*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bởi vậy A La kiến nghị với Trịnh tướng quân cùng mọi người, vào ngày kia nên canh phòng và bảo vệ biến thành một cách nghiêm ngặt nhất, mà những ngày sau đó cũng không được lơ là phòng bị.” “Với lại, theo như A La thấy thì vào ngày kia quân địch sẽ đến công thành là có khả năng lớn nhất!” Tử La tiếp tục nói ra suy đoán của bản thân về thời gian mà quân địch có lẽ sẽ chọn để tấn công thành
Thấy mấy người Trịnh Thế Nghiệm đều nhìn về phía mình, rõ ràng bọn họ đang chờ nàng nói ra những căn cứ suy đoán, thể nên nàng tiếp tục giải thích: “Tóm lại nếu ngày đó Mạc đại ca bởi vì độc phát tác mà chết theo như dự đoán của quân địch,3thì đến lúc đó, tinh thần của những tướng lĩnh chỉ huy như Trịnh tướng quân đây nhất định sẽ vô cùng rối loạn
Nếu bọn chúng nhân cơ hội này, dùng quân lực áp đảo để tấn công thành thì nhất định chúng ta sẽ trở tay không kịp
Mà đây chính là thời cơ tốt nhất để bọn chúng tấn công thành trì.”
Trịnh Thể Nghiêm, Mạc Nhị thúc, Mạc Tam thúc, còn có Mạc Nhị sau khi nghe suy đoán của Tử La thì bọn họ chỉ cần suy nghĩ một chút đã hiểu rõ sẽ có chuyện gì xảy ra, liền gật đầu cảm thấy suy đoán của Tử La vô cùng có lý
Không sai, nếu Mạc Vân Thiên thật sự bỏ mạng giống như dự đoán của quân địch, thì đến lúc đó chắc hẳn những tướng lĩnh này sẽ1vô cùng đau buồn và hoảng loạn
Vào lúc bọn họ đang đau buồn nhất thì nhất định sẽ không có sự vững vàng, tỉnh táo và sức phán đoán như trước kia
Khi đó chính là thời cơ tốt nhất để quân địch tấn công
Nếu như lúc bọn chúng tấn công lại lan truyền ra tin Mạc Vân Thiên bị trúng độc mất mạng, đến lúc đó nhất định quân đội Mạc gia sẽ đại loạn
Mà bọn họ đang trong hoảng loạn thì làm sao có thể có tinh lực chỉ huy quân đội Mạc gia cũng đang bị loạn được
Một khi bọn họ không khống chế được tình hình thì nhất định quân đội Mạc gia sẽ thua như núi lở.
Chờ tới khi những tướng lĩnh là bọn họ hồi phục tinh thần thì thời cơ đã qua đi, bọn họ cũng6chỉ có thể bất lực, không thể xoay chuyển được tình hình nữa rồi
Sau khi đã suy nghĩ rõ ràng những điểm then chốt trong đó, đám người Trịnh Thế Nghiêm không thể nhịn được mà đổ mồ hôi lạnh! Tử La thấy mọi người sau khi nghe những lời nàng vừa nói đều trở nên nghiêm túc thì nàng biết bọn họ đã hiểu được ý mà nàng muốn nhắc nhở rồi.
Thấy bọn họ đã hiểu, nàng suy nghĩ một chút rồi mới nói tiếp: “Đương nhiên, nếu qua ngày kia mà quân địch chưa tấn công thành thì chúng ta cũng không thể thả lỏng
Dù sao sau đó vài ngày cũng vẫn là thời cơ tốt để bọn họ tấn công thành
Nếu bọn họ muốn chắc chắn hơn thì khả năng sẽ đợi qua ngày độc Nhất Nguyệt Đoạn phát4tác mới đến cũng là điều rất có thể xảy ra
Đổi cách nói khác thì bắt đầu từ ngày hôm nay chúng ta phải chú ý tới việc canh phòng biến thành
Mà ngày kia và mấy ngày sau đó chính là trọng điểm phòng bị của chúng ta.”
Vì việc này liên quan tới sự tồn vong của biến thành nên lúc này Tử La cũng không cố ý giấu giếm, hơn nữa với độ tuổi hiện tại, nàng cũng không còn là trẻ con nữa, huống hồ từ trước tới nay nàng vẫn làm cho người ta cảm thấy nàng là người có chủ kiến, thông minh, thế nên những điều mà nàng nghĩ đến này cũng không khiến mọi người quá ngạc nhiên.
Tử La nói xong thấy mọi người chỉ đầu đồng ý chứ không có biểu hiện kinh ngạc với3suy nghĩ của nàng, vì vậy nàng tiếp tục nói một cách nghĩ khác.
