Điền Viên Cẩm Tú

Khác thường


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cho nên, hiện tại bọn họ thật sự không thể không thay đổi sách lược.

Nhưng mà, Thác Bạt Thể Kiệt chỉ hơi vui mừng một lát, sau đó trong lòng lại không thoải mái lắm.

Nói đến đám người Mạc Vân Thiên, những người ở đây đều thay đổi sắc mặt, không khăng khăng tiếp tục đối đầu trực diện với Mạc Vân Thiên nữa

Điều này chứng tỏ điều gì, chứng tỏ bên bọn họ sợ Mạc Vân Thiên, thừa nhận bọn họ không phải là đối thủ của Mạc Vân Thiên! Còn nữa, bây giờ bởi vì sự xuất hiện của Mạc Vân Thiên mà hắn ta đề xuất thay đổi sách lược không phải đồng thời nói lên rằng hắn ta cũng sợ Mạc Vân Thiên hay sao? Cho nên, sau khi3suy nghĩ kĩ những việc này, niềm vui khi thuyết phục được đám người của Thác Bạt Thế Kiệt đã giảm đi hơn nửa.

Trong phút chốc, hắn ta vừa hận vừa đổ kỵ Mạc Vân Thiên, nhưng lại không thể không thừa nhận hắn ta còn có vài phần hâm mộ hắn.

Nhưng mà, hảo hán không chịu thiệt trước mắt

Bây giờ, việc quan trọng nhất của bọn họ là cần thay đổi thế cục

Hừ, chỉ cần bọn họ có thể đạt được thắng lợi cuối cùng, thỏa hiệp và tỏ ra yếu kém tạm thời thì có là gì đâu? Thác Bạt Thế Kiệt tự tin vào việc lấy mạnh bù yêu này thì kế sách tập kích bất ngờ của hắn ta sẽ nắm phần thắng rất lớn

Nghĩ đến đây, Thác Bạt1Thể Kiệt lại thản nhiên nói tiếp: “Như vậy tin rằng mọi người đều biết chuyện hôm nay quân ta tổn thất trầm trọng, liên tiếp tháo chạy đúng không?” Thấy không ít người trong lều đều đồng loạt gật đầu, những người khác không lên tiếng cũng không phản đối, Thác Bạt Thế Kiệt tiếp tục phân tích: “Chúng ta không thể không thừa nhận sức ảnh hưởng của Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên và quân đội Mạc gia

Hôm nay chúng ta đều thấy được sự xuất hiện của Trần Bắc Hầu Mạc Vân Thiên khiến cho tinh thần của quân đội Mạc gia dâng lên rất cao, hoàn toàn không còn bị động như trước.”

“Hơn nữa, bởi vì năng lực chỉ huy và sự điều khiển chính xác của Mạc8Vân Thiên đối với quân đội Mạc gia vô cùng cao khiến cho quân đội Mạc gia phát huy được sức mạnh lớn nhất, sức chiến đấu của bọn chúng cũng tăng lên nhiều

Thấy số người thương vong của quân ta hôm nay đã hơn gấp đôi quân đội Mạc gia và lần lượt đều bị bọn họ đánh lùi từng tốp một

Cho nên, trong tình hình như vậy nếu như chúng ta tiếp tục giằng co với bọn chúng thì bên thua thiệt vẫn là chúng ta

Cho dù quân ta có thêm nhiều người hơn nữa cũng sẽ hao tổn không chịu được.”

Quả nhiên, Thác Bạt Thể Kiệt nói đến đây thì sắc mặt mọi người trong lều cũng bắt đầu dao động

Vốn dĩ bọn họ đã có gần phân nửa người9nhìn thấy sự xuất hiện của Mạc Vân Thiên thì sinh ra ý muốn rút lui, mà bây giờ lại nghe Thác Bạt Thế Kiệt vừa phân tích như vậy

Lúc này đã có hơn chín phần người đồng ý quyết định hoãn lại tốc độ công thành của Thác Bạt Thế Kiệt.

Dù sao, người ở đây đều không phải kẻ ngu, sau khi nghe Thác Bạt Thế Kiệt nói như vậy, cho dù bọn họ phản ứng chậm chạp hơn nữa thì cũng đều hiểu rõ.

