*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trên khuôn mặt người áo đen không có biểu cảm gì, chỉ có sự cung kính với người đàn ông biếng nhác, nhìn về mặt kiến nghị của hắn, cũng đủ thấy hắn không phải là người bình thường
“Đi, bảo mấy người Mã tướng quân cẩn thận đi thăm dò xem tên Trần Bắc Hầu kia chết thật rồi hay chưa, còn nữa, cho dù tình huống thế nào đi nữa, vẫn cứ tiếp tục tung tin Trần Bắc Hầu đã chết.” Người đàn ông biếng nhác sai bảo từng câu từng chữ.
“Vâng, chủ tử!” Người áo đen hành lễ trả lời
Người đàn ông biếng nhác thấy vậy dùng một chút, lại tiếp tục lên tiếng: “Bảo Mã tướng quân làm xong hai việc này3rồi thì đến gặp bản vương.”
“Tuân mệnh!”
“Đi đi!” Thấy người áo đen đáp ứng rồi, người đàn ông biếng nhác liền phất tay bảo người áo đen lui xuống
“Vâng!” Nghe vậy, người áo đen không nói hai lời liền đứng lên khỏi mặt đất, sau đó lại giống như lúc đến, rất nhanh đã biến mất khỏi lều lớn
Sau khi người áo đen đi rồi, người đàn ông biếng nhác lại rơi vào trầm tư rất lâu, vẻ buồn rầu giữa hai hàng chân mày như ẩn như hiện.
Hai canh giờ sau, đang lúc hắn đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì có tiếng bẩm báo bên ngoài lều lớn, sau đó, một người đàn ông khoảng hơn hai mươi tuổi mặc áo giáp, diện mạo1bình thường đi đến, quỳ xuống đất bẩm báo, “Chủ tử, Mã tướng quân đã đến!”
“Cho hắn vào đi!” Người đàn ông biếng nhác cuối cùng cũng chớp chớp hai mắt, con ngươi sâu thẳm không thấy đáy làm người ta nhìn không rõ hắn đang suy nghĩ gì
Người đàn ông trẻ tuổi có diện mạo bình thường nghe vậy, trong lòng không biết vì sao lại run lên, rõ ràng trên mặt người đàn ông biếng nhác này không có một chút nghiêm nghị nào, nhưng không hiểu sao hắn lại cảm thấy nguy hiểm.
Vì thế, trong lòng hắn run rẩy, hắn nhanh chóng cúi người nói: “Vâng!” Nói xong, hắn thi lễ lui ra ngoài, nếu không phải đi quá nhanh sẽ làm6người đàn ông biếng nhác không vui thì chắc chắn hắn đã chạy rồi.
Quả nhiên, người đàn ông trẻ tuổi diện mạo bình thường mới đi ra, một người đàn ông cao lớn, cường tráng hơn ba mươi, bốn mươi tuổi, mặc một bộ áo giáp đã đi vào
Người tới chính là Mã tướng quân mà người đàn ông biếng nhác đã nhắc đến.
“Vương gia..” Mã tướng quân vừa mới quỳ xuống, đang định bẩm báo thì người đàn ông biếng nhác liền lên tiếng: “Mã tướng quân không cần khách sáo, nói đi, những chuyện mà bản vương bảo người làm thế nào rồi?”
“Thưa vương gia, người mà thuộc hạ phái đi nghe ám vệ mai phục trong quân doanh của quân đội Mạc4gia báo cáo lại rằng hiện tại bọn họ cũng không có cơ hội tới gần lều chỉ huy của Trần Bắc Hầu, cho nên tạm thời còn chưa thể khẳng định rốt cuộc tên Trần Bắc Hầu kia đã bị độc phát tác mà chết chưa
Chủ tướng Trịnh Thể Nghiệm mới nhậm chức là một kẻ vô cùng cẩn thận, hiện tại người của chúng ta không thể tới gần những nơi mấu chốt được, cho nên tin tức có thể nhận được cũng là có hạn.”
Mã tướng quân tuy rằng trong lòng phát run, nhưng vẫn không thể không trả lời đúng sự thật.
