Nhà họ Thẩm chính là một trong bốn gia tộc lớn ở tỉnh Đông Thành, bọn họ có thể bám được nhà họ Thẩm thông qua Triệu Hiền Quyên còn lời hơn nhiều so với nhà họ Lưu trước đó.
Cho nên, ông cụ Triệu Bách Lãng nhà họ Triệu không hề bàn bạc với Triệu Hiền Quyên và Triệu Bách Xương, trực tiếp giao Triệu Hiền Quyên cho nhà họ Trần.
Vì vậy, dù Triệu Bách Xương rất đau lòng con gái của mình nhưng vì gia tộc, ông ta cũng không thể làm gì khác.
Còn bản thân Triệu Hiền Quyên, cô ấy cũng chỉ cảm thấy vô cùng tủi thân song cũng không có lựa chọn.
Lúc trước, cô ấy còn muốn trốn khỏi nhà họ Triệu nhưng mấy lần đều không thành công, cuối cùng lại bị gia tộc nhốt lại.
Sau đó, Triệu Bách Lãng đưa ra lệnh tử, nếu Triệu Hiền Quyên dám bỏ trốn, bọn họ sẽ ra tay với cha cô ấy, vì để bảo vệ cho cha, Triệu Hiền Quyên cũng không dám chạy trốn nữa.
Mỗi khi nghĩ tới tương lai đen tối, mịt mờ của mình, trái tim Triệu Hiền Quyên đau như dao cắt.
Nhất là vào hôm nay, sau khi gặp mặt Trần Hùng, cảm giác đau lòng và bất lực trong lòng cô ấy lại càng trở nên mãnh liệt.
“Triệu Hiền Quyên, hôm nay chị đi gặp Trần Hùng phải không?”
“Tôi đã từng nghe Lưu Soái nói qua, người tên Trần Hùng kia chính là bạn học cấp hai của chị, đồng thời cũng là vật hi sinh của nhà họ Trần, đúng không? Việc kinh doanh ngành kia của nhà họ Lưu ở Nhật Bản gặp rắc rối cũng vì tên Trần Hùng đó giở trò sau lưng đúng không?”
“Triệu Hiền Quyên, chị đang muốn đẩy nhà họ Triệu chúng ta vào biển lửa đấy à? Dám qua lại với một kẻ rác rưởi như Trần Hùng, trước không nói tới chuyện nhà họ Trần sẽ không bỏ qua cho chị, nếu như chuyện này bị nhà họ Trần ở thành phố Cửu Long biết được thì mười nhà họ Triệu cũng không đủ chết, chị có biết không.”
Triệu Kim Bằng nhìn Triệu Hiền Quyên đầy lạnh lùng, cậu ta quả thực hận không thể cho Triệu Hiền Quyên hai bạt tai vì việc Triệu Hiền Quyên lén gặp riêng với Trần Hùng.
“Triệu Kim Bằng, tôi qua lại với ai cũng không cần cậu phải lo.”
“Láo xược.”
Triệu Bách Lãng ở một bên, đưa tay tát Triệu Hiền Quyên: “Kim Bằng nói không hề sai, cô đang muốn đẩy nhà họ Triệu vào biển lửa phải không?”
Nói xong, Triệu Bách Lãng quay sang nhìn chằm chằm Triệu Bách Xương: ‘Triệu Bách Xương, cậu trông coi con gái cậu cho tốt, nếu nó dám làm càn tôi sẽ hỏi tội cậu.”
Dứt lời, Triệu Bách Lãng dẫn theo Triệu Kim Bằng nổi giận đùng đùng rời đi.
Lúc rời đi, Triệu Kim Bằng còn cố ý bước