Phương Lạc Bắc hy vọng Giản Lâm sẽ mãi mãi vui vẻ như vậy
Quả thật mua.
Được biết là dòng xe sang trọng hàng đầu.
Không tra được mẫu cụ thể, do nhà sản xuất thương hiệu tùy chỉnh, không có giá tham khảo, giá khởi điểm ít nhất cũng phải vài triệu.
Chỉ cần nhìn bề ngoài là đã đủ ăn chắc chiếc xe của Ca Nhiên.
Trần Dương muốn xỉu tới nơi, quên luôn hơn một tháng trước bản thân đã trong lòng mắng Phương Lạc Bắc thế nào, giờ đây trong lòng chỉ còn có: Không hổ là nam thần trước đây của mình.
Sảng xong lại nói thầm: Như vậy có phải hơi cao cấp một xí không?
Vương đạo lại cảm thấy khá tốt, chiếc xe RV mà ông đang dùng cũng không có máy làm đá, nhưng Giản Lâm lại có, dạo gần đây thời tiết nắng nóng, vừa vặn tiện cho cậu uống Coca thêm mấy viên đá.
Hơn nữa, đây không phải là vấn đề cao cấp hay không cao cấp, trong giới giải trí một khi mà cậu đã chấp nhận vào giới này thì đã không còn gì gọi là cao cấp.
Một diễn viên quần chúng nhỏ tuổi, không có lai lịch, gần đây đang đi theo một đạo diễn lớn, sang trọng? Thấp kém? Có còn quan trọng không?
Không thể tỏ vẻ thấp kém, mà trở nên chói lọi phóng tầm mắt nhìn từ trên xuống, từ có thể cản đường trở thành tuyệt đối cản đường, lúc này nếu không có ai hỗ trợ, con đường phía sau sẽ khó khăn như thế nào?
Ngành công nghiệp giải trí hiện nay được hỗ trợ bởi vốn, không có vốn ai sẽ tha cho một người không có lai lịch lăn lộn trong cái giới này.
Chiếc RV này đến vừa lúc.
Vương đạo rất vui vẻ, quay xong bộ phim《 Cảnh Xuân 》, quay chương trình tạp kỹ cũng thuận lợi, chờ đến khi La Dự Lâm Hi có kết cục tốt đẹp của họ, Giản Lâm cùng Phương Lạc Bắc cũng chậm rãi đi vào quỹ đạo.
Thật tốt a.
Nếu mà ba đạo diễn khác cũng tham gia chương trình tạp kỹ với ông đừng có đoán mò lung tung thì càng tốt hơn.
Vương đạo: "Chiếc RV của Giản Lâm liên quan gì đến tôi?!"
Vương đạo: "Tôi với vợ mình trăm năm hòa hợp! Tiền của tôi đều là của vợ và con tôi! Trừ họ ra thì tôi có thể cho ai tiền chứ hả?"
Vương đạo: "Mấy trăm vạn chỉ để mua một chiếc xe? Còn là hãng RV? Tôi bị điên hay gì?!"
Vương đạo: "Mấy lão bất tử thú lưu manh như mấy người, mấy người có còn có tình người không? Tôi với Tiểu Giản Lâm là bạn vong niên! Luận theo bối phận thì cậu ấy gọi tôi là ông nội còn được đó!"
Vương đạo: "Không phải là tôi mua!"
Về phần là ai mua.
Vương đạo giả ngu giả ngơ: "Sao tôi biết được?"
Chiếc xe RV của Giản Lâm liên quan đến "Nhà Tư bản" sau lưng cậu rất nhanh đã trở thành một chủ đề bí ẩn trong lúc ghi hình《 Diễn Lộ Chi Vương 》.
Chủ yếu là những tin đồn và ghen tị, việc bị nói xấu là điều không thể né, nhưng tựa như Trần Dương nói: Mình thoải mái rồi thì kệ họ đi.
Giản Lâm cũng vô cùng thoải mái.
Không còn lặng lẽ ngẩn ngơ mà nhớ chú nữa, cậu có xe RV rồi, những lúc nghỉ ngơi có thế tránh ống kính, muốn gọi điện thì điện thoại, muốn nhắn tin WeChat thì cứ nhắn tin WeChat.
Trần Dương có chỗ để ngồi, những lúc lấy đồ không cần phải chạy tới chạy lui, cũng có thời than để đùa mèo con hoang, cũng có thể ngồi trong bóng râm của xe tránh nóng.
Sau mấy vòng đào thải chỉ còn lại Giản Lâm cùng những học viên tương đối thân với cậu, chiếc ghế nghỉ chân được đặt trong bóng râm của xe, Trần Dương đã làm quen với máy làm đá cũng đã luyện ra bản lĩnh quay kem ốc quế, những lúc rãnh rỗi bọn họ sẽ cùng uống nước, ăn kem.
Tổ chương trình cũng bắt đầu cực kỳ lịch sự với Giản Lâm hơn, lịch sự đến mức chỉ hận không thể nâng trong tay che chở thật cẩn thận.
Mặc dù Giản Lâm vốn không phải là người kiêu ngạo, thì cậu vẫn giống như trước đây trầm mặc và ít nói, nhưng điều đó cũng đã đủ cho người khác phải suy nghĩ.
Vương đạo là một trong những đối tượng được nhắc đến, điều đó cũng không kì quái, bởi vì chính ông là người dẫn người đến, nhìn tin đồn vớ vẩn khác được lan truyền y như là thật.
Có người nói Giản Lâm ngay từ đầu sau lưng đã có công ty chống lưng, có người còn nói Giản Lâm là phú nhị đại giả nghèo, còn có người nói Giản Lâm được ông chủ công ty coi trọng......!
Truyền đến truyền đi, càng truyền càng khoa trương.
Nhưng những tin đồn này không phải bắt đầu từ lúc cậu có chiếc RV, từ lúc chương trình mới ghi thì đã có một vài tin đồn và suy đoán.
Nhữn tin đồn và suy đoán cơ bản đều đến từ một chuỗi logic thế tục: Dựa vào cái gì mà cậu có thể đến đây? Vì sao lại được đích thân Vương đạo dẫn đến? Đương nhiên là sau lưng cậu có điều gì mà không muốn người khác biết.
Giản Lâm biết rất rõ thế giới này là như vậy, huống chi việc đấu đá giành giựt tài nguyên trong giới giải trí rất nghiêm trọng, một người debut, phía sau còn có vô số người đang trầm mặc giãy giụa.
Nhưng Giản Lâm không muốn quay đầu lại nhìn phía sau, và cậu cũng sẽ không bao giờ quay đầu lại, cậu chỉ biết nhìn về phía trước, chỉ muốn nhìn bản thân, cũng càng không bao giờ tự hỏi những gì mà giờ đây mình đang có được.
Những tin đồn cùng suy đoán đều không ảnh hưởng đến cậu.
Cậu chỉ thỉnh thoảng sẽ nghĩ, hóa ra đây là cách mà tin đồn xuất phát, hóa ra giới giải trí không dễ lăn lộn như vậy, hóa ra cậu may mắn đến vậy.
Cũng là lúc này, cậu đã hoàn toàn hiểu bộ phim《 Cảnh Xuân 》, hiểu vì sao sau khi Lâm Hi quyết định chia tay La Dự không còn từ chối những món đồ đắt tiền mà La Dự tặng, ngược lại còn thản nhiên nhận lấy ——
Khi bạn còn trẻ tuổi, cảm thấy hai chữ vật chất nhuốm mùi tiền, hôi thối không ngửi được, làm sao có thể đánh đồng với tình yêu.
Nhưng khi bạn lớn lên, phải bước từng bước bắt tay với thế giới và làm hòa với chính mình, để tình cảm hòa thành pháo hoa cuộc đời.
Giản Lâm: Chú của tôi có tiền, chú của tôi thích mua RV cho tôi, không phục thì tôi cũng chịu thôi!
Tình yêu và vật chất đều là sự ủng hộ.
Giản Lâm càng ngày càng tự tin, sự tự nhiên này biểu hiện qua cả khí chất cùng ánh mắt của cậu, trước kia cậu còn phải băn khoăn mối quan hệ đầy phức tạp giữa các cá nhân, nhưng dạo gần đây cậu không cần phải quá mức cẩn thận nữa.
Đội ngũ chương trình có thể để cậu đỗ RV trên phim trường, tức là cậu có thể dùng, cậu có thể sử dụng, cần phải quan tâm người khác nói ra nói vào thế nào à? Mục đích của việc dùng RV là để có thể nghỉ ngơi cho tốt, cần phải quan tâm đến bất kỳ vấn đề nhỏ nhặt lộn xộn nào à?
Cậu muốn debut, muốn nổi tiếng, muốn kiếm càng ngày càng nhiều tiền, cậu muốn ở trên con đường này, cậu muốn bước thật vững vàng, muốn đi thật xa.
Sau khi gặp vấn đề với Ca Nhiên lần nữa, Giản Lâm trực tiếp giơ tay ý bảo tạm dừng ghi hình.
Ca Nhiên buồn cười, nhìn Giản Lâm, dưới đáy mắt là: Cậu thật sự là càng ngày càng điên rồi sao?
Giản Lâm không khách khí mà nhìn lại.
Khi tiếp tục ghi hình, Giản Lâm từ chối việc mình cùng Ca Nhiên ở chung một khung hình, có cậu không thì không có Ca Nhiên, có Ca Nhiên thì không có cậu.
Ca Nhiên tức giận muốn sùng máu, rất nhiều người cho rằng xong rồi, sắp cãi nhau rồi, nhưng thật thần kỳ, bởi vì Ca Nhiên nhịn.
Việc này khiến Trần Dương vẫn khó hiểu trong lòng, nghĩ hoài cũng không hiểu, chẳng lẽ Ca Nhiên nghe được cái gì đó từ bên họ sao?
Đừng có xong việc mà trả đũa chứ? Hắn nghe nói công ty đứng sau lưng Ca Nhiên có lai lịch rất lớn, ai cũng không muốn dây dưa vào.
Vương đạo buồn cười, nói cho Trần Dương: "Cháu bây giờ cũng không cần mượn cáo oai hùm nữa, cháu đã có thể thăng cấp làm lão hổ rồi."
Vương đạo: "Cháu phải nhớ kỹ, Giản Lâm ngày hôm nay không phải là Giản Lâm trước kia, thằng bé không thể giống như trước nữa, cháu chỉ cần đi theo thằng bé thì cháu không còn là một trợ lý nho nhỏ như trước kia nữa."
Trần Dương thẳng lưng, mắt phát sáng: "Ta mẹ nó gà chó lên trời!"
Những thay đổi của Giản Lâm cũng thể hiện trước ống kính ghi hình《 Diễn Lộ Chi Vương 》, ở trong mắt người xem, thì đó là những thay đổi chứng tỏ cậu