“A La cũng không rõ những suy đoán tiếp theo của A La có đúng hay không...” Mạc Tam thúc, người đã hoàn toàn bị sự thông minh sắc sảo của Tử La thuyết phục, nghe Tử La nói đến đây liền không hề do dự, nói: “Tam tiểu thư, cô cứ nói đi, đừng ngại!”
“A La cảm thấy, từ lúc Mạc đại ca trúng Nhật Nguyệt Đoạn” thì quân địch cũng đã tính toán kĩ lưỡng từng bước một những chuyện về sau rồi
Từ chuyện Mạc đại ca trúng Nhật Nguyệt Đoạn, Hà Bình ở thành Dực Châu tự xưng vương, tới chuyện cách đây không lâu thành Dực Châu khởi binh tấn công Lương Châu, lại tới chuyện cửa khẩu Quảng Yên hôm nay bị thất thủ, Trịnh tướng quân trúng mai phục nên bị thương nặng
Những việc này đều đã được quân địch tính toán tỉ mỉ từ lúc hạ độc Mạc đại ca rồi.”
“Nếu như A La đoán không sai, tiếp theo bọn họ nhất định đang chờ độc của Mạc đại ca phát tác rồi sẽ ngay lập tức tấn công biển thành
Đến lúc đó, nếu như không bảo vệ được biến thành thì thành Lương Châu cũng rất nhanh sẽ bị chiếm đóng
Khi đó, thứ chờ đợi quân đội Mạc gia chúng ta là cái gì thì có lẽ không cần A La nói, mọi người đều có thể dự đoán được.”
Tử La nói đến đây liền ngừng lại, không nói tiếp nữa mà để thời gian cho bọn họ suy nghĩ kĩ những chuyện này.
Mạc Tam thúc nghe Tử La nói xong thì cùng Trịnh Thế Nghiêm, Mạc Nhị thúc, Mạc Nhị trầm tự hồi lâu, tiếp đó ông là người đầu tiên vỗ đùi, nói: “Tam tiểu thư, những gì cô nói đều vô cùng hợp lý!” Ông lại hùng hổ nói tiếp: “Những tên khốn kiếp này vậy mà đã thiết kế bẫy cho chúng ta từ lâu rồi
Thế mà đến tận lúc này chúng ta nghĩ ra được
Bà nhà nó chứ, bình thường những tên khốn kiếp này chỉ biết thô lỗ dùng sức, không ngờ bây giờ lại giảo hoạt như vậy
Vậy mà đã bày ra cục diện lớn như vậy chờ chúng ta.”
Lúc này Mạc Tam thúc đã biết chân tướng mọi chuyện, phát hiện bị liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô tính kể thê thảm như vậy thì không khỏi
tức giận
Những câu nói thô tục mọi khi cũng bộc phát ra tại lúc này, nói xong nhìn thấy có Tử La ở đây thì mới cảm thấy ngượng ngùng, nhưng lúc này sự tức giận với đám liên quân hai nước kia đã thẳng thể.
Mà mấy người Trịnh Thế Nghiêm, Mạc Nhị thúc, Mạc Nhị tuy không nói gì nhưng sắc mặt của bọn họ lúc này cũng không quá tốt
Nhìn thấy Mạc Tam thúc và Trịnh Thế Nghiêm túc đến độ khó kiềm chế được như vậy, Tử La nghĩ đến những lời mà nàng sắp nói liệu có khiến cho bọn họ càng thêm tức giận hay không, thế nên nàng không khỏi rụt cổ lại, nhưng nàng nhất định vẫn phải nói những điều tiếp theo cho bọn họ biết: “A La còn nghĩ tới một điều...”
Thấy Tử La dường như hơi sợ hãi trước cơn giận dữ của bọn họ nên Trịnh Thể Nghiêm, người tỉ mỉ nhất, là người đầu tiên chú ý đến, hắn liền vội vàng động viên Tử La: “Tam tiểu thư, cô nghĩ ra điều gì thì đừng để ý, cứ việc nói ra, đối với chúng ta những chuyện này rất có lợi.” Nghe xong lời này của Trịnh Thể Nghiêm, Tử La vốn dĩ đã quyết định nói rồi, thấy vậy thì càng không hề có bất kỳ do dự gì: “A Là cảm thấy Mạc đại ca trúng độc Nhất Nguyệt Đoạn” rất có khả năng là liên quan tới Khải Quốc ở Tây Nam.”
Nói đến đây, thấy vẻ mặt của mấy người Trịnh Thể Nghiêm lại càng nghiêm túc hơn, Tử La sắp xếp lại câu chữ cho nó dễ hiểu hơn: “Độc mà Mạc đại ca trúng hẳn là do đám Dạ Quốc, Hung Nổ hợp tác với Khải Quốc
Bởi vì Nhất Nguyệt Đoạn" là thứ chỉ có hoàng thất Khải Quốc mới có, như vậy độc của liên quân khẳng định đến từ Khải Quốc.” “Điều này nói lên cái gì? Điều này nói lên rằng mấy quốc gia này đã sớm cấu kết với nhau, mà sau khi liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô tấn công chúng ta, Khải Quốc ở Tây Nam cũng khởi binh tấn công theo
Đây nhất định không phải do nhất thời nổi lòng tham, muốn chia một phần lời
Những thứ này đều do mấy quốc gia đó đã âm mưu từ sớm
Thế nên, hoàn cảnh khó khăn mà Đại Tề chúng ta phải đối mặt tuyệt đối không phải là một sự trùng hợp, mà là do bọn chúng đã chung tay tính toán
Còn trong triều chúng ta có người tham dự hay không, thiết nghĩ Trịnh tướng quân hẳn là biết rõ hơn A La.”
“Vậy không biết Tam tiểu thư có ý kiến gì với cục diện hiện tại không?” Trịnh Thể Nghiêm nghe xong những lời Tử La nói đã hoàn toàn tin tưởng và nể phục nàng, hắn không tự chủ được hỏi Tử La có ý kiến gì về cục diện hiện tại hay không.
Thấy thái độ của Trịnh Thể Nghiêm cùng với vẻ mặt của mấy người Mạc Nhị thúc thì Tử La biết bọn họ đã hoàn toàn coi trọng ý kiến của mình, thế nên nàng cũng không giấu giếm nữa: “A La nghĩ nguy cơ lần này mà Đại Tể chúng ta gặp phải là do mấy quốc gia này đã họp lại bày mưu tính kể từ lâu rồi
Cho nên cũng không hề cảm thấy kỳ lạ tại sao liên quân Dạ Quốc và Hung Nô có thể lựa chúng ta vào trong một cái vòng tròn lớn như vậy
Có lẽ vì thời khắc này mà mấy quốc gia này cũng đã chuẩn bị sẵn sàng từ rất lâu rồi.”
Nói đến đây, thấy vẻ mặt của mấy người Trịnh Thể Nghiêm và Mạc Nhị thúc càng thêm nghiêm túc, Tử La dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: “Cho nên, nguy cơ hiện giờ chúng ta gặp phải trước giờ chưa từng có
Không chỉ có quân đội và tướng lĩnh của hai nước Dạ Quốc và Hung Nô chuẩn bị đầy đủ, mà ngay cả Khải Quốc cũng đã chuẩn bị kĩ càng từ lâu
Lần tấn công Đại Tề chúng ta lần này, Khải Quốc tuyệt đối sẽ không chỉ là quấy rối vài trận nhỏ để tìm chút lợi ích giống như mấy chục năm trước
m mưu lần này của bọn chúng tuyệt đối không nhỏ.”
Nghe đến đây, Mạc Tam thúc rốt cuộc không nhịn được mà đập nát một cái bàn trước mặt, mắng vài câu thô tục
Nếu không phải có Mạc Nhị thúc ngăn cản kịp thời thì khẳng định ông đã nhảy dựng lên rồi
“Chuyện này đúng thật là, đúng thật là bị người ta đè lên đầu lên cổ luôn rồi! Đáng hận, đáng hận! Chẳng lẽ đám khốn kiếp này âm mưu muốn thâu tóm triều Đại Tề chúng ta xong rồi chia nhau sao?” Mạc Tam thúc đã nói xong, nhưng thấy mọi người không lên tiếng thì trầm mặc, rốt cuộc mới phản ứng lại những gì mà ông nói chính là ý nghĩ của những quốc gia đó
Thế nên ống càng giận: “Chuyện này đúng là khinh người quá đáng, khinh người quá đáng mà!” “Lão Tam, đệ bình tĩnh một chút!” Giọng nói của Mạc Nhị thúc tuy không lớn nhưng cũng đủ làm cho Mạc Tam thúc bình tĩnh lại.
Thấy Mạc Tam thúc đã bình tĩnh lại, Mạc Nhị thúc mới cười châm chọc, lạnh lùng nói: “Hừ, tham lam như vậy không sợ bị căng bụng mà chết sao! Bọn chúng nghĩ chúng ta chỉ là vật trang trí chắc? Chúng ta còn đang muốn xem xem kế hoạch mà bọn chúng âm mưu tính toán từ lâu cuối cùng có thể thành công hay không?”
Giọng điệu này của Mạc Nhị thức làm cho mấy người Tử La thấy rất rõ sự xem thường và châm chọc của ông.