*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lúc quan giám khảo của trường thi đọc đến tên Tử Thụ, Tử La có thể cảm nhận một cách rõ ràng sự sôi nổi của mọi người xung quanh.
Tử La nhanh chóng đoán ra nguyên nhân vì sao, có thể là vì Tử Thụ từng là án thủ nhỏ tuổi nhất kỳ thi Viện, cộng thêm danh tiếng bên ngoài của mấy huynh muội cho nên có nhiều người biết đến Tử Thụ cũng không phải là chuyện gì quá kỳ lạ.
Tử Thụ cầm giỏ đựng đồ thi tạm biệt mọi người, lúc mọi người quan tâm dặn dò, Tử La cũng cười nói: “Đại ca, cố gắng lên, A La chờ tin tốt của huynh.” Nói xong còn cùng Tử Hiên ra hiệu cố lên nữa
“Ừ, A La yên tâm
Muội cứ ngoan ngoãn ở nhà gợi tin tức tốt của chúng ta, phải nghe lời mấy người2Trần thẩm nhé.” Tử Thụ nghe vậy thì cười trêu chọc Tử La mấy câu.
Có thể nói, Tử Thụ lúc này trông vô cùng phóng khoáng, chẳng nhìn ra chút khẩn trương nào, cũng có thể nói là mọi người không thể nhìn ra được tâm trạng Tử Thụ lúc này.
Tử Thụ trước giờ luôn bình tĩnh, trầm lặng, vui buồn không lo, rất hiếm ai có thể nhìn ra suy nghĩ của cậu được.
Có điều, Tử La rất hiểu Tử Thụ, cũng biết lúc này Tử Thụ đã tính toán kĩ càng đâu vào đấy nên chỉ mỉm cười, càng yên tâm về Tử Thụ hơn,
Sau khi Tử Thụ bước ra, Tử La cảm nhận được một cách rõ ràng rằng có rất nhiều ánh mắt rơi lên người cậu.
Tử Thụ mặc trường bào bằng vải bông màu xanh da trời, gương mặt đường hoàng tuần lãng, tuấn8tú lịch sự, tuy trông không cường tráng lắm, nhưng tuyệt nhiên không phải loại thư sinh trói gà không chặt, có thể nói là vóc dáng vừa đủ
Cũng có thể là vì hay được tẩm bổ bởi nước linh tuyển nên phong thái của Tử Thụ vô cùng tốt, không hề có vẻ yếu ớt tái nhợt
Như vậy, dù đường nét gương mặt không quá sắc sảo nhưng vẫn rất sáng sủa rạng rỡ
Vậy nên Tử Thụ vừa xuất hiện, mọi người xung quanh đều tập trung ánh mắt vào người cậu, đặc biệt là mấy phụ nhân và các cô nương
Tử Thụ là người trong cuộc nhưng hình như chẳng chú ý gì đến ánh mắt của mọi người
Cậu cầm giỏ đựng đồ thi, bước từng bước một về phía cửa kiểm tra của trường thi
Thấy bước chân trầm ổn, tinh thần bình tĩnh kia của Tử9Thụ, mọi người xung quanh cũng bình tĩnh hơn rất nhiều
Thậm chí Tử La thấy dáng vẻ như vậy còn sinh ra một loại ảo giác rằng Tử Thụ đang từng bước đi về phía cánh cửa thành công, sắp có thể chạm đến nó rồi.
Mà thực tế, Tử La cũng tin chuyện đó sẽ xảy ra, Tử Thụ thật sự đang đi từng bước một về phía thành công của cậu.
Mười năm mài kiếm!
