Đoàng, đoàng
Hai tiếng súng hạng nặng vang lên vô cùng mãnh liệt.
Hai viên đạn trong khẩu súng lao băng băng về phía Diệp Đông.
Đến nổi nó còn kéo theo một đuôi lửa thật dài.
Viên đạn kiểu này không được coi là đạn nữa.
Mà nó tương đương như một quả pháo cỡ nhỏ.
Được chết tạo từ vật liệu mới.
Cho nên nó cũng có uy hiếp đối với tông sư!
Mặc dù với thực lực tông sư thì sẽ không mất mạng.
Thế nhưng khó tránh khỏi bị thương.
Quan trọng nhất đó là Trúc Diệp Thanh đã thêm một loại độc nào đó vào trong đạn này.
Khi gặp nhiệt độ cao thì chất độc sẽ bay ra ngoài.
Loại độc này có tên là Nguyễn Cốt Tán!
Cho dù tông sư Hóa Cảnh hậu kỳ hoàn toàn bế khí cũng không thể cản được nó!
Lúc này Trước Diệp Thanh đã vung sáo trúc trong tay lên, ngay sau đó ba mươi kim châm tỏa ra ánh sáng u ám bay ra khỏi sáo trúc.
Trên những kim châm này đều đã được tẩm kịch độc!
Khi kim châm đâm vào da thịt, chất độc sẽ ngấm vào người.
Vì vậy dù bế khí cũng không có tác dụng, bởi vì những kim châm này đâm trực tiếp vào trong máu thịt!
Hai loại độc này là át chủ bài lớn nhất của anh ta!
Muốn luyện chế hai loại độc này rồi đưa vào trong đạn dược và sáo trúc thì phải tốn rất nhiều công sức và tiền bạc.
Vì vậy anh ta không sử dụng nó một cách tùy tiện.
Hiện giờ vì quá bất đắc dĩ nên anh ta mới dùng tới mà thôi.
Trúc Diệp Thanh nở một nụ cười buốt giá trên môi.
“Diệp Đông, đây là át chủ bài cuối cùng của tôi, nếu không uy hiếp đến tính mạng, tôi tuyệt đối không sử dụng đến nó!”
“Nếu cậu đã cố chấp muốn đấu cùng tôi, vậy cậu hãy nếm thử chất độc đến cả đại tông sư cũng phải kiêng dè đi!”
Anh ta thấy Diệp Đông chỉ có thể tránh né một trong hai!
Lúc anh tránh một chất độc thì dĩ nhiên chất độc còn lại sẽ tấn công anh!
Dù Diệp Đông có mọc cánh cũng khó thoát, chắc chắn sẽ trúng một trong hai loại độc.
“Diệp Đông…”
Những giọt nước mắt trong suốt lăn dài trên mặt Lý Mỹ Na.
Cô ấy định nhắc nhở Diệp Đông nhưng vì quá căng thẳng nên cổ họng chẳng thể phát ra bất cứ âm thanh nào.
Diệp Đông chuẩn bị đối phó với viên đạn do tay bắn tỉa bắn đến.
Bởi vì những viên đạn này có thể gây tổn thương đến Lý Mỹ Na, Lý Diệu Thần và Lý Khải.
Vù! Vù!
Diệp Đông ném viên đạn trong tay ra!
Viên đạn trong tay anh nhắm ngay hai viên đạn đánh lén từ súng bắn tỉa hạng nặng đang lao nhanh tới!
Đạn của súng bắn tỉa và đạn do Diệp Đông ném ra va chạm với nhau khi đi được giữa đường.
Ầm! Ầm!
Cả hai đồng thời phát nổ!
Ngay lúc ấy.
Diệp Đông lại tiếp tục ném ra hai nửa viên đạn.
Nó lần lượt bay vào đầu hai tay bắn tỉa đang nấp trong chỗ tối.
Cả hai bèn rên lên một tiếng, sau đó mất mạng ngay lập tức.
Sắc mặt Trúc Diệp Thanh thay đổi vì thực lực của Diệp Đông.
Thế nhưng vẻ mặt anh ta vẫn toát lên biểu cảm nắm chắc thắng lợi.
Bởi vì.
Châm độc đã ghim đầy trên cơ thể Diệp Đông.
Hiện trường cũng bình tĩnh trở lại.
“Diệp Đông, cậu ngu xuẩn thật đấy!”
“Mặc dù cậu đã kích nổ đạn của súng hạng nặng để tránh làm bị thương ba tên nhãi nhép này, nhưng chất độc bên trong viên đạn vẫn bốc hơi ra!”
“Cảm giác bị độc châm và Nhuyễn Cốt Tán xâm nhập cả trong lẫn ngoài rất tuyệt đúng không!”
Giọng điệu của anh ta lạnh lẽo tột độ.
Trúc Diệp Thanh vô cùng căm hận Diệp Đông!
Anh ta không ngờ vì để giết Diệp Đông mà mình phải trả cái giá lớn như vậy!
Tất cả sát thủ mà anh ta dẫn đến đêu đã chết sạch!
Đây quả là tổn thất vô cùng to lớn!
“Kỹ năng dùng độc của anh thật sự rất mạnh.
”
Diệp Đông nói.
Trúc Diệp Thanh hừ lạnh một tiếng, không có ý định tiếp lời anh.
Anh ta không cho phép bất cứ mánh khóe nào xảy ra.
Anh ta muốn phế đan điền của Diệp Đông trước!
Soạt!
Trúc Diệp Thanh vung sáo trúc trong tay ra trước, một con dao sắc nhọn bất ngờ ló ra trên đầu sáo trúc.
Anh ta lập tức múa sao.
Xoẹt xoẹt!
Con dao như có thể cắt nát cả không khí!
Anh ta muốn đánh vỡ đan điền của Diệp Đông.
Diệp Đông vẫn đứng im không hề nhúc nhích.
Trúc Diệp Thanh cho rằng lúc này anh có thể giữ bản thân đứng thẳng là đã cố gắng hết sức rồi.
Tác dụng của Nhuyễn Cốt Tán và châm độc không phải trò đùa.
Nhưng mà.
Lúc anh ta vừa đến gần Diệp Đông.
Anh lại nói tiếp.
“Đáng tiếc độc của anh hoàn toàn vô dụng với tôi.
”
Diệp Đông vừa dứt lời thì ra tay ngay lập tức.
Khí tức trên người anh bất ngờ bùng nổ.
Những châm độc ghim vào người anh đều bị ép văng ra ngược ra ngoài.
Như thể nó bị nội lực khống chế một cách chính xác.
Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Những châm độc này đều đâm vào đan điền của Trúc Diệp