Sau khi cúp điện thoại, cảm xúc của Trần Hùng vẫn không hề dao động. "Ngọc Ngân, anh đến gia tộc Rossi một chuyến, em ở lại đây đi, anh sẽ về nhanh thôi." "Không được!" Lâm Ngọc Ngân vội đứng dậy: "Trần Hùng, chuyện này rất nguy hiểm, em phải đi cùng anh." "Không, em không được đi, bởi vì lúc đó bên kia sẽ rất đẫm máu, anh sợ em không chiu nổi."
Lâm Ngọc Ngân: "???" "Nghe lời." Trần Hùng bỗng ôm Lâm Ngọc Ngân, hôn lên má cô "Tên khon không biết trời cao đất rộng kia dám tơ tưởng em, vậy thì anh sẽ khiến ông ta phải trả giá đắt." "Trần Hùng, nhưng..." "Em đừng lo, nước ngoài là địa bàn của anh cơ mà." Sau đó, Trần Hùng lại dùng Skynet răng một mệnh lệnh, kế tiếp một mình lái xe đến trước cổng toa nhà Gucci. Alan và các lãnh đạo của Gucci đã sốt ruột đứng cho ngoài cổng. Cửa kinh hạ xuống, Alan lập tức đi đến chỗ Trần Hùng. "Anh Hùng, gia tộc Rossi nói rõ muốn anh và cô Ngân cùng đến đó. Bây giờ lại chỉ có một mình anh, e rằng chuyện này sẽ rất khó giải quyết."
Trần Hùng thàn nhiên nói: “Chi cần mình tôi là đủ." "Nhưng..." "Ông còn lắm lời nữa thì tôi sẽ bỏ đi ngay bây giờ.”
Trần Hùng nổi giận, Alan không dám nói thêm nửa câu, sau đó họ vội chuẩn bị lải xe cùng Trần Hùng đến trang viên Rossi.
Những người khác không cần thiết đi cùng, chỉ cần mình ông đi theo tôi là được."
Alan ngẩn ra, nói: "Nhưng anh Hùng..." “Ông sợ chết hả? Ông cũng biết rõ, nếu Rossi thật sự muốn đụng vào ông thì ông dẫn bao nhiêu người cũng vô ich. Đương nhiên, nếu ông cho rằng Michelle không đáng để ông đánh bạc tính mạng thì ông có thể không đi, một minh