Hôm nay, cuối cùng Tử Thụ cũng phải lấy ra “thanh kiểm” đã mài giũa nhiều năm, nàng tin cậu nhất định sẽ đạt được ước muốn, mã đáo thành công
Học vỡ lòng đến năm bảy tuổi thì phải nghỉ học ở nhà, nhưng Tử Thụ dựa vào chính nghị lực của mình vẫn có thể giữ vững được bài vở, cho dù ở nhà có gian khổ thể nào cậu cũng chưa bao giờ2buông bỏ việc học tập
Mấy năm sau đến tận năm mười hai tuổi cậu mới trở lại trường, nhưng với sự thông tuệ, cậu không hề kém cỏi hơn các bạn đồng trang lứa vì nghỉ học giữa chừng, chỉ cần hai năm đã tốt nghiệp rồi giành được án thủ kỳ thi Viện
Cả chặng đường, Tử La biết Tử Thụ dựa vào chính nghị lực, cùng với sự trầm ổn và lòng kiên định hơn người của chính mình
Có thể nói, chặng đường Tử Thụ cố gắng, Tử La chứng kiến tất cả, đây chính là lần thứ hai Tử Thụ thành danh, thu hoạch thành công của mình
Lúc này, nhìn Tử Thụ thuận lợi qua chỗ kiểm tra, đi từng bước đến cửa lớn trường thi, Tử La không nhịn được xúc động
Không những thế, lúc thấy ánh mắt ước ao, thán phục của mọi người, Tử2La chợt có cảm giác con trai nhà mình đã trưởng thành
Ha ha, đại ca nhà nàng cuối cùng cũng trở thành người kiệt xuất trong lòng mọi người
Nghĩ đến chuyện trong này có công lao của mình, nghĩ đến mình cũng có tác dụng trong quá trình trưởng thành của Tử Thụ, Tử La chợt có cảm giác tự hào không nói thành lời
“Ái chà! Thiếu niên vừa rồi là công tử nhà ai thế? Khí thế kia, đúng là không thể chê được.” Tử Thụ vừa vào cửa lớn trường thi, Tử La đã tai thính mắt tinh nghe thấy có người liên tục cảm thán, thiếu niên hắn nói hiển nhiên chính là Tử Thụ rồi
“Này, nói mới nhớ, ta thật sự không nghĩ ra được hắn là công tử thế gia nào ở phủ Bạch Nhạc chúng ta nữa.” Bên cạnh có người lên tiếng trả lời.
“Nhìn trang phục của người đó cũng không phải quá đẹp để quý giá, chắc xuất thân cũng thường thôi, nhưng khi thể của hắn đúng là khiến người ta không thể khinh thường được thật
Ài, ta cũng không nghĩ ra được lại lịch của hắn nữa.” Lại có một người thảo luận cùng.
Lúc này, chung quanh có rất nhiều người đã vểnh lỗ tai lên nghe, nghe xong cũng
đều nghĩ về những điểm mà mấy người kia đã phân tích.
Nhất thời, mọi người đều vô cùng tò mò với thân phận của Tử Thụ.
Đương nhiên cũng không ít người thấy quần áo của Tử Thụ chỉ là loại bình thường, tuy là vải bông thượng hạng nhưng cũng chỉ là loại bình dân so với cẩm tơ lụa.
Nhưng mà đương nhiên, trong lúc đám Tử La không biết, cũng có không ít người đã động lòng với Tử Thụ, nghĩ rằng bộ dạng tuấn tú lịch sự như vậy tất nhiên không phải vật trong ao, nếu cậu có thể đậu kỳ thi Hương, chẳng phải là họ sẽ có thêm một ứng cử viên làm chồng rất tốt sao.
Lúc này, có rất nhiều người không biết thân thể của Tử Thụ đã động lòng rồi
“Ha ha, chắc các ngươi không biết đúng không, vị công tử ca lúc nãy chính là Đổng Tử Thu ở huyện Thanh Dương chúng ta đấy.” Cuối cùng cũng có người biết thân phận của Tử Thụ đứng dậy, khoe khoang kiến thức của hắn với mọi người.
Người này vừa nói xong, xung quanh đã có rất nhiều người lộ ra vẻ mặt hiểu rõ, nhưng đương nhiên vẫn có một số người vẫn không hiểu gì
Thế là người vừa rồi tiếp tục khoe khoang: “Đổng Tử Thụ này chính là người Án thủ kỳ thi Viện ở phủ Bạch Nhạc chúng ta bảy năm trước đấy.”
