Điền Viên Cẩm Tú

Thân uyển nhi


trước sau

“Đúng vậy, đúng vậy! Nào, lại ngồi cạnh ta và Thân Tam phu nhân đi, chúng ta nói chuyện.” Vu

phu nhân thấy vậy cũng nói. Tình huống như thế, Tử La các nàng nếu tiếp tục từ chối thì hơi khó coi, thế là đồng ý, bước lại ngồi cạnh Thân Trịnh thị cùng Vu phu nhân. Xuân Hoa và2Hạ Hà nhìn người ngồi bên trong đều là các phu nhân, tiểu thư, còn đám nha hoàn đều đứng một góc trong phòng khách, thế là cũng tự động lùi vào góc. Vu phu nhân để ý chi tiết nhỏ này, thấy tỷ muội Tử La không chỉ biểu hiện ung dung, mà nha hoàn của các nàng cũng8lanh lợi quy củ, bà không khỏi tán thưởng tỷ muội Tử La, trong lòng cũng âm thầm gật đầu.

Thấy Tử La cùng Tử Đào ngồi xuống cạnh Thân Trịnh thị và Vu phu nhân, các phu nhân, tiểu thư khác trong sảnh ít nhiều đều để lộ vẻ hâm mộ hoặc ghen tị với các nàng. Ở trong khách6sảnh này thân phận cao nhất là Vu phu nhân và Thân Trịnh thị, một người là phu nhân của quan phụ mẫu một huyện, một người là phu nhân Thân gia của Bạch Nhạc phủ thủ, hơn nữa bối cảnh của Thân gia này còn không đơn giản.

Còn hai tỷ muội Tử La cũng chỉ là em gái của3tú tài, nhà giàu mới nổi, trước đây chỉ là con nhà bần nông, mà giờ các nàng được hai vị phu nhân thân phận cao quý coi trọng như thế, bảo sao bọn họ không đố kỵ cho được chứ.

Thấy Thân Trịnh thị cùng Vu phu nhân tán gẫu với tỷ muội Tử La vui vẻ, Tô Sở Nguyệt5ngồi cạnh Thân Trịnh thị cầm chặt khăn tay như muốn xé nát nó.

Mà Thân Trịnh thị cùng Vu phu nhân càng nói chuyện với tỷ muội Tử La càng thấy hợp ý, trong lòng Tô Sở Nguyệt khó chịu vô cùng. Mấy năm qua nàng ta hay đến Thần gia, lúc nào cũng lấy lòng bọn họ, những người trong nhà họ Thân không ai không khen ngợi nàng ta cả, chỉ có Thân Trịnh thị vẫn luôn lạnh nhạt với nàng ta. Mà bây giờ Thân Trịnh thị lại nhiệt tình với tỷ muội Tử La mới gặp mặt có mấy lần, sao nàng ta không khó chịu cho được. Thế là Tổ Sở Nguyệt liền cố gắng để mọi người chú ý, tiện thể phủ đầu tỷ muội Tử La: “A La muội muội, chúng ta đã hai, ba năm rồi không gặp nhỉ, Tam mợ vẫn thường hay nhắc đến các muội đấy. Các muội đến Phủ Thành sao không đến bái phỏng Tam mợ, chúng ta đều nhớ các muội.”

Lời nói của Tô Sở Nguyệt vô cùng thân thiện, người không biết còn tưởng nàng ta thân thiết với Tử La các nàng lắm, nhưng Tử La vừa nghe đã hiểu ý Tô Sở Nguyệt, đây không phải là đang nhắc nhở với Thân Trịnh thị rằng huynh muội các nàng tới Phủ Thành mà lại không đến bái phỏng nhà họ à.

Tử La thấy Tô Sở Nguyệt nói những lời này nhưng vẻ mặt vẫn dịu dàng, bên môi còn mỉm cười, suýt nữa chảy mồ hôi lạnh.

Nhìn người ta đi, dùng thủ đoạn mà mặt không hề biết sắc, năng khiếu trạch đấu nhất định đánh bay Tử La đến mấy con phố.

Nhưng Tử La đầu phải kẻ ngốc, liền nhanh nhẹn nói trước Tử Đào: “Trí nhớ của Nguyệt Nhi tỷ tỷ đúng là tốt thật, bọn muội và Thân bá mẫu đúng là gần ba năm không gặp rồi. Lại nói, huynh muội nhà muội đến Phủ Thành đúng là nên đến bái phỏng mới hợp lý. Nhưng ba năm qua Đại ca, Nhị ca đều bận rộn làm ăn, phải đến Tây Nam phủ bên kia mở chi nhánh, ba năm qua các huynh ấy cũng chỉ đến Phủ Thành một lần, mà đến hôm trước thì hôm sau phải về luôn. Mà A La và Nhị tỷ cũng đến Phủ Thành mấy lần nhưng không đi cùng Đại ca. Thế nên Đại ca. Nhị ca sợ bọn muội nhỏ tuổi chưa hiểu lễ nghi, lại là con gái, lỗ mãng đến bái phỏng Thân bá mẫu thì không lễ phép, bọn muội mới không đến bái phỏng. Thân bá mẫu không trách A La chứ ạ?”

