run người, lạnh lùng đáp: “Tôi muốn đi đâu chưa đến lượt cậu cho ý kiến, cậu cũng không có quyền hạn chế tự do cá nhân của tôi, tôi muốn đi đâu thì đi.”
Triệu Bách Lãng nhíu mày, nói: “Hiện giờ nhà họ Triệu ta đang ở trong thời điểm quan trọng liên quan tới sống còn, không thể để mặc cháu làm loạn.
Ngoài ra, hãy mau chóng triển khai chuyện giữa cháu và cậu chủ Trần đi, tránh cho đêm dài lắm mộng.”
Triệu Hiền Quyên không hề nể mặt ông nội mình, cô ấy lên tiếng phản bác: “Cháu là người, không phải là quân cờ.
Lúc trước là Lưu Soái, giờ lại đến Thẩm Tăng Lập, mọi người dựa vào đâu mà coi chuyện lớn cả đời của Triệu Hiền Quyên cháu đây như quân cờ thế?”
Triệu Hiền Quyên gần như hét lên khi nói mấy câu này, cô ấy cảm thấy bản thân thật sự rất ấm ức.
Lúc trước, để thoát khỏi khủng hoảng, nhà họ Triệu không tiếc để Triệu Hiền Quyên đính hôn với Lưu Soái, muốn thông qua cách này để đạt được sự ủng hộ của nhà họ Lưu, từ đó giúp nhà họ Triệu vượt qua cửa ải khó khăn.
Nhưng sau này, vì một chuyến đi tới Nhật Bản mà Triệu Hiền Quyên và Lưu Soái hoàn toàn cắt đứt quan hệ.
Sau khi trở về, Lưu Soái còn đổ toàn bộ trách nhiệm về việc hợp tác thất bại giữa nhà họ Lưu và tập đoàn Anh Mai lên đầu Triệu Hiền Quyên.
Bởi thế đã kéo đến cơn phẫn nộ của nhà họ Lưu, khiến họ đưa ra quyết định phải chèn ép nhà họ Triệu bằng mọi giá.
Nhà họ Triệu và nhà họ Lưu đều kinh doanh chủ yếu trong ngành ô tô.
Trong hai năm qua, nhà họ Lưu nhờ vào mối quan hệ với bốn gia tộc lớn nên có thể phát triển mạnh mẽ trong ngành ô tô ở phía Bắc, thậm chí một bước nhảy lên thành tập đoàn dẫn đầu trong ngành ô tô ở phía Bắc.
Cứ như