“Các người là ai, muốn làm gì, thả tôi sao?”
Trần Kỳ Lâm cười nhìn về phía bên Triệu Hiền Quyên, sau đó đi về phía bên kia.
“Cô… không biết tôi sao?”
“Anh… Anh là!”
Triệu Hiền Quyên mặt mũi hoảng sợ nhìn Trần Kỳ Lâm, cô cảm giác gương mặt này vô cùng quen thuộc, giống như đã gặp qua ở nơi nào rồi.
Rất nhanh, cô ấy đã kịp phản ứng lại: “Anh… anh à Trần Kỳ Lâm.”
"Ha ha ha, đúng, tôi chính là Trần Kỳ Lâm." Người Trần Kỳ Lâm khom xuống, hung hăng ngửi một cái trên mãi tóc của Triệu Hiền Quyên: “Để cho tôi thay cô giải hoặc được không?”
“Cô là Lâm Phương Nam đưa đến cho tôi, còn có một người bạn của cô tên là Ngọc Linh đúng không, nếu như tôi đoán không lầm, bây giờ cô ta đang nằm trên giường Trần Kỳ Lâm rồi.”
“Nghe nói cô và Trần Hùng là bạn tốt đúng không?”
Triệu Hiền Quyên trong lòng càng thêm hoảng sợ: “Anh, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Ha ha ha!”
Trần Kỳ Lâm định xuống tay, Hắc Vô Thường lập tức đi về phía cậu ta: “Cậu chủ, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong, chúng ta đã tìm về tất cả các cao thủ, mặt khác tiểu đội Kỳ Lân cũng đã chuẩn bị kỹ càng.”
"Hôm nay chỉ cần Trần Hùng có thể đến, chúng ta sẽ để cho anh ta đến được mà không về được.”
"Ha ha, rất tốt."
Trần Kỳ Lâm đột nhiên lấy ra một cái điện thoại di động, sau đó dùng tư thế chụp ảnh nhắm ngay vào Triệu Hiền Quyên: “Em gái nhỏ, đừng lộn xộn, tôi muốn cô quay một đoạn video để gửi cho Trần Hùng, anh ta là bạn tốt của cô, nhìn thấy cô bị tôi bắt anh ta nhất định sẽ đến cứu cô.”
Nói xong Trần Kỳ Lâm bấm quay video, mà Triệu Hiền Quyên đang ngồi ở trên ghế thì không ngừng giãy dụa, lớn tiếng hô: “Thả ta ra tên ngang ngược này, Trần Hùng, cậu đừng tới đây, nơi đây là cạm bẫy, cậu tuyệt đối đừng đến.”
"Phối hợp thật không tệ nha."
Quay xong đoạn video này xong, Trần Kỳ Lâm rất hài lòng bấm xem lại video, thưởng thức vô cùng.
"Ừm, không sai không sai."
Trần Kỳ Lâm ngoác miệng, giống như là vô cùng hài lòng với video mình quay