Tử La nói xong giả vờ thấp thỏm nhìn về phía Thân Trịnh thị.

Tử La xinh xắn đáng yêu, giờ lại thấp thỏm lo lắng nhìn Thân Trịnh thị, biểu cảm đó đều khiến người ta thương tiếc. Mà Tử La nói rất hợp tình hợp lý, Thân Trịnh thị làm sao trách móc nàng được chứ. Thân Trịnh thị thực ra cũng không thích Tô Sở Nguyệt. Mặc dù Tô Sở Nguyệt vẫn luôn thể hiện rất tốt trước mặt bà, nhưng bà luôn cảm thấy Tô Sở Nguyệt không lương thiện như bề ngoài. Vả lại Tô Sở Nguyệt là cháu gái bên ngoại của mẹ chồng cực phẩm của bà, bà lại càng thêm đề phòng Tô Sở Nguyệt.

Đây cũng là nguyên nhân mà suốt mấy năm qua, mặc dù mẹ chồng cực phẩm gia nhiều lần ám chỉ bà, bảo bà chủ động nói cưới Tô Sở Nguyệt làm con dâu, nhưng bà vẫn luôn giả vờ nghe không hiểu. Hơn nữa Thân Trịnh thị cũng từng hỏi dò nhi tử, Thân Diệc Phàm cũng không muốn kết hôn sớm như vậy, thế là Thân Trịnh thị càng thêm lạnh nhạt.

Thân Trịnh thị không thích Tô Sở Nguyệt, bây giờ Tô Sở Nguyệt nói vậy, bà sống đến tuổi này làm sao không hiểu ý đồ muốn ly gián của nàng ta chứ.

Thân Trịnh thị nghe Tử La nói xong liền cười: “A La nói gì thế, Thân bá mẫu làm sao trách các cháu được. Lại nói, quà lễ tiết hằng năm các cháu tặng chúng ta đều nhận được, Thân bá mẫu còn chưa có dịp cảm ơn các cháu quan tâm chúng ta như vậy đấy. Ài, huynh muội các cháu nhỏ như vậy đã phải làm ăn buôn bán rồi, khó khăn biết bao. Sau này các cháu có khó khăn gì cần Thân bá mẫu giúp thì cứ nói với
Thân bá mẫu nha, hoặc nói với Phàm ca nhi cũng được.”

Thân Trịnh thị cùng Vu phu nhân ban nãy nói chuyện với tỷ muội Tử La rất hợp ý, xưng hô cũng theo đó thay đổi, bây giờ Thân Trịnh thị cũng rất tự nhiên gọi tên các nàng.

Mà lời nói của Thân Trịnh thị cũng giữ thể diện cho tỷ muội các nàng, Tử La đương nhiên cũng cảm nhận được Thân Trịnh thị đang bảo vệ mình, thể là càng nói chuyện với bà càng thêm thân thiết.

Vu phu nhân ngồi bên thấy vậy cũng vui vẻ thân thiết nói chuyện với Tử La các nàng.

Các phu nhân, tiểu thư trong khách sảnh thấy thế cũng phụ họa theo. Nhất thời, trong khách sảnh lại náo nhiệt trở lại như khi tỷ muội Tử La chưa vào. Có điều nhân vật chính đã đổi thành Tử La và Tử Đào.

Tô Sở Nguyệt thấy câu nói của mình không có tác dụng, mà lại còn khiến Thân Trịnh thị cùng mấy phu nhân tiểu thư trong đại sảnh nhiệt tình với tỷ muội Tử La hơn, nàng ta tức giận suýt nữa thất thổ. Có điều Tô Sở Nguyệt dù sao vẫn có đạo hạnh cao, mặc dù trong lòng tức muốn chết những nụ cười trên mặt không thay đổi một phần.

Tử La các nàng đang nói chuyện vui vẻ, thì một thiếu nữ chừng mười lăm, mười sáu tuổi thướt tha đi vào. Thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, dáng vẻ dịu dàng, y phục trên người sang trọng quý phái.

