Dư Tấn Mạnh bị doạ đến tái xanh mặt mày, còn người tình nhân đứng bên cạnh ông ta thì càng sợ hãi hơn nữa, nước mắt chảy xuống như mưa.
Kiểu người giống như Dư Tấn Mạnh, đã lăn lộn trong giới giải trí này nhiều năm rồi, hai đường đen trắng đều đã xem qua, tuyệt đối có thể coi ông ta là ông già lắm chiêu.
Đương nhiên ông ta hiểu được tình cảnh hiện giờ của bản thân mình, đang phải đối diện với thực lực của nhóm người Trần Hùng.
Có thể xử lý hết mấy tên vệ sĩ và con chó đen lớn đó mà thần không biết quỷ không hay, sau đó còn chuyển vào phòng ông ta nhiều giấy tiền vàng bạc thế này, mà đặc biệt là không làm ồn đến ông ta và nhân tình của ông ta.
Đây là chuyện mà người bình thường có thể làm được hay sao? Chỉ sợ là cả Trường Bắc này, người có thể làm được điều đó cũng chỉ có người trong mười hai cung hoàng đạo của nhà họ Kiều thôi.
"Cậu...!cậu rốt cuộc cậu muốn làm gì?"
Trần Hùng đứng dậy, cười híp mắt đi về hướng đống giấy tiền vàng bạc, nhẹ nhàng đặt tay lên ép xuống.
“Chuyện này không phải đã nói với ông rồi à, hai ngàn một trăm tỷ mua sáu mươi phần trăm cổ phần của ông ở Tinh Tú.
“Nhưng...!nhưng mà cậu đó là..
Dư Tấn Mạnh không dám nói tiếp nữa, ông ta cũng bị doạ rồi, trực tiếp bị doạ đến mất trí luôn rồi.
Trần Hùng buông tay ra giấy tiền vàng bạc rơi xuống ầm ầm, rơi khắp mặt đất.
“Ông nói xem đây là giấy tiền vàng bạc có đúng không?” Gương mặt của Trần Hùng đột nhiên xuất hiện một nụ cười pha trò: “Ha ha ha, chọc ông thôi mà.”
Vừa nói, Trần Hùng vừa đưa tay lấy một cái túi da từ Lâm Tiểu Phong đang đứng bên cạnh, ném qua chỗ Dư Tấn Mạnh: “Những thứ mà ông cần đều nằm trong này, tôi cho ông thời gian ba phút để suy nghĩ.
Sau khi nói xong câu nói này thì Trần Hùng không thèm nhìn Dư Tấn Mạnh thêm một cái nào nữa, anh xoay người qua ngồi trên ghế sô pha, tiếp tục đong đưa ly rượu ly vang đỏ trong tay.
Bên trong cái túi da đó là hợp đồng cổ phần của Dư Tấn Mạnh ở Tỉnh Tú, kèm theo đó là một tờ chi phiếu hai ngàn một trăm tỷ, ngoài ra thì còn có thêm một tấm vé máy bay đi nước Tân.
Chiều