Thông tin truyện Diễn Giả

Diễn Giả

Tác giả:

Thể loại:

Đam Mỹ

Lượt xem:

288

Trạng thái:

Đang cập nhật

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 17566 lượt

REVIEW DIỄN GIẢ


Tác giả: La Bặc Thỏ Tử
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, showbiz, ảnh đế kén ăn khó tính khó chiều công - diễn viên quần chúng shipper dương quang thụ, #SỦNG_NGỌT, HE.
 Độ dài: 70 chương + 2 PN
Tình trạng: Hoàn.
Văn án:
Ảnh đế Phương Lạc Bắc năm 30 tuổi nhận một bộ phim đồng tính rục rịch giành giải năm nay. Vai diễn phối hợp là nam diễn viên tên Giản Lâm.
Giản Lâm tuy tuổi còn nhỏ, nhưng kinh nghiệm trong trường quay phong phú, kỹ năng diễn xuất cũng khá ổn, vấn đề chỉ là diễn tình cảm thì nát vô cùng.
Đạo diễn có tâm nói cứ thế này không phải là biện pháp, đi tìm Phương Lạc Bắc, muốn anh dẫn Giản Lâm vào cảnh quay cảm động trong ái tình.
Phương Lạc Bắc dẫn theo.
Lúc dẫn diễn, anh mặc kệ dung túng để cho Giản Lâm nhập diễn, nói: Không sao hết, chỉ cần nhớ rõ, tất cả đều là diễn giả.
Sau khi Giản Lâm đóng máy, thuận lợi diễn xuất, Phương Lạc Bắc lại nghĩ: Cút mẹ nó đi chứ diễn giả.
***
Mảnh đất điện ảnh Vũ Châu người đi kẻ đến, ở đấy có một nhóm diễn viên quần chúng vẫn bám trụ, có người mong được đổi đời nhưng có người chỉ mong kiếm được ít tiền sống qua ngày mà thôi. Giản Lâm thuộc về trường hợp thứ ba, cậu thích nghiệp diễn.
Giản Lâm vừa tròn mười tám, cuộc sống khó khăn buộc cậu phải dừng việc học, hàng ngày nếu không nhận được vai quần chúng thì cậu sẽ phụ việc ở tiệm cháo của anh trai, dọn dẹp giao hàng.
Hôm ấy theo đơn đặt hàng Giản Lâm giao cháo đến một cao ốc, bất ngờ làm sao, phần cháo đó được một cô gái đặt để tạt lên mặt một người đàn ông. Không ai khác chính là ảnh đế Phương Lạc Bắc.
Bộ phim điện ảnh “Cảnh Xuân” do ảnh đế Phương Lạc Bắc đứng ra đầu tư và đóng chính, dự kiến khởi quay vào năm sau, mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng nhưng vấn đề chính là chưa tìm được ai phù hợp với vai chính số 2 "Lâm Hi".
Ảnh đế Phương Lạc Bắc khó tính, phim anh đầu tư nếu như chưa tìm được diễn viên thích hợp thì cũng không vội quay, nhưng nhân viên dưới quyền của anh đã rất vội rồi.
Đã một năm rồi Phương Lạc Bắc không làm việc, anh đã ở trong trạng thái tồi tệ suốt một năm trời. 
Chẳng những không làm việc mà cuộc sống thường ngày cũng chỉ đơn điệu chia ra thành ngủ và đọc sách, ăn thì lúc ăn lúc không, uống nước qua ngày.
Cơ duyên quen biết tích lũy từ trước, Giản Lâm được một vị đạo diễn cũ mời tới thử vai, cậu mang tâm lí đi xem cho biết chứ không nghĩ lần này mình lại được nhận đóng vai chính, đúng là miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Nhưng cậu không biết mô tả ban đầu của vai Lâm Hi như đo ni đóng giày cho cậu.
Từ khi Phương Lạc Bắc bị cô gái đi xem mắt tạt cho một hộp cháo loãng, anh chợt thấy cháo này khá ngon, từ đó mỗi ngày người đại diện đều sẽ đặt cháo về biệt thự cho anh, anh cũng dần quen với cháo và cậu nhân viên giao cháo kia.
Trên người cậu ấy có sự mâu thuẫn rất đặc biệt, chàng thiếu niên vừa trưởng thành chưa vơi đi sự non nớt trẻ con, lại pha trộn sự chín chắn nghiêm túc, cậu lăn lộn xã hội từ nhỏ biết ăn nói, biết cách cư xử với mọi người, biết giả nai hố người khác nhưng cũng biết đánh nhau mà còn đánh rất hung.
Ban đầu ảnh đế Phương Lạc Bắc còn tự lập plan cho mình rằng: Diễn chỉ là giả. 
“Mặc kệ quay diễn cái gì, tất cả đều là giả, không được có tình cảm với bất cứ ai trong đoàn phim, bất kể là nam hay nữ, đặc biệt là diễn viên diễn vai phối hợp.”
Sau đó thì chắc mọi người cũng đoán được, nói trước bước không qua, ai mạnh miệng hơn thì sau đó sẽ mất mặt rất nhiều. Sau khi đóng chưa hết bộ phim thì Phương Lạc Bắc tự vả mình bôm bốp, hãy xem như anh chưa từng nói gì đi.
Có lẽ duyên số là có thật, từ người của hai thế giới họ từng bước gặp gỡ nhiều hơn, từ cái nhìn thoáng qua lúc ban đầu thành bạn diễn trong bộ phim mới. Mọi chuyện cứ như nước chảy mây trôi, êm đềm tĩnh lặng hết sức tự nhiên.
Về phần tình cảm của Giản Lâm thì càng không phải nói, cậu có sự ngông nghênh của tuổi trẻ, dám dấn thân, không e dè. Đã thích thì sẽ nhích, ảnh đế Phương Lạc Bắc cũng u mê cậu suýt c hết lên c hết xuống.
Truyện viết theo giọng văn trầm trầm nhưng không buồn, xen lẫn chút hài hước của các nhân vật cả chính lẫn phụ, mang đến cho người đọc cảm giác rất bình yên ấm áp, rất đáng để đọc vào một ngày rảnh rỗi.


Bình luận truyện