Thế nên Tử La nghĩ, gen tốt đẹp của huynh muội Thận Diệc Phàm hẳn là thừa kế của Thân Trịnh thị.
Huynh muội Thân Diệc Phàm không chỉ dung mạo xuất sắc mà tính tình cũng tốt. Thân Diệc Phàm là công tử hào hoa phong nhã, còn Thân Uyển Nhi cũng là tiểu thư khuê tú hiền lành dịu dàng.
Tỷ muội Tử La cùng Thân Uyển Nhi càng nói chuyện cùng hợp nhau, Tử La cảm thấy Than Uyển Nhi mặc dù gia đình phú quý nhưng không có vẻ tự cao tự đại, nói chuyện với2nàng ấy rất vui, thế nên Tử La cũng quý mến nàng. Tô Sở Nguyệt ban đầu cũng đứng nói chuyện với tỷ muội Tử La, nhưng Tử La cảm thấy Than Uyển Nhi nói chuyện với Tô Sở Nguyệt rất khách sáo. Tô Sở Nguyệt thấy Than Uyển Nhi thờ ơ như vậy, mà nàng ta vừa mới chơi xấu tỷ muội Tử La nên tỷ muội Tử La cũng không thân thiện, thế nên Tổ Sở Nguyệt chỉ nói mấy câu, sau lại chen vào không được. Lúc đó có nhiều tiểu thư lại đây nịnh8bợ Tô Sở Nguyệt cùng Thần Uyển Nhi. Thân Uyển Nhi không thích những người nịnh bợ như vậy, nhưng Tô Sở Nguyệt lại rất nhiệt tình với bọn họ. Thế là theo lời mấy tiểu thư kia đề nghị, Tô Sở Nguyệt liền dẫn bọn họ ra hậu viện ngắm hoa mai, xem hoa, làm thơ.
Thế là bây giờ trong đình chỉ còn bốn người Tử La các nàng nói chuyện. Chừng nửa canh giờ sau có nha hoàn đến báo là chuẩn bị khai yến, Tử La các nàng liền vào khách sảnh.
Tử La các nàng6đi vào, trong đại sảnh đã chuẩn bị bàn tiệc xong xuôi, đang dâng trà và trái cây. Các phu nhân đã ngồi vào bàn, có điều những tiểu thư đi tới rừng hoa mai còn chưa quay lại. Tử La, Tử Đào đang không biết phải ngồi bàn nào, lúc này Thân Trịnh thị gọi tỷ muội Tử La lại ngồi cạnh bà, Vu phu nhân ngồi bên cũng gọi. Thân Uyển Nhi thấy vậy liền kéo Tử La, Tử Đào, cả Thẩm Yến Nhi về phía bàn chủ. “Uyển Nhi, Nguyệt Nhi biểu tỷ cùng các3tiểu thư khác sao chưa về?” Thân Trịnh thị thấy Tô Sở Nguyệt cùng mấy vị tiểu thư kia chưa về liền hỏi.
“Nguyệt Nhi biểu tỷ bọn họ ra rừng mai ngắm hoa, chắc sắp quay lại rồi ạ.” Thân Uyển Nhi nói.
“Vậy sao các cháu không ra vườn mai ngắm hoa một chút, ta nghe nói rừng mai nhà các cháu là Thân đại công tử di dời từ chỗ khác đến, nghe nói là tuyệt cảnh ở Cổ Thủy trấn đấy.” Vu phu nhân nói trêu.
“Không đẹp như Vu phu nhân nói đâu ạ, chỉ mang5mấy cây mai từ chỗ khác đến thôi. Cháu và mấy muội
muội sợ lạnh nên mới không đi xem. Vụ phu nhân nếu có hứng thú với rừng mai, đêm nay ở lại nhà chúng cháu, mai chúng cháu cùng phu nhân đi ngắm được không ạ?” Thân Uyển Nhi khéo nói.
Vì từ Cổ Thủy trấn đến thị trấn phải mất hơn hai canh giờ, nên đêm nay Vu phu nhân bọn họ phải ở lại Cổ Thủy trấn. Tử La nghe Than Uyển Nhi nói xong không khỏi tán thưởng, không hổ là xuất thân từ gia đình phú quý, xem người ta ăn nói kìa.
“Vậy tốt quá, sáng mai ta ở lại rồi chiều về cũng được, Uyển tỷ nhi dẫn ta đi ngắm hoa mai nha, lúc đó Thần Tam phu nhân cùng Uyển tỷ nhì đừng chê ta phiền phức là được.” Vu phu nhân cười nói.
“Làm gì có chuyện đó chứ, Vu phu nhân nể mặt đến ngắm rừng mai là vinh hạnh lắm rồi, hoa sinh ra là để người ta ngắm mà. Phải rồi, Tử Đào, A La các cháu sáng mai có rảnh không, nếu rảnh thì đến nhà Thân bá mẫu, chúng ta cùng ngắm hoa mai?” Thân Trịnh thị nói.
