Lý Mạn Ni phải ở cữ
Bất quá lại có tin dữ.
Bác sĩ điều trị của Lý Mạn Ni nói rằng vì cô đã sự dụng thuốc phá thai không đúng cách, cộng với nhiều lần phá thai, sau này cô có thể rất khó để trở thành mẹ.
Điều này tương đương với việc dù cô muốn bắt đầu lại từ đầu nhưng cô cũng không thể có một của sống bình thường, Lý Mạn Ni cô cả đời phải gánh vác hình phạt này, là cô tự làm tự chịu.
Trong thực tế, lúc đầu cô không cảm thấy gì, nhưng mà khi cô nghĩ đến Tiểu Vũ, Thành tây, Lâm Huyền Nguyên sau này đều có con của riêng mình, còn cô lại chỉ có thể một mình lẻ loi nhìn mọi người bọn họ có cuộc sống gia đình hạnh phúc.
Cô nghĩ đến một người đàn ông cô muốn kết hôn sẽ lựa chọn ra sao nếu biết được cô không thể mang thai.
Co thậm chí còn cảm thấy ông trời sử dụng hình phạt này để cô tiếp tục sống một cuộc sống bán đứng nhân phẩm.
Cũng may bạn bè của cô đã trở lại, Tiểu Vũ, Lâm Huyền Nguyên cùng Thành Tây, tất cả đều quay lại bên cô thay phiên nhau chiếu cô, mặc dù cơm của bọn họ nấu thật sự rất khó ăn.
Lâm Huyền Nguyên cùng Thành tây ầm ĩ từ phòng bếp ra tới phòng khách của chung cư Lý Mạn Ni ở, các cô đang thảo luận công đoạn làm bò hầm sốt cà chua, Thành Tây bất mãn hô: "Cậu lại chưa từng làm, làm sao biết bỏ cái gì!"
"Tớ chưa từng làm nhưng thấy người khác làm rồi!"
"Ai vậy? Ai nấu ăn cho cậu nhìn? Khai mau."
Nhân Tri nha.
Lâm Huyền Nguyên trong lòng hô to, cô đã dọn ra khỏi căn phòng tầng hầm của Thành Tây, ở cùng với Nhân Tri, đương nhiên là không cho ai biết, nhất là Tiểu Vũ!
"Nhìn kia, vẫn là nghe tớ, tớ thường xuyên ăn món này." Thành Tây nói.
"Cậu ăn?" Lâm Huyền Nguyên bắt được vài điểm nghi vấn, "Ai làm cho cậu? Khai mau!"
Lâm Dũng, là bà của anh ta.
Thành Tây ở trong lòng nói, Khi có bạn trai rồi cô vẫn nuốt không trôi, quá trình cô và Lâm Dũng quen biết quá mức quanh co, cô lập tức không cách nào nói ra, hay là đợi thời cơ chín muồi rồi nói sau!
"Cậu xem, cũn không có đi." Lâm Huyền Nguyên nói xong quay đầu khinh thường trào phúng, "Chỉ có trù nghệ của cậu, không được không được, vẫn là để tớ."
"Đừng ồn ào." Tiểu Vũ ngồi trong phòng Lý Mạn ni lên mạng rốt cục chịu không nổi mà nói, "Đều rất khó ăn liền làm cái khác đi."
Tiểu Vũ nói xong liền làm cho Thành Tây và Lâm huyền Nguyên liếc nhau một cái, sau đó hưng phấn hỏi: Cơm của cậu bình thường ai làm? "
" Simon? "Lý Mạn Ni cũng hỏi theo.
" Vương Tiểu Vũ.
"Tiểu Vũ cũng không ngẩng đầu lên," Cơ bản ăn đều là hắn cùng Lý Lâm làm.
"
" Quả nhiên là thế.
"Lâm Huyền Nguyên gật gật đầu," Cậu cùng Vương Tiểu Vũ quả nhiên không bình thường, hắn thích cậu.
"
Tiểu Vũ ngẩng đầu lườm Lâm Huyền Nguyên một cái sau đó nói:" Hắn thích là cậu.
"
Lâm Huyền Nguyên vỗ tay một cái," Nhìn đi, ai trong đây? "
" Cậu.
"ba người trong phòng đồng thanh.
" Mẹ ơi..
"Lâm Huyền Nguyên buông tay, ngã trên giường Lý Mạn Ni, lải nhải," Hắn? Thích tớ? "
Thành Tây vỗ vỗ bả vai Lâm Huyền Nguyên," Cậu cũng đừng đáp ứng hắn, Vương Tiểu Vũ kia không thích