Không sai, với tình hình bây giờ, đám người Thác Bạt Thế Kiệt bên này tiếp tục giằng co với đám người Mạc Vân Thiên thì cũng chiếm không được lợi ích gì

Thương vong như thể chỉ khiến cho ưu thế về binh lực của bọn họ ngày7càng không rõ

Bởi vì nếu tiếp tục như thế này, số người thương vong của bọn họ sẽ càng lúc càng nhiều hơn quân đội Mạc gia

Cứ bị giảm xuống dần dần như vậy thì binh lực của bọn họ sẽ ngày càng ít, ưu thế về binh lực bị đám người quân đội Mạc gia giành lại

Cho nên hiện tại các tướng lĩnh hiểu rõ những điều này nên không hề có bất kỳ ý kiến gì đối với chuyện hoãn lại tốc độ công thành của Thác Bạt Thể Kiệt.

Chỉ là Cao Tuấn không phục quyết định của Thác Bạt Thế Kiệt, ông ta không muốn thừa nhận mình sợ Mạc Vân Thiên, ông ta muốn ngày mai tập hợp lại rồi tự mình đi trước, phân cao thấp với Mạc Vân Thiên

Nhưng lại nghĩ đến câu nói trước kia của Tạ giáo úy rằng ông ta đang lấy tính mạng của binh lính mà xem như trò đùa thì lời phản bác này của ông ta không thốt ra được

Lại nhìn thấy mọi người, bao gồm cả người của ông ta ở bên này đều không có ai có ý kiến khác đối với chuyện này nên ông ta càng không dám đề nghị

Thấy tất cả mọi người đều không phản đối, Thác Bạt Thế Kiệt tự tin hơn với quyết định và kế hoạch của mình.

Kế đó, Thác Bạt Thể Kiệt tiếp tục nói ra hết những nguyên nhân khiến hắn ta làm như vậy: “Bổn vương lại để cho đám người Hà Bình ở thành Dực Châu gia tăng công kích với thành Lương Châu là bởi vì phòng thủ của thành Lương Châu yếu hơn rất nhiều so với phòng thủ ở biên thành

Binh lực của quân đội Mạc gia ở đó cùng lắm chỉ có không tới ba chục nghìn người

Hơn nữa, triệu tập lại còn cần thời gian, sức chiến đấu của quân đội triệu tập tạm thời trong phút chốc cũng không mạnh.”

“Cho nên so sánh với biên thành thì thành Lương Châu sẽ dễ dàng công hạ hơn

Vì vậy, chúng ta phải lấy mạnh bù yếu, dốc hết sức lực công hạ thành Lương Châu trước rồi sau đó quay lại giáp công*, chuyện đoạt được biên thành cũng nằm trong tầm tay

Thừa dịp bây giờ, chúng ta ở biên thành thu hút chủ lực của quân đội Mạc gia để cho đám người Hà Bình ở phía sau công hạ thành Lương Châu, đây là cách làm tốt nhất của chúng ta trong lúc này

Đến lúc đoạt được thành Lương Châu bên kia, sau đó chúng ta bao vây tấn công biên thành bên này còn sợ không đánh được sao?”

(*) Giáp công: Tấn công mục tiêu từ nhiều phía

Sau khi nghe xong phân tích từ đầu đến cuối của Thác Bạt Thể Kiệt, người ở đây bao gồm cả Cao Tuấn đều thừa nhận suy xét phân tích của Thác Bạt Thể Kiệt vô cùng có lý

Trong phút chốc, đám người Cao Tuấn dù không phục cũng không tìm được lời nào để nói

“Thuộc hạ cảm thấy lời của vương gia là sự thật, không biết Cao đại tướng quân thấy thế nào?” Mã tướng quân thấy vậy thì hỏi Cao Tuấn đang trầm mặc bên cạnh

Lúc này, Cao Tuấn giống như gà trống đá thua

Tất cả mọi người bây giờ đều đồng ý với cách làm của Thác Bạt Thế Kiệt, ông ta còn có thể nói được gì chứ? Quan trọng nhất là ông ta cũng không có cách đối phó nào tốt hơn so với cách này.