101.
“Cám ơn Thân bá mẫu đã rủ chúng cháu, chúng cháu cũng muốn đi ngắm hoa lắm ạ, nhưng sáng mai là ngày tính toán sổ sách của Thái Y Các, cháu và A La phải đến đó, thế nên thật ngại quá, chúng cháu không đến được ạ.” Tử Đào từ chối.
“Thế thì tiếc quá, ta còn muốn tâm sự với tỷ muội các cháu chuyện y phục, trang điểm đây. Xem ra lần này không có duyên rồi.” Vu phu nhân ngồi bên nuối tiếc nói. Nhưng sau đó bà lại nói thêm: “Nhưng cũng không sao, lần sau Tử Đào cá cháu lên thị trấn nhớ đến thăm bá mẫu nhé, tới lúc đó chúng ta lại nói chuyện tiếp, được không?”
“Vu phu nhân đã mời, chúng cháu từ chối thì bất kính quá ạ. Chờ mấy huynh muội chúng cháu tới thị trấn nhất định sẽ đến bái phỏng Vu phu nhân. Thực ra nếu Vu phu nhân muốn nghiên cứu chuyện y phục, trang điểm thì cũng có thể đến Thái Y Các ở huyện thành ạ, nhân viên cửa hàng nhất định sẽ chiêu đãi phu nhân cẩn thận. Lúc đó cửa hàng chúng cháu sẽ giảm giá hai phần cho phu nhân. Thân bá mẫu, Uyển Nhi tỷ tỷ cũng thế, nếu mọi người đến Thái Y Các chỉ chúng cháu chỉ tính giá tám phần, giảm hai phần cho mọi người a.” Tử Đào nói.
Tử La nghe Tử Đào nói xong, thật muốn giơ ngón cái tán thưởng Tử Đào.
Ha ha, xem ra mấy năm qua rèn luyện nhiều như thế, Nhị tỷ nàng đã trưởng thành hơn, tiến bộ hơn nhiều, tự tin hơn xưa nhiều lắm. Nhìn đi, tỷ ấy giờ không chỉ kéo khách đến cửa hàng mà còn mở rộng quan hệ với Thân Trịnh thị cùng Vu phu nhân nữa.
“Vậy thì tốt quá.” Quả nhiên Vụ phu nhân nghe Tử Đào nói thế liền cười vui vẻ, phải biết Thải Y Các không tùy ý giảm giá đâu, từ đầu tới giờ chỉ giảm một phần lúc khai trương thôi, còn có hội viên mua hàng hơn tám trăm lượng được giảm giá thêm, còn bình thường Thải Ý Các
không giảm giá cho ai hết. Bây giờ Tử Đào nói giảm giá hai phần cho bà, Vu phu nhân làm sao không vui vẻ được chứ.
* Giảm hai phần = 20%; Giảm một phần =10%.
Thân Trịnh thị nghe thế cũng vui vẻ cảm ơn Tử La các nàng.
Lúc này Tử La chợt thấy Thẩm Yên Nhi ngồi cạnh hơi mất tập trung, nàng nhỏ giọng hỏi: “Yên Nhi tỷ, tỷ sao vậy?”
“Không biết mẹ tỷ đi đâu nữa, tỷ không thấy mẹ đâu hết.” Thẩm Yên Nhi cũng nhỏ giọng trả lời. Thân Trịnh thị ngồi cạnh nghe thấy được, liền cười nói: “Thẩm phu nhân đi thay đồ, chắc tí nữa ra thôi.”
Quả nhiên Thân Trịnh thị mới nói xong thì Thẩm phu nhân cùng hai nha hoàn của bà đi vào. Thân Trịnh thị là ai chứ, sao không biết tỷ muội Tử La và mẹ con Thẩm phu nhân có quan hệ không tồi, thế nên bà cũng quan tâm mẹ con Thẩm phu nhân hơn một chút. Vả lại sau này bà cũng ở lại Cổ Thủy trấn nên cũng khách khí với mẹ con Thẩm phu nhân hơn. Thấy Thẩm phu nhân đi vào, Thân Trịnh thị cũng mời bà lại ngồi chung.
“Thẩm phu nhân, thiên kim của phu nhân ở đây, nào, mời lại đây ngồi.” Thân Trịnh thị nói.