Sau lần trước, khi Mạc Vân Thiên phải chịu thiệt hại lớn ở cửa khẩu Quảng Yên, hắn liền biết3được trong quân đội Mạc gia có gian tế trà trộn vào, cho nên lúc đó cũng đã tra xét qua gian tế mà liên quân hai nước đã trộn lẫn vào, nếu không phải hắn đột nhiên trúng độc thì gian tế của liên quân hai nước đã bị bắt hết từ lần đó rồi
Rồi sau đó, mấy người Trịnh Thể Nghiêm lấy lại tinh thần cũng đã tiếp tục tra rõ chuyện gian tế, nhưng khi đó, gian tế của liên quân hai nước đã sớm hủy diệt chứng cớ, cho nên mấy người Trịnh Thể Nghiêm cũng chỉ tra ra được mấy gian tế không quan trọng mà thôi
Nhưng mà trước sau bị Mạc Vân Thiên và bọn Trịnh Thể Nghiệm điều tra và loại bỏ, tuy rằng hiện tại số gian tế của liên quân hai nước không bị một lưới bắt hết, nhưng cũng không sót lại bao nhiêu người
Đây cũng là duyên cớ tại sao gần đây, gian tế của bọn họ không thể phát huy được hiệu quả gì ra hồn cả, mà hôm nay Mã tướng quân cũng không thể xác định được tình hình của Mạc Vân Thiên như thế nào rồi
“Ồ, thể Mã tướng quân cảm thấy tên Trần Bắc Hầu này đã chết hay chưa chết?”
Mã tướng quân nghe thấy câu hỏi của người đàn ông biếng nhác, đâu biết phải trả lời như thế nào, tạm thời hơi khó xử, “Thuộc hạ..
thuộc hạ không dám kết luận bừa bãi!”
Qua một câu nói đơn giản này cũng đủ để thấy được tên Mã tướng quân này dù thô kệch nhưng đôi lúc vẫn tinh tế cẩn thận, không giống như bề ngoài, làm cho người ta cảm thấy hắn là một người bộc trực, ngay thẳng, không thể giấu giếm.
“Mã tướng quân không cần căng thẳng, ngươi thử nói cái nhìn của mình về tình hình tấn công thành lần này đi, cả phương pháp ứng phó với tình huống hiện tại nữa!” Người đàn ông biếng nhác nghe vậy trái lại cũng không giận dữ mà chỉ hỏi quan điểm của Mỹ tướng quân.
Lần này, Mã tướng quân không dám qua loa nữa mà trả lời rõ ràng từng điểm một, “Đối với đợt tấn công thành lần này, bên ta chuẩn bị khá đầy đủ, hơn nữa lại là đánh bất ngờ, nhưng đối phương lại giống như đã dự đoán được trước chúng ta sẽ tấn công thành vào lúc này vậy.”
“Khi chúng ta tiến đến tấn công thành, không ngờ tướng sĩ của đối phương đã nhanh chóng bày ra trận thế nghênh đón, đột nhiên bị tập kích mà không hề có chút bối rối
Trong nháy mắt bị quân ta tấn công, chúng đã trang bị sẵn sàng để nghênh địch, hiển nhiên là đã sớm đoán được quân ta sẽ đến tấn công thành vào lúc nào.”
“Ừ, tiếp tục nói.” Điểm ấy, người đàn ông biếng nhác cũng đã sớm nghe người ta báo cáo rồi.
Thấy người đàn ông biếng nhác không có dấu hiệu tức giận, hơn nữa còn bảo mình tiếp tục phân tích, Mã tướng quân rốt cuộc cũng gạt bỏ sự bất an trong lòng, bắt đầu nghiêm túc nói ra suy nghĩ của mình, “Còn một điều rất kỳ quái nữa chính là, sau trận chiến ở cửa khẩu Quảng Yên lần trước, quân đội Mạc gia không tử trận hơn phân nửa, nhưng độ chênh lệch cũng không kém số lượng này là mấy, thuộc hạ dự đoán số thương binh của bọn chúng dù thế nào cũng phải có khoảng một vạn năm nghìn, số còn lại có thể nghênh địch cũng chỉ hơn bốn vạn người thôi.”