Tử La vừa nhìn thấy nhan sắc xinh đẹp của thiếu nữ cũng kinh ngạc, không khỏi tò mò thân phận của nàng. “ Uyển Nhi về rồi à, lại đây mẹ giới thiệu, đây là Tử Đào muội muội, đây là A La muội muội.” Thân Trịnh thị nói.

“Thì ra các muội là tỷ muội nhà họ Đổng mà mẹ và Đại ca hay nhắc tới, ngày thường hay nghe mẹ nói, hôm nay cuối cùng cũng được gặp các muội, các muội khỏe chứ?” Thân Uyển Nhi nghe vậy liền nói chuyện với Tử La các nàng. “Chào Uyển Nhị tiểu thư!” Tử Đào nói. “Cái gì mà Uyển Nhi tiểu thư chứ, gọi Uyển Nhi tỷ tỷ là được rồi, mấy tỷ muội các con ngồi xuống nói chuyện đi.” Thân Trịnh thị thấy vậy cười nói.

Thần Uyển Nhi nói vầng, Tử La các nàng cũng nghe lời, gọi Thân Uyển Nhi là Uyển Nhi tỷ tỷ. Tiếp theo có nha hoàn vào thưa, nói phu nhân trấn trưởng Thẩm phu nhân dẫn con gái Thẩm Yên Nhi đến. Tử La, Tử Đào nghe nói Thẩm phu nhân đến cũng vui vẻ, trong khách sảnh này cuối cùng cũng có người quen ở Cổ Thủy trấn rồi.

Mẹ con Thẩm phu nhân thân phận không thấp, nên khi bọn họ đi vào mọi người cũng rất nhiệt tình với bọn họ.

Một lát sau lại có nha hoàn vào thưa, nói Lâm phu nhân Lâm viên ngoại cùng con dâu Lâm thiếu phu nhân đến.

Sau đó lại có nữ quyền nhà khác đến, Tử La các nàng lại gặp được người quen – mẹ của Chu Viễn, Chu Hà thị cùng hai con dâu của bà. Tử La các nàng đến chưa tới nửa canh giờ, nữ quyền lại đến càng nhiều. Mà trong nửa canh giờ này đề tài nói chuyện của các phu nhân tiểu thư trong sảnh đều là khen hai tỷ muội Tử La, hoặc có phu nhân, tiểu thư hỏi các nàng cách trang điểm, chăm sóc da. Ai bảo Thải Y Các mà ba tỷ muội các nàng mở ra quá nổi tiếng chứ. Thế nên nữ quyền nhìn thấy Tử La các nàng đều hỏi những vấn đề này.

Mà Tử La các nàng đã quen người ta hỏi mình như vậy, nên cũng trả lời rất tự nhiên thỏa đáng. Nữ quyền trong khách sảnh ngày một nhiều, không gian cũng thu nhỏ lại, mà trong đó cũng có nhiều cô nương trạc tuổi tỷ muội Tử La. Thế là Thân Trịnh thị bảo tỷ muội Tử La cùng các tiểu thư khác ta ngoài chơi, bảo Thân Uyển Nhi cùng Tô Sở Nguyệt chiêu đãi các nàng, chờ khi nào khai tiệc thì sẽ cho người đi thông báo.

Đoàn người Tử La các nàng liền ra hoa viên phía sau dạo, tỷ muội Tử La không quen biết những tiểu thư trong gia đình quyền quý này, cũng may là Thân Uyển Nhi luôn đi cạnh nói chuyện với các nàng, Thẩm Yên Nhi cũng tìm tới các nàng nói chuyện. Thế là mấy tỷ muội Tử La cùng Thẩm Yên Nhi, Thân Uyển Nhi nhanh chóng thân quen. Tử La cảm thấy Than Uyển Nhi không hổ là muội muội của Thân Diệc Phàm, tướng mạo có phần giống Thân Diệc Phàm, vẻ ngoài của hai huynh muội đều vô cùng xuất sắc, mà Thân Trịnh thị cũng rất đẹp, lúc trẻ chắc chắn là một mỹ nhân. Tử La không khỏi cảm thán gen di truyền nhà họ thật tốt. Tử La từng gặp qua Thân lão phu nhân, Thân Nhị lão gia và Thân Tam lão gia. Thân lão phu nhân và hai người con trai vẻ ngoài khá giống nhau. Mặc dù Tử La chưa từng gặp Thân Đại lão gia, nhưng nghe nói ba huynh đệ Thân gia đều là cùng một mẹ, vẻ ngoài có năm, sáu phần giống nhau. Mà Thân Nhị lão gia và Thân

Tam lão gia các nàng từng gặp qua cũng giống nhau năm, sáu phần, thế nên Tử La các nàng có thể đoán được Thân Đại lão gia trông như thế nào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện