Hai người này đều ngưỡng mộ cách thêu hai mặt của Tử Vi, thái độ làm người cũng rất ngay thẳng, Tử Vi lại dịu dàng phóng khoáng nên giao tình của ba người luôn rất tốt.
Sau2đó, Tử Đào đến trấn Cổ Thủy, tính tình rất hợp với đám Trương Tâm Nhi nên bốn người qua lại càng gần gũi hơn, giao tình cũng sâu hơn ngày trước rất nhiều. Mà lần này người8làm hữu ti trong lễ cập kê của Tử La chính là Trương Nhu, một tỷ muội ở nhà mẹ đẻ của Trương Tâm Nhi, trước giờ khá thân với nàng ấy.
Thường xuyên qua lại, đám Tử Vi6cũng quen với Trương Nhu. Tính tình Trương Nhu khá giống Tử Vi, lại có tài, không chỉ biết chữ mà còn có khả năng thư pháp vô cùng tốt, nổi danh là tài nữ ở trấn Cổ3Thủy.
Tử La gặp Trương Nhu vài lần thì thấy, tuy nàng ấy là tiểu thư khuê các nhưng rất thoải mái phóng khoáng, tính tình lại dịu dàng, với cả hay qua lại với mấy người Tử Vi,5Tử Đào nên dần dần Tử La và Trương Nhu cũng thân với nhau.
Lần này, Trương Nhu nghe nói lễ cập kê của Tử La còn thiếu một hữu tỉ thì lập tức tự đề cử mình. Sau khi mọi người bàn bạc cũng hiểu Trương Nhu rất hợp làm hữu ti trong lễ cập kê của Tử La, vì vậy liền quyết định chọn nàng ấy.
Tới ngày Tử La cập kê, cửa lớn như các nàng rộng mở, nghênh đón khách khứa tứ phương.
Bởi vì có Tri phủ phu nhân là Lương phu nhân và muội muội của Huyện lệnh đại nhân làm chính tấn và tán giả, hơn nữa mặc dù nền móng nhà Tử La còn thấp, nhưng mấy năm gần đây càng ngày càng hiển hách, không chỉ có hai tú tài mà còn được hoàng thượng khen chuyện nuôi cá dưới ruộng, không lâu sau đó Tam thiểu gia ít tuổi nhất còn đậu án thủ của Viện thi ở phủ Bạch Nhạc, trở thành án thủ trẻ tuổi nhất Viện thi.
Chuyện làm ăn nhà các nàng mấy năm nay cũng càng ngày càng náo nhiệt, đầu tiên là chuỗi cửa hàng malatang, tiếp theo là Thái Y Các, sau đó lại sáng tạo buôn bán vật dụng nội thất, phổ bách hóa. Tất cả đều là sản nghiệp tiếng tăm lừng lẫy ở Mạc Bắc tam phủ, gia tài phong phú khiến người ngoài khó tưởng tượng nổi. Tuy mấy huynh muội Tử La luôn khiêm tốn, nhưng mọi người cũng biết nhà nàng không thiếu tiền.
Có lúc, mọi người còn âm thầm suy đoán, nếu không tính Thân gia có tiền có thể mới tới thì thủ phủ của trấn Cổ Thủy có khi không phải Lâm gia mà là nhà các nàng ấy chứ.
Có điều, bởi vì từ trước đến giờ nhà Tử La chưa bao giờ nói rõ gia tại nhà mình là bao nhiêu, nên mọi người cũng không biết là Lâm viên ngoại có tiền, hay nhà Tử La có tiền hơn, đây cũng là vấn đề mà người của trấn Cổ Thủy luôn rất tò mò.
Hiện nay, nhà các nàng không chỉ quen thân với Huyện lệnh huyện Thanh Dương, có ân với ngài ấy mà còn rất thân với Tri phủ phủ Bạch Nhạc. Chính vì vậy, khách khứa đến vào hôm nay cực kỳ nhiều. Có rất nhiều nhân vật máu mặt ở trấn Cổ Thủy đến dự, kể cả mấy nhà giàu trong vùng cũng có mặt đông đủ, có thể nói là rầm rộ chưa từng có.
Sáng sớm Tử La đã dậy trang điểm. Giờ lành đến, tiếng đàn sáo vang lên, Tử La mặc váy áo sặc sỡ chậm rãi ra ngoài trong sự chờ mong của mọi người.
