Trong mắt những người nghệ sĩ này, Minh Hạ luôn là một công ty giải trí rất tốt, đồng thời cũng có ấn tượng tốt về Đặng Kim Minh.
Họ đoàn kết, chăm chỉ tập luyện, hỗ trợ lẫn nhau, để Minh Hạ có thể tiếp tục thăng tiến trong làng giải trí tàn khốc này, và dần dần có chỗ đứng trong làng giải trí.
Trước thời điểm này, trước mắt họ rất nhanh liền thấy ánh sáng nơi cuối con đường, một nhóm nghệ sĩ đang xắn tay áo lên, chuẩn bị hướng về tương lai đầy tươi sáng.
Nhưng thật không ngờ vào thời điểm quan trọng này, lại có thể xảy ra loại sự việc như vậy.
Vấn đề này, đã không còn là chỉ liên quan đến mỗi Phùng Tuyết, mà liên quan mật thiết đến mọi nghệ sĩ dưới trưởng Minh Hạ.
Cho nên vào thời điểm quan trọng này, bất luận là vì Phùng Tuyết hay là vì chính bản thân họ, những nghệ sĩ này đều tuyệt đối không được bỏ cuộc, nhất định phải khiến Đặng Kim Minh đưa ra một lời giải thích hợp tình hợp lý, đồng thời nhất định nhất định khiến sự việc có một cái kết tốt đẹp, nếu không thì nhóm những người nghệ sĩ này sợ là mọi người sẽ gặp nguy hiểm.
Loại chuyện này ngày hôm nay có thể xảy ra với Phùng Tuyết, nhưng khó tránh khỏi sẽ không xảy ra với các nghệ sĩ khác vào ngày mai.
"Các người, thật sự muốn làm loạn sao?"
Ban đầu, Đặng Kim Minh nghĩ rằng với uy quyền của ông chủ, ông ta có thể áp bức nhóm người nghệ sĩ này.
Nhưng hiện tại xem ra, ông ta đã đánh giá quá cao bản thân, cũng đánh giá thấp phản ứng và sự tức giận của những nghệ sĩ này.
Sự việc đã tiến triển đến bước này, Đặng Kim Minh đã hoàn toàn lột bỏ lớp mặt nạ này trên gương mặt mình.
Khuôn mặt ông ta lại hiện ra vẻ hung tợn gớm ghiếc như thể ông ta đã luôn cải trang bản thân thành một trưởng làng già chăn cừu tốt bụng, trong khi thực tế, ông ta thực sự là một con sói đói khát.
Bây giờ lớp da cừu không còn, da sói lại một lần nữa được khoác lên người.
"Câm miệng hết cho ông"
Đặng Kim Minh vội vàng đứng lên: "Chúng mày nghĩ mình là ai? Chúng mày chính là đảm chó dưới trưởng Minh Hạ của ông đây, là một công cụ kiếm tiền.
Sao nào, chúng mày lại muốn nhân quyền trước mặt ông đây?" "Nói