Lấy sôcôla và nước ra, sau khi thoải mái ăn xong, Mạnh Thiên bắt đầu làm việc, anh lấy ra một chiếc hộp kích cỡ giống với máy thu âm bán dẫn kiểu cũ, sau đó lại lấy một vật thể dạng đĩa hình thoi, cắm ăng-ten làm bằng vật liệu nam châm đặc biệt vào ổ cắm mặt trước đĩa, chả mấy chốc, một chiếc ăng-ten có độ nhạy bén cao đã ở trong trạng thái dự bị.
Sau khi lắp ráp ăng-ten xong, Mạnh Thiên liền cắm một sợi dây cáp điện vào hộp và ổ cắm ăng-ten, mở công tắc trên hộp, đèn chỉ thị trên mặt hộp nhấp nháy màu đỏ lúc nhanh lúc chậm, tải sóng đang thử liên lạc với vệ tinh thông tin chiến thuật trên quỹ đạo thấp, khác với vệ tinh thông tin dân dụng ở độ cao ba mươi nghìn kilomet thông thường, vệ tinh quân dụng loại này không phải vệ tinh quỹ đạo tĩnh, nó có thể điều chỉnh từ xa cơ động tới chiến khu lâm thời ở trung tâm điều khiển dưới mặt đất, quỹ đạo thấp khiến thiết bị dưới mặt đất không cần công suất quá lớn cũng có thể kết nối với vệ tinh.
Màu đỏ của đèn chỉ thị nhấp nháy đều đặn, điều này nói lên rằng đường liên kế sóng cực ngắn đã kết nối, thiết bị đầu cuối sẽ tự động phát một mật mã phân biệt cho vệ tinh, vệ tinh sau khi hoàn thành đối chiếu sẽ kết nối hai chiều với mặt đất.
Đèn chỉ thị bây giờ trở thành màu xanh ổn định, tiếp đó liên tục nhấp nháy ba lần, đây là tín hiệu dự định, biểu thị phân đội dẫn đường đã vào vị trí, sau vài giây, đèn chỉ thị nhấp nháy sáu lần, trung tâm chỉ huy trên đại lục xác nhận liên lạc lần này.
Lao Chấn Quốc lấy ống nhòm ra, đây là một thiết bị quan sát có hệ thống con quay ổn định, có thể tự do điều chỉnh độ phóng đại 6-12 lần, cho dù trong trạng thái phóng đại cao nhất cũng sẽ không bị mờ hình ảnh vì rung phần tay, thông thường khi để độ phóng đại lớn, nhất định phải có giá đỡ ba chân mới có thể sử dụng. Nhưng chiếc trong tay anh thì không cần, bất cứ chấn động nào cũng đều bị thiết bị truyền cảm ứng trên ống nhòm kiểm tra ra, dưới sự hỗ trợ của chip tính toán, mô tơ điện mini sẽ tăng ảnh hưởng ở điểm lực tương phản, từ đó giảm rung.
Khi đội dẫn đường phát tín hiệu vào vị trí không bao lâu, trung đội “người thu hút” ở sa mạc Tây Bắc liền làm công tác chuẩn bị trước khi xuất phát.
Tham gia hành động là sáu máy bay chiến đấu “Wild Weasel” do Phi Báo cải tiến thành, lúc này kỹ sư bảo dưỡng tiến hành kiểm tra lần cuối cùng với khoang treo và vũ khí, thực ra mấy ngày nay họ đã kiểm tra rất nhiều lần khoang treo của “người mê hoặc” và hệ thống điện trên thân máy bay. “YJ-9E” đã được lắp đặt thỏa đáng trên giá treo trong cánh máy bay, nhưng cơ cấu khóa vẫn cần kiểm tra, hai trái bom phòng bức xạ tầm trung nhỏ hơn một chút treo dưới cánh ngoại, mỗi quả tên lửa đều thông qua cáp điện cùng trục rất thô nối liền với chỗ nối trong thân máy bay, “người mê hoặc” khổng lồ bị mấy móc khóa to thô móc chặt, yên tĩnh nằm dưới bụng máy bay, một đoạn cáp màu đen rất thô kết nối tín hiệu giữa máy bay và khoang treo, nếu như có người vạch rách lớp ngoài dây cáp (Rất dày), sẽ phát hiện tín hiệu truyền thật sự chẳng qua là đường dẫn sáng gồm các sợi thủy tinh có đường kính bằng sợi tóc tạo thành.
Trương Chí Quân và mười năm đồng đội đã đợi lệnh từ lâu, phần lớn đều là ngủ, hiện giờ họ đang ăn bữa cuối cùng trước khi xuất phát ở nhà ăn, người trẻ tuổi vẫn đùa giỡn như thường lệ, đại khái là có liên quan tới biểu hiện của “Tiểu Kỳ”, nó là linh vật của đội, một con gà mái, nếu như “Tiểu Kỳ” đẻ trứng trước mỗi lần xuất phát huấn luyện, điều đó có nghĩa mọi thứ thuận lợi, và sáng sớm hôm nay, con gà mái này đã đẻ một quả trứng hai lòng đỏ.
Báo cáo nhiệm vụ vắn tắt tối qua đã làm rồi, theo thường lệ không nên làm vậy, vì sẽ khiến phi
công vì gánh nặng tâm lý mà ảnh hưởng tới chất lượng giấc ngủ, nhưng lần này họ nhất định phải chuẩn bị trước, lệnh tấn công có thể hạ xuống bất cứ lúc nào.
Nhiệm vụ vừa có trách nhiệm vừa đơn giản, nói một cách thông thường là sáu chiếc máy bay này cần tới khu vực hỏa lực phòng không dày đặc nhất thế giới thét to lên, thu hút hệ thống phòng không, là cả hệ thống, chứ không phải là sự chú ý của một hai món vũ khí.
Trương Chí Quân không đi ăn cơm, anh có thói quen không ăn bất cứ thứ gì khi làm nhiệm vụ.
“Đừng ói không ngừng như một cô gái trên trời.” Đây là câu nói cửa miệng của ân sư của anh, phi công người Nga không bao giờ uống rượu – Lelyushenko. Trương Chí Quân lần đầu cùng thầy bay phản cơ động, bị thầy tăng tốc độ tới 9G khiến mặt nạ dưỡng khí toàn là bữa sáng, từ đó anh hình thành thói quen ngày bay sẽ không ăn bất cứ thứ gì.
Trong thời gian đợi nhiệm vụ, Trương Chí Quân viết một bức thư cho con gái mình, yêu cầu con nghe lời mẹ, tương lai là một người có ích cho xã hội, đương nhiên bức thư này sẽ được gửi đi trong tình huống đặc biệt.
Cuối cùng, lệnh xuất phát được ban bố, sáu phi công và sáu sĩ quan kiểm soát hỏa lực ngồi ở phi cơ chiến đấu của mình làm công tác bàn giao trước khi xuất phát, vòng quanh máy bay một vòng, vỗ về máy bay chiến đấu, trong lòng những người dũng cảm và gan dạ này ngập tràn tình cảm hào hùng.
Xe dẫn đường thấp nhỏ mạnh mẽ kéo Phi Báo ra khỏi kho máy bay, đỗ tuần tự tại vị trí cất cách khác nhau trên đường bay.
“Mở hỗ trợ động lực!”
“Máy tính thêm điện!”
“Hệ thống vũ khí thêm điện!”
“Mở ô-xy hóa!”
“Khoang treo thêm điện!”
Trương Chí Quân và sĩ quan giám sát hỏa lực ở ghế sau, Lưu Nam 28 tuổi, lần lượt kiểm tra trình tự có theo danh sách cất cánh.”
“Đài quan sát, mọi việc kiểm tra bình thường, 601 đợi cất cánh, tần suất rời sân bay 533.” Trương Chí Quân báo cáo với đài quan sát.
Năm phút sau, chỉ huy nhiệm vụ trên đài quan sát phát mệnh lệnh.
“Đội hình 600, có thể cất cánh, trình tự cất cánh S1, chúc các anh khải hoàn!”
Trương Chí Quân hạ cánh máy bay, thao tác xoay vô lăng, buông cần phanh, khi máy bay bắt đầu từ từ chạy trên đường băng, anh và Lưu Nam liền chào theo nghi thức quân đội về phía kỹ sư cơ vụ ở cách mười mấy mét, các kỹ sư cũng xếp thành hàng, kính chào đồng đội đang xuất phát.
Mấy phút sau, động cơ WS-9B trên Phi Báo phát ra tiếng nổ nặng nề. Cùng với âm thanh càng lúc càng lớn, Trương Chí Quân mở van tiết lưu, thiết lập động lực cất cánh, lửa dài mười mét phụt ra từ đuôi động cơ, máy bay chỉ huy mã hiệu 601 đội hình 600 giống như ngựa hoang đứt cương rùng mình trên đường bay, chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, tốc độ trên màn hình hiển thị mặt phẳng từ 0 nhanh chóng nhảy lên 200, 220, 240, 260, khi xuất hiện 280, Phi Báo mang theo gần 8 tấn vũ khí trang bị bay lên trời xanh.
Ở độ cao 2200m, Trương Chí Quân sau khi tắt thiết bị tăng tốc, thu hẹp van tiết lưu, tốc độ chiến cơ dần dần ổn định ở mức 1080km/h, ở độ cao này, 6 chiến cơ Phi Báo đội hình 600 sẽ tổ hợp thành hai đội hình ba máy bay.
Trương Chí Quân cúi đầu nhìn thiết bị hiển thị của máy tính điều khiển bay, phát hiện thấy cất cánh và tạo đội hình đã tiêu hao gần 30% nhiên liệu, tốc độ tổn hao này nằm trong phạm vi giới hạn của kế hoạch bay, họ không thể bay thẳng tới khu vực nhiệm vụ, mà là sau khi hạ cánh bơm dầu ở sân bay không quân Hàng Châu, rồi mới tiếp tục cất cánh.