"Mặc kệ quay diễn cái gì, tất cả đều là giả, không được có tình cảm với bất cứ ai trong đoàn phim, bất kể là nam hay nữ, đặc biệt là diễn viên diễn vai phối hợp."
Vài ngày sau, ngày mười ba tháng giêng âm lịch, Giản Lâm dậy sớm đến tòa cao ốc Quảng Duyên ký hợp đồng.
Lần này cậu cuối cùng cũng thấy được tên dự án: 《 Cảnh Xuân 》.
Cảnh Xuân? Nghe như là bộ phim văn nghệ.
Giản Lâm cũng không hỏi, ký tên của mình xuống phần cuối hợp đồng rồi để bút sang một bên, La Hồng đứng bên cạnh cậu lẩm bẩm: "Khởi động máy rồi khởi động máy rồi, chuẩn bị khởi máy rồi."
Giản Lâm theo bản năng hỏi: "Ngày mấy?"
La Hồng cười ha hả: "Nhanh, trở về chuẩn bị rồi chờ điện thoại đi, chỉ cần mấy ngày thôi."
Giản Lâm gật đầu: "Vâng."
Buổi chiều, hơn hai giờ, vị khách cuối cùng của tiệm cháo rời đi ——
Giản Lai kinh hãi cơ hồ gào lên: "Diễn viên chính? Quay ba tháng?"
Chương Niệm Niệm ngỡ ngàng, thét lên: "Còn là phim điện ảnh?"
Giản Lâm bị dọa nhìn hai người: "Đúng vậy, không sai, là như thế đó.
Hai người bình tĩnh đi."
Bình tĩnh cái rắm! Hai anh em họ ôm nhau thiếu chút nữa gào đến bay nóc nhà.
Diễn viên chính! Đây chính là diễn viên chính! Còn là diễn viên chính của phim điện ảnh trên màn ảnh lớn!
A a a a a a a a!
Chương Niệm Niệm tại chỗ lập tức gửi tin cho hơn 10 đứa bạn: Anh hai của tớ siêu đẹp trai siêu soái tớ siêu yêu ảnh! Sao sao sao sao sao sao sao!
Giản Lai trực tiếp treo tấm thẻ đóng cửa lên, cởi chiếc tạp dề màu đỏ ném vào quầy thu ngân: Không tiếp tục kinh doanh! Đóng cửa! Hôm nay không khai trương nữa!
Giản Lâm dựa vào bàn ăn, cười nhìn bọn họ: "Em vừa mới ký hợp đồng, định ra nói với hai người thôi, hai người làm gì vậy?"
Chương Niệm Niệm cùng Giản Lai lại lần nữa hưng phấn mà ôm nhau, giống như hai con ếch xanh tung tăng nhảy nhót: "A a a a a a!"
Giản Lai: "Em trai tôi cuối cùng cũng có tiền đồ!"
Chương Niệm Niệm: "Anh tôi là đại minh tinh rồi aaaa!"
Hai người: "A a a a a a a!"
A xong rồi, Giản Lai đột nhiên nhớ tới chuyện quan trọng, Chương Niệm Niệm bị ôm trong ngực dừng lại, nghiêng đầu hỏi: "Tiền đóng phim bao nhiêu?"
Giản Lai vươn ngón trỏ.
Chương Niệm Niệm: "Mười vạn?"
Giản Lâm không có cố úp úp mở mở, nhấp môi cười nói thẳng: "Một trăm vạn, còn có thưởng." Một đồng thiếu kia trực tiếp xem nhẹ.
"!!!!"
Giản Lai & Chương Niệm Niệm: "A a a a a a a!"
Thật nhiều tiền! Thật nhiều tiền!
Không hổ là diễn viên chính! Không hổ là diễn viên chính phim điện ảnh!
Giản Lai kêu đến độ muốn thiếu oxy, một trăm vạn nện xuống lại càng khiến đầu váng mắt hoa.
Anh thầm nghĩ một năm 365 ngày bán cháo không biết kiếm được bao nhiêu, Giản Lâm một chỉ cần diễn một bộ phim ba tháng là có thể có một trăm vạn, còn có thưởng nữa!
Em trai mình thật trâu bò!
Chương Niệm Niệm lặng lẽ đếm số không trong lòng: một trăm vạn một trăm vạn, sáu số không! Bảy chữ số!
A a a a a a a a!
Hai anh em hưng phấn nhảy nhót, cố hỏng gào đến bốc khói, la ước chừng hơn mười phút mới dừng lại, cầm lấy hai ly nước Giản Lâm rót cho mà uống.
Giản Lai lúc này mới nhớ tới chuyện khác, hỏi: "Phim chủ đề gì?"
Chương Niệm Niệm cũng hỏi: "Tên là gì?"
