Tư Cẩn Ngôn tiếp tục thể hiện bản tính tò mò vốn có:
- Lam tỷ, vậy chỉ số sức mạnh hiện tại của ngươi là bao nhiêu? Có sở hữu thêm kỹ năng mới nào hay không?
Vân Lam từ chối trả lời câu hỏi ngu ngốc này của Tư Cẩn Ngôn.
Nàng không giống hai người bọn hắn, thích khoe khoang mọi thứ.
Muốn biết cứ đợi đến những trận chiến quan trọng sẽ tự rõ ràng.
Tư Cẩn Ngôn vẫn không từ bỏ:
- Lam tỷ, quan hệ giữa chúng ta tốt như vậy, thật sự không thể…
Đúng vào lúc này một tiếng nổ lớn bất ngờ vang lên cùng với ánh sáng chói mắt khiến cả ba người không thể nhìn thẳng.
Cả chiếc phi thuyền chấn động, rung lắc dữ dội.
Một rào chắn năng lượng màu lam chủ động xuất hiện quanh phi thuyền, điều chỉnh độ sáng bên ngoài để hình ảnh trở lại rõ ràng hơn.
- Chúng ta bị tấn công, mau vào vị trí.
Không rõ là ai trong ba người hô lớn câu này.
Cả ba lập tức tản ra trở về vị trí chiến đấu.
Bọn hắn đã từng thực hành đánh trận giả chuẩn bị cho những trường hợp như thế này, nhưng đây thật sự là lần đầu tiên căn cứ bị tấn công từ bên ngoài không gian.
Dù công nghệ phát triển, không gian bên ngoài các hành tinh vẫn là một nơi cực kỳ nguy hiểm với nhân tộc, ẩn chứa những hiểm họa khó lường.
Với ba đứa trẻ còn chưa đến tuổi mười tám thì đây là một thử thách rất lớn.
Ngoại trừ Tô Đồng và Đường Lưu Vũ, Chu Bác và ba người kia nhanh chóng ngồi vào vị trí điều khiển của mình.
Chu Bác vẫn là người cầm lái, xác định mục tiêu, tránh né các đòn tấn công trong phạm vi khả năng, Tư Cẩn Ngôn điều khiển vũ khí chính, Cố Dạ là vũ khí phụ trợ, Vân Lam chịu trách nhiệm phòng ngự.
Nhưng sau đòn tấn công đầu tiên, kẻ thù đột nhiên dừng tay.
Trên màn hình hệ thống của căn cứ hiển thị một chiếc phi thuyền có kích thước không thua kém gì căn cứ này cùng với chín chiếc phi thuyền nhỏ hơn bay xung quanh hỗ trợ.
Chỉ dựa vào cách thiết kế và ký hiệu bên trên cũng có thể biết được đây chính là phi thuyền của Liên Minh Bắc Vực.
Cố Dạ không nhịn được hô khẽ:
- Sao lại là bọn hắn?
Tư Cẩn Ngôn bình tĩnh phân tích:
- Liên Minh Bắc Vực đến thương lượng hợp tác với Thủy Nguyên Quốc.
Lam tỷ và Đường Lưu Vũ lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, bọn hắn không thể không chú ý đến.
Với năng lực của Liên Minh Bắc Vực hẳn là đã điều tra ra được chúng ta xuất thân từ Bạch Nhật Đế Quốc.
Bọn hắn chỉ bắn một phát pháo cản đường chứ không tiếp tục tấn công tức là muốn đám phán.
Tổng hợp tất cả những điều ở trên, mục đích của đám người kia chính là thu phục chúng ta.
Cố Dạ hừ mạnh:
- Thu phục? Dựa vào bọn hắn?
Tư Cẩn Ngôn bất đắc dĩ đáp:
- Đúng là chỉ dựa vào những tên này không thể đại diện cho cả Liên Minh Bắc Vực.
Nhưng tình hình hiện tại của chúng ta còn tệ hơn rất nhiều, ngoại trừ căn cứ nghĩa phụ để lại thì không còn gì khác.
Bàn về khoa học kỹ thuật, Liên Minh Bắc Vực không hề thua kém Bạch Nhật Đế Quốc.
Có chăng là thời gian tồn tại ngắn, nội tình không đủ sâu, thiếu thốn nhân tài.
Lấy thân phận của bọn hắn ra mời một nhóm tội phạm đang bị Bạch Nhật Đế Quốc truy nã…nhìn theo góc độ nào cũng sẽ thấy khả năng thành công rất lớn.
Cố Dạ tức giận đáp:
- Tư Cẩn Ngôn, ngươi nói như vậy là có ý gì?
Không đợi Tư Cẩn Ngôn đáp lại, Vân Lam đã cắt ngang cuộc tranh cãi vô nghĩa này:
- Im lặng.
Chu thúc thúc, ngươi cảm thấy thế nào?
Là người lớn tuổi nhất ở đây, Chu Bác có quyền quyết định chuyện này.
Bọn hắn nhất định sẽ không đồng ý với đề nghị của Liên Minh Bắc Vực, nhưng nếu buộc phải chiến đấu thì gần như không có phần thắng.
Đây là một quyết định rất khó khăn, kể cả đối với Chu Bác.
Qua vài phút, Chu Bác còn chưa kịp đáp lại thì một đoạn tin nhắn đã hiện ra trên màn hình của bọn hắn, là tin mà chiếc phi thuyền đối diện gửi qua bằng sóng tín hiệu.
- Gia nhập Liên Minh Bắc Vực, lệnh truy nã tại Bạch Nhật Đế Quốc cũng sẽ được gỡ bỏ.
- Quả nhiên…
Tư Cẩn Ngôn thở dài, dù đoạn tin này giống hệt với suy đoán của mình nhưng hắn lại chẳng có chút vui mừng nào.
Đây chính là tình huống tệ nhất.
Nếu Liên Minh Bắc Vực nhắm vào Nguyền Thạch còn dễ