Cho nên, nghe vậy ông ta chỉ có thể cười một tiếng rồi nói: “Thất vương gia lo xa nghĩ rộng, nếu như tất cả mọi người đều đồng ý với cách làm của Thất vương gia thì bản tướng quân cũng không có ý kiến.” Lời này có thể nói rằng có mấy phần mùi vị cắn răng nghiến lợi.

“Ha ha ha, như vậy quá tốt! Cao đại tướng quân có thể lấy đại cuộc làm trọng như vậy, bản vương rất cảm tạ.” Thác Bạt Thế Kiệt nghe vậy nở nụ cười, tán thưởng Cao Tuấn.

Nhưng mà, Cao Tuấn bị Thác Bạt Thể Kiệt nói như vậy, nghe được câu nói lấy đại cuộc làm trọng, ông ta suýt chút
nữa lại phun ra một ngụm máu

Hừ, nói bóng nói gió vậy không phải muốn nói ông ta không đồng ý với đối sách của hắn ta thì chính là không lấy đại cuộc làm trọng sao?

Trong phút chốc, vẻ mặt Cao Tuấn lại càng thêm khó coi

Tuy nhiên, Thác Bạt Thế Kiệt không quan tâm những chuyện này, thấy Cao Tuấn đích thân đồng ý với đối sách của hắn ta trước mặt mọi người nên tâm tình lúc này của hắn ta vô cùng tốt

Vì vậy, tiếp đó, Thác Bạt Thể Kiệt thảo luận với mọi người về những chi tiết phải thực hiện cụ thể trong đối sách này của hắn ta.

Qua một cuộc thay đổi và điều động, cuối cùng phân phó đối sách của Thác Bạt Thể Kiệt xuống để thực thi

Lúc này, mọi người ở đây và Thác Bạt Thể Kiệt mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi đưa đám người Cao Tuấn đi, Thác Bạt Thế Kiệt lại dặn dò những người tâm phúc là Mã tướng quân và mấy vị đại tướng một lúc rồi mới để bọn họ lui ra ngoài.

Đến khi trong lều chỉ còn lại một mình Thác Bạt Thế Kiệt, hắn ta nhìn về tiền tuyến mà nở một nụ cười khổ.

Xác thực thì đối sách vừa rồi của hắn ta cũng coi như cao minh

Hơn nữa, khả năng thuận lợi vô cùng lớn

Nhưng mà hắn ta không muốn thừa nhận đây là sự bị động và là hành động bất đắc dĩ cũng không được

Nếu bọn họ có thể một lần hành động mà đoạt được biên thành thì làm gì còn có sự tình như bây giờ? Bởi vì sự xuất hiện của Mạc Vân Thiên, cơ hội đánh trước của bọn họ đều mất hết, không thể không đổi hướng làm như vậy

Trong phút chốc, Thác Bạt Thế Kiệt lần đầu tiên bắt đầu hoài nghi rốt cuộc lần này hắn ta phát động trận đại chiến này là đúng hay không? Chẳng lẽ quân đội Mạc gia thật sự không cách nào công phá sao? Không, hắn ta không tin! Hắn ta cũng không tin năng lực của hắn ta còn không bằng một Trần Bắc Hầu nho nhỏ

Nếu như hắn ta không hạ được Trần Bắc Hầu nho nhỏ là Mạc Vân Thiên này thì làm sao thống trị được lãnh thổ Dạ Quốc lớn như vậy? Vì vậy, Thác Bạt Thế Kiệt lại dấy lên một sức mạnh không chịu khuất phục.

Hôm nay, Thác Bạt Thể Kiệt nhận được báo cáo ở tiền tuyến biết Mạc Vân Thiên xuất hiện ở cổng biên thành

Sau tin tức liên tiếp tháo chạy của quân đội bến nay, hắn ta cũng không phải không nghĩ đến chuyện đích thân đi gặp Mạc Vân Thiên, nhưng sau khi suy xét nhiều lần thì hắn ta vẫn quyết định không đi.