Giản Lâm dừng lại động tác uống nước, bất động thanh sắc rũ mắt: "Tạm thời không thể nói, ký hợp đồng bảo mật rồi."
Giản Lai không hiểu gì: "Như vậy sao?"
Chương Niệm Niệm cho rằng bản thân rất hiểu: "Hiện tại hình như đều như vậy ấy, em từng nghe có đoàn phim quay được một nửa rồi còn không tuyên truyền, vẫn là paparazzi chụp lén mấy tấm mới biết."
Giản Lai là trụ cột trong nhà, vui vẻ quá, theo bản năng bắt đầu nhọc lòng: "Phải đoàn phim chính quy không?"
Chương Niệm Niệm: "Anh hai là đoàn phim hỗn loạn nhất, ảnh đã làm diễn viên bao nhiêu năm, sao có thể ký với đoàn phim không chính quy chứ."
Giản Lai nghĩ nghĩ: "Cũng đúng."
Giản Lai: "Vậy diễn nhân vật gì?"
Chương Niệm Niệm: "A nha, cũng đã nói cho anh là phải bảo mật, không thể nói, anh còn hỏi."
Giản Lai: "Chuyện này thì có gì."
Chương Niệm Niệm: "Đương nhiên là có cái gì, phạm lỗi sẽ bị buộc tội vi phạm hợp đồng, phải trả tiền vi phạm đó."
Giản Lai: "Em cũng biết? Sao em cái gì cũng biết thế?!"
Chương Niệm Niệm: "Em đương nhiên biết, so với anh biết nhiều hơn, em còn đu idol đó."
Giản Lâm buồn cười mà nhìn anh trai cùng em gái mình tự quyết định tự nói tự bắt bẻ lẫn nhau.
Về phần chủ đề phim điện ảnh......!
Tuy cậu cảm thấy không có gì, nhưng không cần thiết đến mức nói ngay bây giờ.
Hà tất gì làm người nhà mình cảm thấy bối rối? Giống như làm diễn viên quần chúng lâu như vật, cậu chỉ đem tiền cùng những điều thú vị về nhà, những chuyện khác, trước nay cậu đều một mình gánh vác.
Về phần sau khi quay phim xong......!
Giản Lâm: Nghĩ xa như vậy làm gì, quay phim xong rồi lấy tiền về đã.
Giản Lai dò hỏi kéo hồn Giản Lâm về: "Vậy khi nào thì em tiến vào tổ? Nếu là diễn viên chính thì sẽ ở khách sạn đúng chứ?"
Giản Lâm: "Nói là chờ mấy ngày đi, em còn đang đợi điện thoại."
"Nhanh như vậy?" Giản Lai đứng lên, xoa xoa tay: "Vậy thì phải nắm chắc."
"Dạ?"
Ngày tiếp theo, Giản Lâm rốt cuộc cũng hiểu câu "Nắm chắc" kia của Giản Lai.
Sáng sớm, cậu vừa mới xuống lầu, cửa hàng cháo còn chưa khai trương, một đám người đã gõ cửa thình thịch bên ngoài.
Giản Lâm mở cửa, nhóm lão diễn viên quần chúng đứng bên ngoài trong tay xách theo đồ vật, cười ha hả đi vào trong tiệm.
"Nghe nói Tiểu Lâm sắp được đóng vai chính?"
"Ai nha, tôi đã nói rồi, thằng bé sớm muộn gì cũng có tiền đồ."
"Tới tới tới, chúc mừng, cầm đi, chú không có gì đưa cho cháu, đi ngang qua chợ liền mua miếng thịt ba chỉ."
Giản Lai bước xuống từ trên lầu, khuôn mặt ửng hồng: "Đến sớm thế ạ, đêm qua mới nói, mọi người nhanh như vậy đã đến thì cũng quá khách khí rồi."
"Khách khí cái gì chứ! Tiểu Lâm về sau đỏ, người làm anh làm chú bác như bọn chú đây cũng có mặt mũi."
Giản Lai là người đã sớm bỏ thuốc lá để tiết kiệm tiền, hôm nay lại không biết từ nơi nào lấy ra một bao Trung Hoa bắt đầu chia: "Tới tới, ngồi xuống hết đi ạ, hôm nay trong tiệm không buôn bán, mọi người ở lại ăn đi, không cho ai về sớm hết, bữa này cháu mời."
Giản Lâm: "......"
Sau đó cậu mới biết được, Giản Lai trong một buổi tối đã gọi điện cho tất cả những người quen, thông báo khắp nơi: Em trai tôi sắp đóng vai chính! Chuyện mừng lớn, đặc biệt nói cho mọi người!
Theo lời Chương Niệm Niệm nói: Cái kiểu này chả khác gì lúc cô thi đậu A đại.
Bởi vậy, bạn bè họ hàng hay người quen đều đến tiệm, chúc mừng