Bời vì lễ cập kê có khá nhiều khâu vụn vặt, để mỗi động tác trong lễ cập kê của mình thật hoàn mỹ, Tử La đã luyện tập trước mấy ngày, hơn nữa lúc ở hiện đại nàng còn có kinh nghiệm lên bục diễn thuyết nên lúc này dù có hơi khẩn trương, nhưng vẫn biểu hiện vô cùng thản nhiên, thong dong, trấn định.
Tử La chậm rãi ra ngoài, dáng vẻ đúng mực, như mỹ nữ bước ra từ trong tranh.
Trong mắt mọi người, thiếu nữ vừa bước ra có làn da nuột nà trắng bóc, tóc đen như mực, mày như núi xa, môi anh đào mềm mại như cánh hoa, quần áo trang sức vô cùng tinh xảo. Trang phục của nàng lộ rõ vẻ cao quý, tư thái thong dong ưu nhã, còn thể hiện được sự xinh đẹp của thiếu nữ, đặc biệt là đôi mắt trong suốt còn sáng hơn, đẹp hơn cả sao trên trời. “Đúng là một thiếu nữ đẹp, rất có khí chất!”
Các bị quý phu nhân và quý nữ đều cảm thán trong lòng. Các quý phu nhân tới từ huyện Thanh Dương và phủ Bạch Nhạc đều phải cảm thán rằng, đây đâu phải là một thiếu nữ nông gia nho nhỏ, có nói là tiểu thư khuê các cũng không quá ấy chứ, với lại cũng chưa thấy nhà thể gia nào có thể nuôi dưỡng được một cô nương có khí chất ung dung như vậy cả. Nhất thời, các quý phu nhân, các vị tiểu thư ở đó đều bị khí chất của Tử La làm xúc động, thậm chí còn có không ít người nghi ngờ nữ tử có danh tiếng không tốt trong lời đồn có thật là thiếu nữ đúng mực, thong dong trước mắt không? Sao vừa bắt đầu nghi lễ các nàng đã không tin rồi?
Chờ Tử La vái chào tân khách xong thì ngồi xuống ghế, mỉm cười chờ Tri phủ phu nhân là Lương phu nhân chải đầu.
“Kim nhật cát nhật, thủy gia nguyên phục, khí nhĩ ẩu chí, thuận nhĩ thành đức, Thọ khảo duy kỳ, giới nhĩ cảnh phúc...” Tri phủ phu nhân cao giọng nói ra lời nguyện cầu. Tiếp đó, Tử La cùng Chung Phương đi ra thay một bộ y phục khác. Các bước tiếp theo tiến hành vô cùng thuận lợi, nhưng cũng phải rất lâu sau mới đến bước cài trâm, kết thúc nghi lễ.
Lúc Trương Nhu bước lên, mọi người đều cực kỳ kinh ngạc với cây trâm được điêu khắc từ bạch ngọc cực phẩm trên tay nàng.
Các nàng không chỉ kinh ngạc vì
chất liệu ngọc quý giá phi phàm, mà còn giật mình vì sự thô ráp của nó. Mọi người đều không nhịn được than thở trong lòng. Đúng là thợ thủ công chẳng ra gì, phá hoại miếng ngọc thượng hạng hiếm có kia. Có điều, dù các nàng có tiếc, có đau lòng cũng chẳng dám nói gì, chỉ có thể âm thầm tiếc hận trong lòng mà thôi. Thật ra, Tử La không hề thấy chiếc trâm cài này thô ráp, chỉ là nó không được các bậc thầy điêu khắc làm ra nên có chút không tinh xảo thôi mà, chứ kiểu dáng rất hợp mắt nàng đấy chứ.
Đám Tử Thụ đã nói đây là chiếc trâm cài quý nhất bọn họ tìm được, nàng rất tin tưởng họ, cho nên không hề cảm thấy có gì không hài lòng, thậm chí nàng còn rất thích nữa. Trước bữa trưa, cuối cùng buổi lễ cập kê cũng kết thúc.
Từ sáng sớm đến giờ, mọi người đều đã đói bụng, lúc đám Tử La mời khách khứa ngồi vào mâm, mọi người đều hăng hái. Tiệc hôm nay các nàng đặt ở Lưu Hương Lầu, là bàn tiệc nhất đẳng, nhưng Lưu chưởng quỹ không hề thu của nhà nàng một đồng nào.
Lúc này mọi người đều đã đói bụng, bàn tiệc lại cực kỳ phong phú, mỹ vị, vậy nên bữa tiệc có thể nói là cả chủ và khách đều vui. Lễ cập kê của Tử La diễn ra cực kỳ hoàn hảo, thậm chí là không chút tì vết nào. Mà cũng giống như dự liệu của đám Tử Thụ, sau lễ cập kê phô trương thanh thế này của Tử La, quả nhiên, hiệu quả không tồi chút nào. Những lời đồn nhảm bên ngoài về Tử La đã ít hơn rất nhiều, kết quả thậm chí còn tốt hơn những gì đám Tử Thu tưởng tượng.
Bởi vì có “nhân vật lớn” là Tri phủ phu nhân - Lương phu nhân và muội muội của Huyện lệnh đại nhân - Chung Phương làm chính tấn và hữu tư, biểu hiện của Lương phu nhân và Chung Phương với đám Tử La lại vô cùng tốt nên mọi người đã nhanh chóng định vị lại vị trí của huynh muội Tử Thụ, không dám đắc tội với họ.
Hơn nữa bởi vì Lương phu nhân đến, chuyện lần trước Tử La đến nhà Lương tri phủ dự hoa yến đã vẽ một bức tranh giống y đúc Lương phu nhân lại được truyền bá ra ngoài một cách rộng rãi. Nhất thời, Tử La lại trở thành điểm nóng trong câu chuyện của mọi người, chỉ là lần này không phải bàn tán sỉ nhục, mà là tán dương tài hoa của nàng. Cứ như vậy, dần dần những lời đồn đãi không tốt trước đó đã có chuyển biến. Không ít người đã bắt đầu nghi ngờ tính chân thực liên quan đến những lời đồn về Tử La. Hơn nữa hôm đó Tử La biểu hiện vô cùng xuất sắc, từng bước chân nhấc tay đều cực kỳ đoan trang cao quý, khí chất phi phàm, để lại ấn tượng lớn với khách khứa đến dự. Mọi người cũng hiểu một nữ tử không kiêu ngạo không siểm nịnh, đoan trang phóng khoáng như vậy không hề giống người trong lời đồn, thể là người nghi ngờ những lời đồn đó ngày một nhiều. Vì vậy, tuy tất cả mọi người đều nửa tin nửa ngờ về những lời đồn xấu liên quan đến Tử La, nhưng ít nhất cũng tốt hơn trước kia nhiều rồi.
Chính vì vậy, áp lực về những lời đồn của đám Tử La cũng nhẹ đi không ít.
Có điều, tuy mọi người đã có nhận thức mới về Tử La, nhưng vì mọi người rất coi trọng thanh danh của các cô nương, nên dù Tử La đã cập kê mà số nhà đến cầu thân không nhiều. Những nhà đến cửa cầu thân đều không có điều kiện tốt như Tử Vi, Tử Đào năm đó, mà những nhà tốt thì lại không thích hợp.
Vẫn chưa có nhà nào trong sạch chân chính, khiến đám Tử Thụ hài lòng cả.
Có điều chuyện này cũng nằm trong dự liệu của đám Tử Thụ. Dù sao thì lời ra tiếng vào về Tử La lúc trước thật sự rất khó nghe, đặc biệt là Tử La còn bị lời đồn không rõ ràng với Thận Diệc Phàm nên có rất nhiều gia đình không muốn mạo hiểm. Ngộ nhỡ lời đồn là sự thật thì họ không thể chấp nhận kết quả được.
Vì vậy, đám Tử Thụ thấy vẫn chưa có nhà thích hợp đến cầu thân thì cũng không gấp, ít nhất là so với sự lo lắng khôn nguôi trước kia, bây giờ họ trấn tĩnh hơn rất nhiều. Tử La khá tò mò về những chuyển biến của đám Tử Thụ, không nhịn được liền hỏi.
Họ bảo rằng là họ thấy câu nói trước kia của nàng rất đúng, hôn nhân đại sự không phải là việc tiện thể, không thể gấp được. Vì vậy họ chấp nhận tìm từ từ, không tìm được cũng chẳng sao, cùng lắm là ở thêm với nàng mấy năm nữa. Vả lại, chờ sang năm Tử Thụ, Tử Hiên đậu cử nhân rồi, hôn sự của nàng càng chẳng cần gấp. Lúc đó của nhà nàng cao hơn rồi, chẳng lẽ còn sợ không có người trong sạch đến trước hay sao.
Phải nói là hai người Tử Thụ, Tử Hiên cực kỳ có lòng tin với việc đỗ cử nhân vào năm sau.
Hai người chắc chắn mình có thể đậu, chỉ là không dám xác định thứ hạng trước sau thế nào. Dù sao thì kỳ thi Hương không thể so với chuyện thi Đồng sinh nho nhỏ được, muốn đạt được thành tích tốt thì họ vẫn phải tốn sức nhiều.