Thẩm phu nhân thấy Thân Trịnh thị nhiệt tình như vậy cũng hơi bất ngờ, ban nãy Thân Trịnh thị khách khí với bà nhưng không nhiệt tình đến vậy, hơn nữa ngồi chung bàn với Thân Trịnh thị đều là Huyện lệnh và Huyền thừa phu nhân cùng một số quý phu nhân khác, ngay cả phu nhân Lâm viên ngoại của Cổ Thủy trấn cũng ngồi phía sau. Theo thân phận của bà cũng không được ngồi ở bàn chính, có điều Thẩm phu nhân nhìn thấy Thẩm Yến Nhi ngồi cạnh Tử La liền biết mẹ con bà có thể ngồi ở bàn chính là nhờ tỷ muội Tử La. Được người ta coi trọng, Thẩm phu nhân đương nhiên cũng vui mừng, huống chi bà có thể ngồi cùng bàn với phu nhân của các vị quan cao hơn trượng phu, đây là vinh hạnh lớn. Thẩm phu nhân càng thêm muốn tạo quan hệ tốt với tỷ muội Tử La. Thẩm phu nhân trong lòng suy nghĩ nhiều, nhưng phản ứng cũng không chậm, liền cảm ơn Thân Trịnh thị rồi ngồi vào bàn. Thẩm phu nhân vừa ngồi xuống thì đám người Tô Sở Nguyệt đi ngắm mai cũng quay về.
Lúc Tô Sở Nguyệt bước vào, bàn của Thân Trịnh thị đã đủ người, Tô Sở Nguyệt sững ra.
Thân Trịnh thị cũng chú ý tới Tô Sở Nguyệt, nhưng bàn đã ngồi đủ người, liền nói: “Nguyệt Nhi, quý khách hôm nay tới nhiều quá, cháu xem bàn này đã đủ người rồi. Hay là ta bảo Uyển Nhi nhường chỗ cho cháu.”
Thân Uyển Nhi nghe vậy liền đứng dậy, mà những người ngồi trong bàn bao gồm cả tỷ muội Tử La cũng đứng dậy nhường chỗ cho Tô Sở Nguyệt. “Trời, mọi người mau ngồi xuống đi ạ, xin đừng khách khí” Tô Sở Nguyệt làm sao dám để mọi người nhường chỗ cho mình, liền vội vàng từ chối, sau đó nhu thuận nói với Thân Trịnh thị: “Tam mợ nói gì vậy ạ, Nguyệt nhi cũng không phải người ngoài, Nguyệt nhi ngồi phía sau cũng được ạ.” Tô Sở Nguyệt nói mang theo sáu phần nũng nịu, bốn phần vui vẻ, khiến các phu nhân tiểu thư trong đại sảnh lại tăng thêm ấn tượng tốt với nàng ta.
“Tốt, Nguyệt nhi thông tình đạt lý lắm!” Thân Trịnh thị cũng ra vẻ vui mừng nói.
Tô Sở Nguyệt giả vờ hào phóng, nhưng khi nàng ta ngồi xuống bàn phía sau, mặc dù ngoài mặt vẫn cười, nhưng khăn tay bị nàng ta và muốn nát. Nàng ta sống nhiều năm như vậy, trong lễ tiệc chưa bao giờ gặp cảnh không được ngồi ở bàn chủ cả.
Được lắm, Thân Trịnh thị vừa rời khỏi gia trạch liền đánh đòn phủ đầu nàng ta, Tô Sở Nguyệt thế, nàng ta nhất định sẽ đem sỉ nhục ngày hôm nay trả lại gấp bội! Mà Lâm phu nhân, Lâm thiếu phu nhân Trần Mỹ Mỹ ngồi bên người Tô Sở Nguyệt không biết ý nghĩ của nàng ta lúc này. Bọn họ thấy có thể ngồi gần Tô Sở Nguyệt như thế liền thi nhau hỏi han nàng ta. Tô Sở Nguyệt đang tâm loạn như ma, không tinh thần ứng đối với bọn họ nhưng cũng không thể mặc kệ, liền gắng gượng cười, nhưng trong lòng phiền chán hai người này vô cùng.
Lúc này Lâm phu nhân và Trần Mỹ Mỹ không biết nói chuyện lấy lòng lại khiến Tô Sở Nguyệt ghi hận, bọn họ vẫn ra sức nói chuyện.
Mà tỷ muội Tử La càng không biết mối hận trong lòng Tô Sở Nguyệt, đương nhiên vui vẻ tiếp tục buổi tiệc.
Thân Trịnh thị thấy mọi người đã đến đủ, liền ra lệnh mang món ăn lên, bắt đầu bữa tiệc.
Tử La cùng Tử Đào không xa lạ gì với những lễ nghi trong bàn tiệc, dù sao các nàng đã đến ăn cơm ở những nơi cao cấp hơn nhiều. Thế là cả bữa tiệc đều ung dung ứng phó.
Nhưng ăn uống tao nhã như vậy tỷ muội Tử La không thể ăn no được, mà các nàng cũng tin chắc những quý phụ, tiểu thư ở đây chẳng ai có thể ăn no cả. Yến hội qua đi, trời cũng dần muộn, không ít phu nhân, tiểu thư bắt đầu cáo từ. Tử La cùng Tử Đào cũng cảm thấy các nàng nên về rồi.
Tử La đang định chào Thân Trịnh thị, thì có nha hoàn đi vào thưa.