Đường Lưu Vũ nghe theo lời Chu Bác nhận lấy những thứ này, tiến hành kết nối tín hiệu não nhận chủ sau đó mặc chiến giáp, tay cầm song đao Hồng Nhật Lam Nhật, súng ngắn Thiểm Thước ngang hông, trang bị thêm thuốc cường lực và một ít vật phẩm hỗ trợ lên chiến giáp, còn lại đều cất vào nạp giới.
Hắn phải thừa nhận rằng thứ gọi là nạp giới này rất tiện dụng, dù bỏ vào nhiều đồ nhưng sức nặng vẫn chỉ tương đương một hộp gỗ bình thường.
Đồng thời với kích thước nhỏ gọn, có thể buộc nó vào bất kỳ nơi nào cảm thấy thuận tiện trên người.
Điểm yếu đúng như Chu Bác đã nói, tốc độ mở không gian quá chậm, cần đến hơn mười phút.
Sau khi chứa nhiều đồ vật, tốc độ mở ra thậm chí còn chậm hơn, kéo dài đến gần ba mươi phút.
Đúng là không quá hiệu quả trong những trận chiến tốc độ cao nhưng dù sao cũng tốt hơn chạy về đến căn cứ tìm vũ khí.
Đường Lưu Vũ múa thử vài đường, cảm thấy cặp song đao này rất thuận tay, vừa vặn cứ như thiết kế dành riêng cho hắn.
Chu Bác đưa Đường Lưu Vũ đến phòng luyện tập, nơi hắn có thể dùng thử tất cả những vũ khí vừa có.
Mọi thứ diễn ra khá thuận lợi, đây đều là loại vũ khí cơ bản không có yêu cầu quá cao về kỹ năng điều khiển.
Với một kẻ đã đạt trình độ trung cấp chiến đấu và tinh thông vũ khí như Đường Lưu Vũ thì chỉ là chuyện nhỏ.
Sau khi kiểm tra độ phù hợp bằng đồng hồ, Đường Lưu Vũ không khỏi trợn mắt, vậy mà lại cao đến chín mươi phần trăm.
Đây là một con số cực kỳ hiếm gặp, ngụ ý hắn có thể phát huy đến chín phần uy lực thật sự của những vũ khí này.
Chu Bác không nhìn được số liệu nhưng vẫn đoán ra Đường Lưu Vũ đang kinh ngạc vì điều gì, hắn chậm rãi giải thích:
- Những thứ này đều là ta lượng thân định chế cho ngươi.
Cố Dạ, Tư Cẩn Ngôn và Vân Lam đều rất cố chấp, chỉ sử dụng độ do thầy chế tạo.
Ngươi rất giống ta, những kẻ không có thiên phú bẩm sinh, vươn lên dựa vào nỗ lực.
Ta tin đây sẽ là những vũ khí tốt nhất giúp ngươi đạt được thứ mà mình mong muốn.
Chu Bác không hề nhắc đến chuyện hắn đã dốc hết sức để tạo ra những vũ khí này bằng toàn bộ nguyên liệu và kỹ thuật tiên tiến nhất.
Thầy của Chu Bác cũng có hiểu biết khá sâu trên phương diện chế tạo vũ khí nhưng lĩnh vực mà hắn giỏi nhất là nghiên cứu và phát triển năng lực.
Còn Chu Bác dù xuất phát sau nhưng lại là thiên tài trong lĩnh vực quân sự vũ khí.
Thầy không dạy nhiều về vũ khí, đa phần kiến thức đều là Chu Bác tự mày mò nghiên cứu.
Có rất nhiều phát minh của hắn chỉ dừng lại ở mức phán đoán chứ không có cơ hội thử nghiệm do thiếu kiến thức trụ cột và vật liệu hỗ trợ.
Đây là lý do Chu Bác được đối phương nhận làm đệ tử.
Chỉ là đến chính hắn cũng không nhận ra điều này, cho rằng mình chỉ là một người bình thường dựa vào nỗ lực vươn lên.
Ba tên kia đều thích sử dụng vật mà nghĩa phụ để lại, chỉ có Đường Lưu Vũ là dùng đồ của Chu Bác nên được hắn xem trọng hơn cả, còn sử dụng cả những công nghệ tiên tiến do chính bản thân mình phát triển và lượng Raquarum cực kỳ quý hiếm mà khó khăn lắm mới lấy được từ phòng thí nghiệm bí mật của Bạch Nhất Đế Quốc.
Song đao Hồng Nhật và Lam Nhật có thêm một dòng chỉ số liên quan đến pháp tắc, phần trăm kích hoạt tán công.
Chỉ số này tương đương với một vài vũ khí ngoài kia của thầy hắn nên Chu Bác không cảm thấy có gì quá đặc biệt.
Cho nên chính hắn cũng chưa ý thức rõ ràng được vũ khí này có giá trị to lớn đến mức nào.
Những vũ khí có thêm dòng phần trăm ngoài kia đa phần là loại đại hình công kích.
Uy lực lớn nhưng thời gian tích tụ lâu, số lần tấn công hạn chế, từ đó khiến tỷ lệ kích hoạt đặc tính ẩn giảm mạnh.
Ngược lại song đao Hồng Nhật Lam Nhật là loại hình cận chiến, tốc độ tấn công cao, tung ra vài chục, thậm chí vài trăm đòn trong vài giây cũng là chuyện khả thi nếu đủ nhanh.
Song đao cùng đánh chẳng khác gì hai vũ khí riêng biệt, tỉ lệ càng bạo tăng.
Vì vậy xác suất kích hoạt năm phần trăm mỗi thanh đối với vũ