Khu vực phía trong tường cao rất rộng lớn, trong đó xây dựng rất nhiều tòa nhà, các tòa nhà đều không quá cao, cao nhất cũng chỉ có bốn tầng, còn có cả các tòa nhà thấp hơn một chút nữa.
Hai người lái xe dừng lại trước mặt một tòa nhà trong số đó.
“Cậu ngồi trong xe đợi tôi.” Đỗ Tu Hải nói với Tiểu Đào, sau đó bước xuống xe. Nhìn theo bóng Đỗ Tu Hải, Tiểu Đào chỉ biết bật cười, miệng lẩm bẩm nói: “Bảo em đợi trong xe, lẽ nào anh đùa em sao?”
Tiểu Đào kéo phanh tay, tắt máy, khi đang chuẩn bị xuống xe thì có một người lính đeo súng bước ra khỏi tòa nhà.
Quả nhiên là vậy, Tiểu Đào thầm thở dài một tiếng, ở nơi này, sao có thể để anh dừng xe ở dưới lầu, người thì vẫn ở trong xe.
Tiểu Đào biết quy trình, sau khi xuống xe đưa chìa khóa cho binh sĩ, sau đó đi vào trong tòa nhà, tầng một có một phòng khách nhỏ, nói chính xác nên gọi là khu vực chờ thì thích hợp hơn, xung quanh đều là kính sát đất, bên trong có một người mặc quân phục, nhìn dáng vẻ cũng là nhân viên nội bộ cùng lãnh đạo tới làm việc.
Tiểu Đào tự giác bước vào khu vực chờ, ngồi xuống một chiếc sô pha trống, anh vừa ngồi xuống liền có một người lính mang một chén trà đặt lên tay vịn sô pha ở bên cạnh anh, Tiểu Đào gật đầu mỉm cười tỏ ý cám ơn.
Bên cạnh sô pha là giá sách báo, bên trên có tin tức nội thám, cũng có tin tức chính trị dân sinh, Tiểu Đào rút ra một tờ, đọc giết thời gian, thi thoảng lại vang lên tiếng lật tờ báo và tiếng uống nước, cả khu vực chờ không hề có ai lên tiếng, cũng không có ai trò chuyện, và ở cửa khu vực chờ có hai người lính đeo súng đứng gác, nếu như để người bình thường nhìn thấy, cảnh tượng này tương đối quái dị, nhưng người trong thể chế đều biết, quy trình tiêu chuẩn chính là như thế này.
Đỗ Tu Hải lên tầng ba, cũng chính là tầng cao nhất của tòa nhà này, gõ cửa cánh cửa phòng duy nhất của tầng lầu, cửa được mở ra, lại là một trạm gác, khi sĩ quan làm nhiệm vụ đang kiểm tra giấy tờ của Đỗ Tu Hải thì một người đàn ông trung niên mặc comple bước vào căn phòng khách nhỏ này.
“Vụ trưởng Đỗ tới rồi!” Người đàn ông trung niên chào hỏi Đỗ Tu Hải.
“Chào thư ký Hầu!” Đỗ Tư Hải mỉm cười với người đàn ông nói: “Lãnh đạo tìm tôi, tôi tới báo cáo!”
Thư ký Hầu mỉm cười gật đầu, đợi tới khi sĩ quan kiểm tra xong liền dẫn Đỗ Tu Hải vào phòng làm việc, vì cả tầng ba chỉ có một phòng, vì thế phòng làm việc rất rộng.
Thứ trưởng Hướng Đông Nam ngồi trên ghế làm việc của mình trò chuyện cùng một người đàn ông mặc quân phục đang ngồi trên sô pha.
“Thứ trưởng, Vụ trưởng Đỗ tới rồi.” Nhìn có người bước vào, hai người liền dừng cuộc trò chuyện lại, thư ký Hầu báo cáo với thứ trưởng Hướng Đông Nam.
“Thứ trưởng!” Đỗ Tu Hải bước tới trước bàn làm việc, đứng thẳng sau đó chào một tiếng.
Hướng Đông Nam không vui, trừng mắt nhìn Đỗ Tu Hải: “Điều bảy điều lệ thông tin liên lạc nói sao?”
“Trong thời gian chấp hành nhiệm vụ, không được tắt thiết bị liên lạc, trừ khi gặp phải tình huống đặc biệt, không được tắt hệ thống định vị!” Đỗ Tu Hải ưỡn ngực, dõng dạc trả lời.
“Vậy anh hãy nói cho tôi biết, hôm nay anh làm nhiệm vụ gì, gặp tình huống gì đặc biệt?” Hướng Đông Nam hỏi bằng giọng lạnh lùng.
Hướng Đông Nam xuất thân từ bộ 2 quân đội, mười mấy tuổi đã đi lính, sau đó vì yêu cầu công tác, gần 50 tuổi mới được điều động tới hệ thống an ninh, dấu ấn quân nhân trên người rất rõ rệt, vì thế mới nói bất luận là cách làm việc hay cách giao thiệp đều mang tác phong quân nhân rõ rệt, tính cách rất thẳng thắn, tính khí cũng rất nóng nảy, nói mắng là mắng, nói động thủ là động thủ.
Có khách ở đây, thứ trưởng Hướng vẫn phê bình không hề nể mặt Đỗ Tu Hải, Đỗ Tu Hải không những không nổi giận, ngược lại còn cảm thấy may mắn. Nếu như không có khách, nếu như mình vẫn không nói ra được điều gì, Hướng Đông Nam chắc chắn dám đấm thẳng vào mặt mình.
“Đi thu thập chút thông tin tình báo!” Đỗ Tu Hải
nói.
“Tình báo thế nào mà cần Vụ trưởng như anh phải đích thân đi làm?” Hướng Đông Nam cười nhạt một tiếng, “Nào, nói cho tôi nghe!”
“Thứ trưởng, việc này không thích hợp đâu nhỉ!” Đỗ Tu Hải giả vờ do dự hỏi một tiếng.
“Hơ hơ…” Hướng Đông Nam cười nhạt.
“Không sao, đều là người mình, không sợ tiết lộ tình báo!”
Hướng Đông Nam tỏ vẻ tôi đang đợi cậu tiếp tục nói dối.
Đỗ Tư Hải chần chừ một lát, tỏ vẻ vô cùng rầu rĩ. Nói nhỏ: “Hôm nay tới tới tòa nhà thương mại quốc tế, bên dưới có người báo cáo, gần đây ở đó có gã râu xồm xuất hiện. Tôi liền đích thân đi kiểm tra…”
“Vớ vẩn!” Không đợi Đỗ Tu Hải nói xong, Hương Đông Nam liền đập bàn, đứng bật dậy.
Mặc dù cách một bàn làm việc nhưng khí thế mạnh mẽ toát ra từ dáng người cao lớn của Hướng Đông Nam vẫn khiến Đỗ Tu Hải giật mình.
“Việc như vậy mà vẫn cần anh phải đích thân đi làm, tôi thấy anh là đang chê cấp bậc của mình quá cao đấy.” Hương Đông Nam tức giận mắng: “Xong việc hãy tự viết kiểm điểm nộp lên. Lần sau họp hãy đọc trong cuộc họp!”
“Không cần phải vậy đâu, Thứ trưởng!” Đỗ Tu Hải mặt nhăn nhó.
“Không viết cũng được.” Hướng Đông Nam lạnh lùng hừ một tiếng, “Vậy thì hãy tới Cục thẩm tra học hai ngày.”
Cục thẩm tra là tên gọi nội bộ, tên đầy đủ của nó là phòng thẩm tra nội bộ ngành an ninh quốc gia. Chủ yếu là nơi thẩm tra, điều tra nhân viên vi phạm kỉ luật nghiêm trọng hoặc có dấu hiệu ý thức nguy hiểm. Người bị nhốt trong đó cơ bản đều không được thả ra, toàn bộ đều bị tống thẳng vào tù.
“Vậy thì tôi sẽ viết bản kiểm điểm vậy!” Đỗ Tu Hải cúi đầu nói.
“Đây là Tham mưu Cao của Bộ 2 quân đội!” Mắng Đỗ Tu Hải xong, Hướng Đông Nam bắt đầu nói việc chính, Đỗ Tu Hải lập tức đổi mặt cười, bước tới nhiệt tình bắt tay Cao Chính Ba.
“Tôi họ Đỗ, tên là Đỗ Tu Hải.”
“Tôi là Cao Chính Ba!” Cao Chính Ba mỉm cười sau đó tự giới thiệu bản thân.
“Ngồi đi!”
Cao Chính Ba ngược lại giống như chủ nhà, chỉ vào chiếc sô pha ở bên cạnh nói với Đỗ Tu Hải. Đỗ Tư Hải mặt không biến sắc ngồi xuống chiếc sô pha đối diện với Cao Chính Ba.
“Lần này gọi anh tới chủ yếu là vì có một việc cần anh trao đổi với Tham mưu Cao.”
Hướng Đông Nam ngồi trong văn phòng làm việc nói: “Bộ 2 quân đội sẽ có một bộ phận nhân viên chuyển ngành tới, có vài người cần bố trí ở chỗ anh!”
“Sao?” Trong đầu Đỗ Tu Hải lập tức xuất hiện vô số dấu hỏi.
Bộ 2 là cơ quan thông tin an ninh của quân đội, tính chất công việc về cơ bản giống với cơ quan an ninh quốc gia, trong đó phần lớn nhân viên đặc nhiệm đều mang chế độ trọn đời. Thi thoảng có một số nhân viên làm công việc văn phòng không mấy quan trọng mới được chuyển ngành.
Giai đoạn đầu cải cách, đích thực là có một lượng lớn nhân viên tình báo quân đội làm công tác tình báo chuyển ngành tới cơ quan an ninh. Giống như thứ trưởng Hướng Đông Nam cũng là một trường hợp đặc biệt. Nhưng mấy năm gần đây, gần như không xảy ra tình hình như thế này, và thủ tục trong đây cũng rất phức tạp. Tình hình thế này nhất thiết đòi hỏi lãnh đạo hai bên thương lượng nhiều lần, và các cơ quan liên quan cũng cần phải trao đổi rất chi tiết. Sau đó mới có thể tiến hành bố trí. Trước đây đừng nói tới trao đổi, tới tin đồn cũng chưa từng nghe nói, bất ngờ gọi mình tới bố trí nhân viên, mình không hiểu gì cả, phải bố trí thế nào?