Bởi vì nếu như Mạc Vân Thiên vừa xuất hiện, hắn ta là chủ soái của liên quân hai nước mà lập tức đi trước thì không phải là gián tiếp chứng tỏ bọn họ kiêng kỵ Mạc Vân Thiên sao? Thấy Mạc Vân Thiên vừa tới, chủ soái các người đã vội vàng tới đốc chiến.

Không thể không nói, nếu như hôm nay hắn ta thật sự đi độc chiến, việc này không chỉ không thể kích thích sĩ khí của quân lính mà còn bởi vì hắn ta có đi thì cũng không đánh lại Mạc Vân Thiên và chứng tỏ hắn ta không bằng Mạc Vân Thiên.

Cho nên, cân nhắc một chút, hôm nay hắn ta mới kiềm chế không tới tiền tuyến đốc chiến

Mà trận đối sách vừa rồi chính là quyết định sau khi hắn ta khổ tâm cả ngày trời.

Lại chinh chiến một ngày, cuối cùng sau khi đánh lui liên quân hai nước một lần nữa, Mạc Vân Thiên vừa trở lại doanh trại đã bắt đầu sai người đi xuống gọi đám người Trịnh Thể Nghiêm, Mạc Tam thúc, Mạc Tứ thúc, Mạc Tứ và những tướng lĩnh chủ yếu khác đến lêu nghị sự của hắn.

Mặc dù không lộ rõ nhưng Mạc Vân Thiên vẫn nhạy cảm phát giác ra được đợt công thành của liên quân hai nước hôm nay khác với ngày hôm qua

Cho nên, buổi sáng hắn đã phải hai người Mạc Đông và Mạc Bắc đi trước thăm dò chiến lược và xem liên quân hai nước có hành động gì khác thường hay không

Với sự am hiểu về chiến sự của hắn, sự thay đổi một chút của liên quân hai nước hôm nay đương nhiên không gạt được hắn

Mà hắn cũng không cho rằng sau khi quân đội Mạc gia đã nghịch chuyển được tình hình chiến trường thì liên quân hai nước sẽ không có bố trí nào khác

Không biết mới càng đáng sợ hơn, cho nên hắn nhất định phải biết rốt cuộc liên quân hai nước muốn làm gì

Ngay lập tức, sau khi mệnh lệnh của Mạc Vân Thiên truyền xuống, đám người Trịnh Thể Nghiêm đã dẫn các vị đại tướng trong doanh trại tới trước.

Bởi vì chiến sự hai ngày nay đã nghịch chuyển, bọn họ hai lần đánh lui sự tấn công của liên quân hai nước, tinh thần vẫn còn tăng cao nên thần sắc của đám người Trịnh Thế Nghiệm khi tiến vào cũng nhẹ nhàng hơn khi trước rất nhiều, đặc biệt là Mạc Tam thúc và các tướng lĩnh khác đều vô cùng thoải mái, vui mừng hớn hở.

Mạc Vân Thiên khẽ cau mày, sau đó bàn bạc tình thể trong quân đội với mọi người.

Cuộc nói chuyện mới tiến hành được khoảng hai khắc thì hai người Mạc Đông, Mạc Bắc mà Mạc Vân Thiên chờ đợi đã lâu cũng trở về.

Quả nhiên, hôm nay đám người Mạc Đông ra ngoài thật sự dò thăm được sự khác lạ của liên quân hai nước.

Trước tiên, liên quân hai nước cho số người ra chiến trường ít hơn, hơn nữa buổi chiều càng ít đi rõ rệt hơn

Lại thêm Mạc Đông còn nghe ngóng được một điểm quan trọng

Từ chạng vạng tối hôm qua đã bắt đầu có mấy người cưỡi ngựa đi về hướng thành Dực Châu.

Mặc dù bọn họ không lấy được thêm thông tin nhưng căn cứ vào thông tin mà đám người Mạc Đông nắm giữ thì dường như bọn họ có thể khẳng định liên quân hai nước muốn liên lạc với đám người Hà Bình của thành Dực Châu.

Sau khi nghe xong hồi đáp của Mạc Đông, Mạc Bắc thì tất cả mọi người trong lều đều yên tĩnh lại.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện