Trong tủ quần áo có bí mật, tài xế khẽ lật một tấm gỗ lên, bên trong lộ ra một bức tường xi măng, anh tay lấy tay sờ soạng một hồi trên tường, sờ được một mẩu xi măng nhỏ, ấn nhẹ lên mẩu xi măng, trên bức tường xi măng phát ra một tiếng động cực nhỏ, sau đó lộ ra một cửa hang tối đen.
Men theo bậc thang trong hang, tài xế bò lên tầng một. Anh ta khẽ đẩy tấm chắn trên bộ tản nhiệt cũ của nhà vệ sinh, chui từ đó ra.
Đậy tấm chắn của bộ tản nhiệt lại, tài xế ra khỏi nhà vệ sinh, anh ta không ra khỏi cửa mà đi vào một phòng ngủ khác.
Trong phòng ngủ có một đôi nam nữ trẻ tuổi đang ngủ, khi tài xế đi vào tuy không bật đèn nhưng cứ giống như đi vào nhà mình vậy, không hề có bất cứ hành động đề phòng nào cả, tiếng động gây ra cũng không hề nhỏ.
Đôi nam nữ này hình như không bị đánh thức, tài xế vừa bước vào phòng ngủ, hai người liền đồng thời xoay người sang mép giường còn lại, động tác của hai người tương đối đồng nhất, nhường ra một nửa giường.
Tài xế liếc nhìn đôi nam nữ nằm trên giường giống như hai người họ không hề tồn tại, vén chăn nệm trên giường lên, mở hộc giường, chui vào trong.
Đợi sau khi tài xế chui vào hộc giường xong, hai người lại xoay người lại, trải nệm và ga giường, như thể không có chuyện gì xảy ra, vẫn nhắm chặt mắt.
Lối đi này nối liền với con đường bên ngoài khu dân cư, đầu ra là một tiệm cắt tóc không lớn.
Mấy phút sau, tài xế đã biến thành một người khác, bất luận là vóc dáng hay tướng mạo, thậm chí là động tác đi đường cũng hoàn toàn thay đổi. Đừng nói là người bình thường, cho dù là đặc nhiệm tổ giám sát bất ngờ đặt hình của anh ta lúc này với vừa nãy cạnh nhau, e là cũng không thể phát hiện ngay ra được điều gì.
Tài xế tắt đèn tiệm cắt tóc, kéo cửa cuốn lên, như thể nhân viên của tiệm cắt tóc tan ca, đi theo đường đi ra ngoài, đi được chừng mấy bước, thuận đường có một chiếc taxi chạy tới, tài xế sau khi lên xe liền rời khỏi đây.
Địa điểm tài xế lên xe cách xe của đặc nhiệm không xa, nhân viên đặc nhiệm trên xe không hề phát hiện ra anh ta nhưng toàn bộ camera giám sát 360 độ không góc chết của khu nhà đều được gửi tới bộ chỉ huy.
Lãnh đạo, đây là thông tin anh cần!” Trưởng nhóm thông tin ôm máy tính laptop bước vào phòng họp.
Trên máy tính laptop là thông tin người sống xung quanh tầng hầm tài xế thuê mà nhóm thông tin điều tra phân tích được theo yêu cầu của Đỗ Tu Hải.
Tầng hầm tài xế thuê nằm ở vị trí sát phía sau, bên trái là một đôi vợ chồng, người chồng làm việc ở công ty chuyển phát nhanh, vợ làm nhân viên bán hàng ở một siêu thị. Xem hồ sơ của hai người cùng quỹ tích hoạt động thường ngày cũng như phạm vi xã giao, nhóm thông tin cho rằng không đáng nghi lắm.
Bên phải là một người trẻ tuổi chừng ngoài hai mươi, vừa tốt nghiệp đại học, làm việc ở một công ty truyền hình điện ảnh, vấn đề cũng không quá lớn.
Khi Đỗ Tu Hải xem tới hồ sơ thứ ba, bỗng nhiên giật mình.
Tài liệu hiển thị, người thuê căn phòng này là một người trẻ tuổi, đang làm việc ở một công ty du lịch. Xem phạm vi xã giao bình thường, sống cùng anh ta còn có bạn gái của anh ta, cũng giống như anh ta, làm hướng dẫn viên ở cùng một công ty du lịch.
Điều khiến Đỗ Tu Hải nghi ngờ là tuyến đường hướng dẫn viên cụ thể của cô gái này. Cô ta chủ yếu phụ trách các đoàn du khách Nhật, Hàn.
Nếu như cô gái này là gián điệp do bộ Quốc phòng Nhật Bản gài tại trong nước, lợi dụng công việc của cô ta để thuận lợi vận chuyển tình báo, nhưng vậy sẽ rất tiện lợi.
Đọc những thông tin còn lại, Đỗ Tu Hải trong lòng càng trở nên nghi ngờ.
Công ty du lịch mà hai người làm việc cách không xa địa điểm thuê trọ, nhưng cũng không gần, căn phòng này có kết cấu là một phòng khách hai phòng ngủ, giá thuê không cao nhưng cũng không thấp, mỗi tháng cỡ tám nghìn tệ.
Chức vụ của chàng trai ở công ty du lịch thuộc lớp nhân viên quản lý cơ bản, mỗi tháng thu nhập khá cố định, chừng
mười nghìn tệ. Lương của cô gái thì biến động khá lớn, nhưng tổng thể mà nói sẽ cao hơn chàng trai một chút, cộng thêm các loại tiền thưởng, phụ cấp, mỗi tháng bình quân khoảng hai mươi nghìn tệ.
Với mức thu nhập của hai người, thuê một căn hộ như vậy mặc dù hơi cao nhưng cũng trong phạm vi bình thường.
Điều khiến Đỗ Tu hải nghi ngờ là, với mỗi tháng tám nghìn tệ tiền thuê nhà, hai người này hoàn toàn có thể thuê được một căn hộ điều kiện tốt hơn ở gần nơi làm việc, tại sao lại chọn thuê một căn hộ một phòng khách hai phòng ngủ ở khu chung cư cũ kỹ này.
Mặc dù họ cũng đang tìm đối tượng thuê chung nhà, nhưng thông tin thuê chung đã đăng hơn một năm vẫn không hề thấy ai dọn tới, Đỗ Tu Hải nghi ngờ rằng thông báo thuê chung đăng trên mạng rất có thể chỉ là hỏa mù mà hai người này tung ra.
Ngay mai cử người đi thăm dò là biết liền. Đỗ Tu Hải nghĩ thầm.
“Lấy căn hộ hai phòng ngủ của tầng một này làm trung tâm, tiến hành so sánh phân tích, xem có khả năng tồn tại lối đi hoặc cửa ra nối với nơi khác hay không, vị trí có khả năng nhất nằm ở đâu?” Đỗ Tu Hải lại hạ lệnh.
Lần này so sánh phân tích tương đối nhanh, chỉ mất một hai phút, trên màn hình lớn đã xuất hiện hình vẽ kết cấu 3D của căn hộ.
Một người phụ nữ trung niên chừng bốn mươi tuổi đeo kính chỉ vào hình kết cấu trên màn hình nói: “Căn hộ hai phòng này nằm ở vị trí sát mép ngoài tòa nhà, giáp với nó là cửa hàng thương mại của khu chung cư, một tiệm cắt tóc giáp mặt đường, cách nó chỉ có một bức tường…”
Khi người phụ nữ trung niên giới thiệu, trên màn hình chuyển thành hình kết cấu và hình ảnh camera của tiệm cắt tóc giáp mặt đường.
“Lấy camera giám sát, nhìn xem tài xế này sau khi về lại tầng hầm, tiệm cắt tóc này có nhân viên ra vào hay không?” Đỗ Tu Hải lại nói.
Mặc dù thời gian nhóm đặc nhiệm đi vào con phố này và khu chung cư chưa lâu, nhưng nhóm thông tin đã có thể xâm nhập vào hệ thống giám sát công cộng của con phố này.
Sau khi tài xế cải trang xong đi ra ngoài từ tiệm cắt tóc, đồng tử mắt của Đỗ Tu Hải lập tức co rút lại.
Mặc dù tài xế đã ngụy trang rất tốt nhưng sao có thể thoát được khỏi mắt của Đỗ Tu Hải. Mặc dù không thể chắc chắn người đàn ông giống như nhân viên tiệm cắt tóc này có phải là tài xế cải trang thành hay không nhưng Đỗ Tu Hải có thể nhận ra ngay, tư thế đi đứng và động tác của người này có phần không hài hòa.
Một gián điệp ngụy trang tốt thế nào đi nữa, nhưng muốn khiến anh ta hoàn toàn biến thành một người khác, bao gồm cả các động tác của thói quen hành vi rất nhỏ, bất ngờ phải thay đổi, thường sẽ có chút không quen.
Người bình thường chắc chắn sẽ không quan sát ra được, nhưng nếu lọt vào mắt của người chuyên nghiệp, đây chính là sơ hở lớn nhất.
“Chuyển sang hệ thống giám sát toàn bộ các con phố, xem đích đến của người này là đâu?” Đỗ Tu Hải hạ lệnh với nhóm giám sát. Sau đó anh quay lại, bảo nhóm thông tin nhập hình ảnh của tài xế sau khi cải trang vào hệ thống đối chiếu.
“Tiến hành đối chiếu tỉ lệ xương!” Đỗ Tu Hải lấy hình ảnh của tài xế, còn có cả hình ảnh của cặp nam nữ thanh niên làm việc ở công ty du lịch thuê căn hộ hai phòng này ra, tiến hành đối chiếu khung xương với người đàn ông đi ra khỏi tiệm cắt tóc và rời đi bằng taxi.