Nói đến đây, số người biết thân phận của Tử Thụ cũng nhiều hơn, đã có rất nhiều người lộ ra vẻ mặt đã rõ ràng
“Thì ra là huynh muội Đổng gia, đúng là không có gì lạ cả
Nghe nói năm đó Đổng Tử Thu nổi tiếng rồi thì mấy năm không tham gia khoa cử nữa, ngay cả nhị đệ Đổng Tử Hiên đạt được thành tích xuất sắc của học viện cũng không thi tiếp
Không ngờ hôm nay lại có thể thấy họ đến đây dự thi.” Có người bừng tỉnh ngộ ra
“Ôi chao, không ngờ mấy huynh muội không nơi nương tựa đó lại có thể đi đến được ngày hôm nay
Ài, chúng ta không phục cũng không được.” Nhất thời, tiếng bàn luận của mọi người ngày càng sôi nổi
Một số người đã sớm biết thân phận của Tử Thụ lại không tham gia bàn luận cùng
Có điều, thấy mọi người xung quanh bàn luận như thế, lòng mấy người đó cũng nóng lên theo mọi người
Không cần phải nói, bọn họ đang tính toán xem có thể kết giao với Tử Thụ không, mấy cô nương tâm trạng còn nhộn nhạo hơn
Mấy người Tử La bên cạnh càng nghe càng thấy xôn xao trong lòng, Cơ mặt run run..
Ha ha..
Không ngờ Tử Thụ đã xuất sắc đến mức này rồi
Nhất thời, Tử La cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu, thôi thì binh tới tướng đỡ, nước tới đất chặn, không cần nàng phải lo lắng quá làm gì
Cũng may, đa số sự chú ý của mọi người chỗ này đều dồn vào quan giám khảo đang đọc danh sách thí sinh và kiểm tra đồ vật mà họ mang vào trường thi
Tiếp đó, cũng không lâu lắm đã đọc tới tên Tử Hiên.
Trong tiếng cổ vũ của đám Tử La, Tử Hiển cũng mỉm cười, bước đi nhẹ nhàng, thậm chí trông có vẻ còn khá vui sướng đi về phía trường thi
Mọi người xung quanh thấy Tử Hiên đi qua đều kinh ngạc thán phục
Nếu như nói gương mặt của Tử Thụ vẫn chưa coi là nổi bật thì Tử Hiên bây giờ tuy chưa trưởng thành nhưng đã được coi là một mỹ nam hiếm thấy rồi.
Hơn nữa, so với Tử Thụ tính tình trầm ổn, gương mặt tươi cười của Tử Hiên khiến người ta có ấn tượng tốt vô cùng, vậy nên ánh mắt mọi người nhìn Tử hiên cũng hào hứng hơn rất nhiều.
Chờ Tử Hiên đi vào trường thi, sự chú ý của mọi người mới rời khỏi cậu, không ít người tinh ý đã chú ý đến đoàn người Tử La.
Thấy đoàn người của bọn họ có xe ngựa, có nô bộc, nha hoàn, không ít người đã đoán được của cải nhà bọn họ rồi
Nhất thời, một số người không thể hiểu rõ được mấy huynh muội Tử La, mấy ý nghĩ về Tử Thụ, Tử Hiên cũng đồng loạt thay đổi.
Mấy nhà muốn tuyển hai người làm con rể đều bắt đầu do dự, sau khi tìm hiểu được địa vị nhà họ thì đều bỏ ý nghĩ này đi.
Còn mấy nhà muốn gả con gái cho Tử Thụ, Tử Hiên thì lại vô cùng hài lòng, nhất là lúc nghe thấy thân phận và của cải của mấy huynh muội họ
Quan giám khảo lại đọc tên rất nhiều thí sinh, mọi người cũng bàn luận về một số thí sinh xuất sắc, cuối cùng thì cũng đọc đến tên Thiết Đản
Tử La thấy vậy cũng nhanh nhảu nhắc nhở Thiết Đản và mấy người Trần thúc, Trần thẩm một tiếng.