“Nói thế nào thì số lượng thương binh khổng lồ như vậy, vả lại hơn bốn vạn quân còn lại cũng đều đã mỏi mệt và kiệt sức, theo lý mà nói thì dưới tình huống như vậy, sĩ khí của bọn quân đội Mạc gia hẳn phải hạ thấp xuống mới phải
Nhưng mà lần này quân ta đến tấn công thành lại không phải như vậy, sĩ khí của quân đội Mạc gia tuy rằng không được cho là rất tốt, nhưng tuyệt đối không đến mức suy sút
Càng kỳ quái là nhìn trạng thái tinh thần của bọn
chúng không hề giống như là vừa mới trải qua trận chiến ở cửa khẩu Quảng Yên, bọn chúng đều rất có tinh thần.”
“Như thể có thể thấy được, năng lực cầm quân của chủ tướng Trịnh Thể Nghiệm mới nhậm chức đã trở nên lão luyện hơn không ít so với trận ở cửa khẩu Quảng Yên, không ngờ dưới tình huống như vậy mà hắn còn có thể khống chế được binh lính quân đội Mạc gia
Cho nên chúng ta không được khinh thường người này
Còn nữa, theo tin tức mà nhóm ám vệ gửi về, trong trận chiến ở cửa khẩu Quảng Yên, một thương binh vốn bị thương không hiểu tại sao đã bình phục còn nhanh hơn so với bình thường, mà trong số hơn một vạn thương binh hầu như có một nửa bị thương nhẹ đã khôi phục không đáng lo ngại, vả lại, số lượng tướng sĩ trọng thương dẫn đến tử vong cũng chưa đến một trăm
Có lẽ nếu như cứ tiếp tục như vậy thì khi số thương binh này hoàn toàn bình phục lại, mỗi lần tấn công chúng ta đều sẽ vô cùng tốn sức.”
“Còn về phân tích và suy đoán tình hình hiện tại, thuộc họ cảm thấy tuy còn chưa thể xác định tên Trần Bắc Hầu có bị độc phát mất mạng hay không, nhưng chúng ta đã có thể khẳng định tình huống hiện tại của hắn tuyệt đối không hề lạc quan, ít nhất hiện tại hắn không có cách nào đứng dậy cầm quân đánh giặc.” “Vương gia, ngài nghĩ xem, dựa theo sự hiểu biết của chúng ta đối với tên Trần Bắc Hầu này, nếu bây giờ hắn còn có thể đứng dậy cầm quân, hắn tuyệt đối sẽ không thể không xuất hiện ở cổng thành và quản doanh của quân đội Mạc gia, cho nên thuộc hạ nghĩ tình trạng hiện tại của tên Trần Bắc Hầu này khẳng định là không khả quan, khi nào bị độc phát mà chết chỉ là vấn đề thời gian thôi
Cho nên, hiện tại chúng ta căn bản không cần lo lắng tên Trấn Bắc Hầu này, thuộc hạ đã theo mệnh lệnh của vương gia, tung tin Trần Bắc Hầu đã trúng độc mà chết, mà có lẽ Trần Bắc Hầu dù có chết hay chưa đều không có ảnh hưởng gì đến kế hoạch của chúng ta.”
Tên Trinh Thể Nghiêm kia tuy rằng lợi hại, nhưng dù sao cũng không phải là chủ soái, quân đội Mạc gia đã không có Trần Bắc Hầu, dù cho Trịnh Thể Nghiêm có bản lĩnh phi thường, thì dưới lời đồn mà chúng ta tung ra, cùng với việc Trần Bắc Hẩu đã lâu không xuất hiện, ta suy đoán chỉ vài ngày nữa sĩ khí của quân đội Mạc gia sẽ suy giảm đi rất nhiều, đến lúc đó, quân đội Mạc gia gặp loạn thì đã không còn là chuyện mà đám người Trịnh Thể Nghiêm có thể không chế được nữa.”
Nói đến đây, Mã tướng quân cuối cùng cũng lộ ra vẻ đắc ý, nói tiếp: “Cho nên vương gia, chúng ta không cần quá lo lắng, thuộc họ cho rằng quân đội Mạc gia hôm nay chưa lập tức suy sụp chỉ vì đám người Trịnh Thế Nghiêm đã có chuẩn bị từ sớm mới miễn cưỡng khống chế được tình hình mà thôi
Đợi thêm vài ngày nữa, đến lúc đó, chủ soái Trần Bắc Hầu của bọn chúng vẫn chưa thể xuất hiện thì quân đội Mạc gia tuyệt đối sẽ tin tưởng chủ soái Trần Bắc Hầu của chúng thật sự đã mất mạng, đến lúc đó, quân đội Mạc gia khẳng định binh bại như núi đổ
Cho nên vương gia, chỉ cần chúng ta kiên trì, biến thành này khẳng định sẽ là vật trong lòng bàn tay chúng ta, mà ngay cả triều Đại Tề cũng đều phải mở rộng cửa cho chúng ta vào.”
Nói xong, Mã tướng quân đã vô cùng tự tin
Có thể nói, dựa theo lời nói của Mã tướng quân, chỉ cần liên quân hai nước bọn họ kiên trì tiếp tục tấn công biển thành, biến thành này nhất định sẽ bị đánh bại.
Nhưng mà người đàn ông biếng nhác nghe xong Mã tướng quân nói cũng không lộ ra sự vui mừng và hưng phấn giống như trong tưởng tượng của Mỹ tướng quân.
“Mã tướng quân, bất cứ việc gì đều không thể quá tự tin!” Một câu trả lời đầy thâm ý của người đàn ông biếng nhác này đã thành công khiến cho Mã tướng quân lập tức thu hồi vẻ mặt hưng phấn mới vừa rồi.
“Đúng vậy, vương gia! Thuộc hạ hiểu được!” Nhưng sau đó, Mã tướng quân vì không muốn người đàn ông biếng nhác cảm thấy mình vô dụng, vì thể nghĩ nghĩ liền tiếp tục nói: “Cho dù Trần Bắc Hầu này thật sự chưa chết, thậm chí còn có thể đứng lên cầm quân, nhưng đến lúc đó thì hắn đã không còn sức lực để xoay chuyển trời đất nữa rồi
Hơn nữa, ở thành Dực Châu chúng ta còn cắm một quân cờ Hà Bình, nếu biến thành có chuyện gì ngoài ý muốn, vậy thì để cho Hà Bình đánh hạ ba thành ở Lương Châu, đến lúc đó, quân đội Mạc gia trước sau đều có địch, chúng ta đánh hạ biến quan này cũng là chuyện hợp lý.”
Nói đến kề sách xoay xở, trên mặt Mã tướng quân lại tràn đầy tự tin.
Nghe thấy vậy, lúc này người đàn ông biếng nhác cũng lộ ra một tia vừa lòng
Dựa theo phân tích của Mã tướng quân thì lần này bọn họ thực sự là đã có chuẩn bị đầy đủ, không hề có bất kỳ sự lo âu nào, nhưng không biết tại sao, trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng nhưng lại không thể chỉ ra chính xác được.
Vì thế, người đàn ông biếng nhác cũng chỉ có thể tạm thời áp sự hoài nghi xuống đáy lòng, “Mã tướng quân, ngươi phân tích rất đúng! Vậy cứ làm theo kế hoạch của ngươi đi, tranh thủ chiếm lấy biến thành càng nhanh càng tốt
Còn nữa, bảo Hà Bình phải luôn trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng phối hợp với chúng ta.”
Nói xong, người đàn ông biếng nhác liền bảo Mã tướng quân đi xuống tiếp tục làm những công việc tiếp theo.
Về bên phía Tử La, khi liên quân hai nước đến tấn công thành, bọn họ phải trải qua một ngày này trong trạng thái vô cùng căng thẳng.
Hơn nữa, thấy số lượng thương binh ngày càng tăng lên, Tử La lại bắt đầu lo lắng cho trận chiến lần này.